Editor bồ đào
Lúc Chiêm Quốc Thông rời khỏi Lung Hồ Uyển, đã gần bảy giờ, ông một tay mang theo bình giữ nhiệt, một tay xách theo mấy cái hộp đồ ăn, từ cửa tiểu khu bắt một chiếc taxi, sau khi lên xe, hình tượng đại quản gia quen thuộc ùa về, “Tới núi Ngàn Hi.”
Tài xế kia theo bản năng trả lời “Vâng.”, Thái độ cung kính làm anh ta hoài nghi chính mình bị cái gì điều khiển, nhưng ngay sau đó, sự chú ý của anh ta đã bị đồ vật trong tay người kia hấp dẫn, nó là cái quái gì vậy?
Không phải là bom chứ?
Không trách đầu óc anh ta động kinh, thật sự là Chiêm Quốc Thông cẩn thận từng li từng tý, như là bộ dáng khẩn trương đối mặt với kẻ thù cho nên khiến cho người khác không thể không hiểu sai, tài xế thông qua kính chiếu hậu liếc trộm vài cái, càng nhìn càng sợ hãi.
Chẳng lẽ là do mình không may đụng phải phần tử khủng bố gì rồi?
Đương nhiên hắn không dám ra mặt hỏi rõ ràng, vạn nhất là thật, kia hắn còn không phải là tự đưa mình vào họng súng, chờ bị diệt khẩu sao? Khéo léo, hắn cần phải khéo léo, như vậy mới không bại lộ, đến lúc đó cũng mới dễ giả ngu mặc kệ nó trôi qua được.
“Thưa ông, ngài sớm như vậy đã muốn đến núi Ngàn Hi à?” Người nọ gắng gượng cười, làm bộ thân thiết nhiệt tình, “Là đi tập thể dục buổi sáng sao? Đó là nơi tốt nhất ở thủ đô của chúng ta, nhưng nó qua xa đi?
Từ nơi này đến núi Ngàn Hi phải mất một giờ, nào có người nào lại chịu bỏ ra một chi phí lớn như vậy đến đó chứ? Nếu nói là đi du ngoạn, cũng không đúng a, chỗ đó 9 giờ mới cho phép khách du lịch lên núi, nghe nói nếu không tuân thủ nội quy mà lẻn vào sẽ nguy hiểm đến tính mạng……
Chiêm Quốc Thông nghe vậy nhíu mày, ông? Ông có già đến như vậy sao? Tóc ông tuy là trắng không ít, nhưng nếp nhăn trên mặt cũng đâu quá rõ ràng đâu? Lại nói, tài xế này nhìn cũng đoán chừng bốn mươi rồi, hắn một người trung niên kêu mình là ông, hắn cũng quá khách khí đi.
Vì thế, ông không nóng không lạnh hừ nói, “Không phải tập thể dục buổi sáng, là về nhà.”
“Về nhà?” Người nọ sửng sốt, “ Núi Ngàn Hi không phải là một khu danh lam thắng cảnh sao? Còn có người sống tại đó à?”
Chiêm Quốc Thông không muốn cùng hắn nói chuyện, miễn cho phí tâm, đây là có bao nhiêu kiến thức hạn hẹp, mới không nghe nói Yến gia sống tại trên núi Ngàn Hi? Là, cảnh khu núi Ngàn Hi, tuy rằng là cảnh khu nổi danh nhất Đế Đô, nhưng thế thì sao? Người khác ở không được, nhưng Yến gia có thể!
Kỳ thật, Chiêm Quốc Thông thật đúng là trách oan người ta rồi, người ta không phải là kiến thức hạn hẹp không biết Yến gia, mà là sẽ không nghĩ đến chính mình một ngày kia có thể gặp gỡ người của Yến gia, Yến gia a, đó là cái dạng gì tồn tại? mà một kẻ phàm nhân như hắn có thể nhìn thấy?
Lúc này, di động trong túi Chiêm Quốc Thông rung lên, ông vội vàng lấy một tay, lấy điện thoại, không đợi mở miệng, bên kia liền nôn nóng kêu than, “Cha, tại sao người còn chưa trở về? Trễ thêm lúc nữa, chắc chắn phải nhặt xác cho con……”
“Hừ hừ !” mặt Chiêm Quốc Thông đen lại mắng mấy tiếng, “Sáng sớm đã nói chuyện xui xẻo này, là muốn tìm chết đúng không?”
Bên kia vẻ mặt đưa đám rên rỉ, “Cha cho rằng con cam lòng khi tuổi xuân phơi phới thích chết sớm sao? Đáng thương cho con ngay cả vợ còn chưa cưới được, đời này con sống trong biết bao tủi nhục nghẹn khuất? Cha, người càng đáng thương hơn, sẽ không còn người chăm sóc phụng dưỡng cho người trước lúc lâm chung rồi, nhưng mà mẹ con còn trẻ, thật ra có thể tái giá……”
“Câm miệng, có tin lão tử đánh con hay không? Còn không mau chóng nói tiếng người!”
“Thiếu gia rời giường rồi, ô ô……”
Dù vẫn biết là con trai khóc giả tranh thủ sự đồng tình, nhưng mỗi lần nghe thấy tiếng khóc lách tách như vậy, ông vẫn nhịn không được muốn bùng nổ, hít sâu hai cái, mới ép buộc chính mình bình tĩnh, “Thiếu gia 8 giờ mới ăn bữa sáng, con sợ cái gì? Ta đang ở trên đường, nhiều lắm thì nửa giờ nữa sẽ tới!”
Bên kia truyền đến giọng nói vô cùng tội nghiệp, “Nhưng thiếu gia nói, cậu tối hôm qua không ăn no, lúc này liền đói bụng, hiện tại liền muốn ăn bữa sáng.”
“Con không nói với thiếu gia nói Vĩ Đông đi bệnh viện rồi?”
“Nói rồi.”
“Sau đó thì sao?”
“Thiếu gia tâm tình càng không tốt, càn dở, cậu ấy bắt đầu bắt bẻ, nhìn cái gì đều không vừa mắt, cha lại không phải không biết tính tình của thiếu gia, không cần nổi trận lôi đình, chỉ cần nói hai câu, là có thể hành hạ mọi người đi tìm đường chết.”
Chiêm Quốc Thông cũng đau đầu lên, “Vậy tại sao nghịch tử ngươi không cùng thiếu gia nói, ta đi ra ngoài mua bữa ăn sáng cho cậu ấy?”
“Nói rồi, con còn khen đồ ăn sáng cha mua đến ngút tận mây xanh trên mặt đất vốn không có, cho nên, cha à, người đừng làm con thất vọng nha.”
“…… Nếu là thất vọng thì sao?”
“Ha hả, thiếu gia nói, hai cha con ta có thể một lần nữa đi đầu thai, cậu ấy sẽ phụ trách giúp mẹ tìm một người chồng trẻ tuổi đẹp trai, sau đó sinh một người con trai thông minh lanh lợi.”
“……”
Điện thoại không còn tiếng nào, bên kia Chiêm Vân Hi khẩn trương hỏi, “Cha, ngài sẽ không sợ tới mức bỏ rơi con một mình trốn chạy, không trở lại chứ? Vô dụng thôi, trên người cha con có lắp định vị.”
Chiêm Quốc Thông suýt chút nữa phun ra ngụm máu tươi nói, “Ngươi thật đúng là con trai ngoan của ta!”
Bên kia không biết xấu hổ cười rộ lên, “Còn không phải là con đây sợ người ra ngoài liền đi lạc sao.”
Chiêm Quốc Thông nghiến răng, “Yên tâm đi, ta còn chưa tới tình trạng người già lẩm cẩm đâu, con bảo lái xe Khưu tới chân núi chờ ta, còn có, phân phó sau bếp chuẩn bị bột, nhớ kỹ, chỉ chuẩn bị mì sợi là được.”
“A? Chuẩn bị mỳ rất đơn giản, nhưng mà, a Băng liền không thể đi đón cha, con sẽ bảo người khác đi thay.”
Chiêm Quốc Thông khó hiểu hỏi, “Tại sao Khưu Băng lại không đi được?”
Bên kia thực cơ trí cười nói, “Hắc hắc, a băng nếu là đi rồi, trước mặt thiếu ra chỉ còn một cái pháo hôi là con, kết cục khẳng định càng thê thảm! Có hắn ở cùng, tốt xấu gì còn có thể thay con chắn đỡ một chút.”
“……”
Không ngừng bẫy cha, còn hố bằng hữu, ông đều phải hoảng sợ vì con trai mình.
Nhưng bên kia Chiêm Vân Hi hiển nhiên không có suy nghĩ này, sau khi cúp điện thoại, đi xuống phòng bếp, thông báo cho mấy người đầu bếp thay ca nhanh chóng chuẩn bị mì, sau đó liền suy nghĩ xem sẽ tìm ai tới để chịu trận thay, cũng không thể lần nào cũng là anh ‘ xung phong đi đầu ’ đi? Có phúc mọi người cùng nhau hưởng mới đúng!
Chỉ là thiếu gia càng không thích người ngoài ra vào tĩnh viên, phàm là người hay hóng hớt đều biết chuyện này, làm hại hắn muốn dụ dỗ cá nhận đến chịu trận thay vô cùng khó.
Bất quá, mọi việc luôn có ngoại lệ.
Chẳng hạn, không phải sẽ có một người xuất hiện sao?
Chưa thấy bóng dáng, đã nghe thấy giọng điệu này, nghe được tiếng cười đến mức run rẩy cả người, Chiêm Vân Hi ngay cả đây không phải là lần đầu tiên nghe thấy, vẫn là có điểm không thể chấp nhận run lên, thật muốn đem bộ dáng người nào đó chụp lại đăng lên mạng, khiến những thiếu nữ mê mẩn anh ta đến thần hồn điên đảo mau chóng thanh tỉnh, đây chính là nam thần mà các cô thích, ôi, màn ảnh cởi bỏ hóa trang người năm người sáu, nhưng thật ra chính là một người.