Kinh đô, trong nhà kho một mảng không khí lạnh lẽo bao phủ mặt đất, một người phụ nữ bị che mắt đẩy đến, hai người đàn ông lực lưỡng nắm chặt cánh tay cô không hề thương xót, chúng kéo mạnh và ném thẳng xuống đất, người phụ nữ kia lảo đảo liền té ngã.."A.." Khi người phụ nữ đó ngã xuống đất, phản ứng đầu tiên là ôm bụng của mình, rồi sầm một tiếng cửa đóng lại, làm cho cô sợ hãi tột độ, mảnh vải bịt mắt đột ngộ bị kéo xuống.
Ánh sáng phía trước có hơi chói mắt, cô theo bản năng lấy tay che lại. "Nhị thiếu phu nhân, người đã được đưa đến!" "Rất tốt! Trác Phong ở lại, những người còn lại đi lĩnh thưởng." Nghe vậy, sắc mặt cô gái trắng bệch, không dám tin nhìn chằm chằm người đang ngồi trên ghế, bờ môi run rẩy, một câu cũng không nói nên lời, chỉ cảm thấy lạnh lẽo từ đầu xuống lòng bàn chân.
Người kia mặc một bộ sườn xám màu đỏ, xinh đẹp mà kiều mị, một bên cách hở, làm hiện lên đôi chân trắng nõn mê người, khuôn mặt của cô ta rất đẹp, chỉ có điều đôi mắt kia quá lạnh lùng, không hề có nhiệt độ. "Tô Liễu" Cô ta lạnh lùng gọi tên người phụ nữ, với giọng điệu đầy nhạo báng, khinh bỉ, ghen tuông, "Tôi không ngờ chúng ta sẽ gặp nhau trong tình huống này, haha.."
Bình luận truyện