Nghe vậy, Yến Mộ Tịch nhíu mày suy tư một lúc, rất thẳng thắn nói, “Vấn đề này tôi rất khó trả lời.” Đúng vậy, bởi vì anh cũng không hiểu sao năm đó sau khi nhìn thấy cặp mắt kia liền nhớ mãi không quên, từ lúc đó, mặc kệ là gặp gỡ ai, sinh ra có đẹp thế nào, cũng không khiến tâm anh gợn một tia sóng, liền giống như bạn đã được thưởng thức qua ánh trăng sáng chói trên bầu trời, thì dù là trân châu thế gian, ánh sáng rực rỡ của ngọc thô chưa mài rũa, chung quy cũng chỉ là thế tục phàm trần mà thôi.
Mà anh, chưa bao giờ sẽ ủy khuất chính mình theo đuổi thứ gì.
Nhưng hiện tại, nhìn lẩu niêu trống rỗng kia, anh lại cảm thấy, có thể thử xem.
Nghe được đáp án như vậy, Chiêm Quốc Thông trong lòng càng thấp thỏm bất an, vô luận như thế nào, ông cũng không thể trơ mắt nhìn cháu gái yêu quý của bạn mình rơi vào tay thiếu gia ‘ ma chướng ’ a, càng đừng nói, nguyên nhân gây ra vẫn là ông, “Thiếu gia, con bé đỗ tiêu kia, vẫn là trẻ con a.”
Cho nên, cầu thủ hạ lưu tình.
Nhưng mà, Chiêm Vân Hi nghe được lời này, âm thầm trợn trắng mắt, cha hắn có phải hồ đồ không vậy? Thiếu gia đối với đứa trẻ sơ sinh còn không buông tha, còn sẽ coi một thiếu nữa hai mươi tuổi là trẻ con sao?
Sở Trường Ca cũng là lắc đầu, cái này Chiêm quản gia thật là quá ngây thơ rồi, cư nhiên ý đồ đi đánh thức lương tâm thương hoa tiếc ngọc của Mộ Tịch?
Quả nhiên……
Yến Mộ Tịch cổ quái nhìn Chiêm Quốc Thông hỏi, “Trẻ con? Cô ấy không phải hai mươi tuổi rồi à?”
Chiêm Quốc Thông nghẹn họng, hấp hối giãy giụa, “Con bé còn đang đi học, năm nay mới học năm nhất.”
Cho nên, là trẻ con không sai.
Đáng tiếc, Yến Mộ Tịch cũng không cho rằng như vậy, “Bây giờ học sinh tiểu học cũng thích bàn tán về chuyện yêu đương, sinh viên lại sao lại không hiểu chứ? Hay là hiện tại cô ấy không độc thân? Không quan trọng đâu, tôi sẽ không để ý, chỉ cần cô ấy về sau đối với tôi chung tình như một là tốt rồi.”
Lúc anh nói, đương nhiên trên mặt không có một tia khác thường.
Nhưng Chiêm Quốc Thông lại cảm thấy tâm tư khó lường.
Sở Trường Ca thở dài, nguyên bản còn lo lắng Mộ Tịch sẽ bởi vì một đốn mỹ thực liền yêu ai yêu cả đường đi, thích một cô gái chưa từng gặp mặt, xem ra là do hắn suy nghĩ nhiều, nếu là động tâm, thì sao lại không sao cả được? Người ta có bạn trai cũng không ngại, nửa điểm ghen cũng không có, Mộ Tịch chính là thèm nhỏ dãi trù nghệ của người ta không sai, bất quá, cũng là quá tùy hứng, vị trí Yến gia Thiếu phu nhân cũng không phải ai cũng có thể ngồi được.
Lúc này, Chiêm Vân Hi cố gắng nặn ra môt nụ cười, thay cha mình phân ưu giả nan, “Ha hả a, thiếu gia a, cậu thực sự thích vị kia, tên là gì nhỉ? Đúng rồi, Liễu Đỗ Tiêu đúng không?”
Yến Mộ Tịch gật đầu, sau đó cố ý bổ sung thêm câu, “Là cực kỳ thích.”
Chiêm Vân Hi thử thăm dò nói, “Đành rằng là ngài thích, cũng không cần di tình biệt luyến a, để cô ấy làm đầu bếp phục vụ riêng ngài là được, sau này ngài một ngày ba bữa, cứ để cô ấy phụ trách, thế có được không?”
Yến Mộ Tịch khinh bỉ hỏi ngược lại, “Nhưng tôi còn thiếu một người vợ không phải sao?”
“Hả?” Hai người này có quan hệ ư?
Nhìn mặt Chiêm Vân Hi hết sức gượng ép, Yến Mộ Tịch ghét bỏ liếc hắn một cái, một lời khó giải thích nói, “Đồ ăn cô ấy làm có thể chinh phục dạ dày tôi, vậy chắc chắn người, có lẽ là có thể lấy được trái tim, tôi tính toán di tình biệt luyến chẳng lẽ không đúng?”
Chiêm Vân Hi, “……”
Hắn giống như nghe đã hiểu, nhưng lại giống như càng hồ đồ, cái này là cái quỷ gì vậy?
Chiêm Quốc Thông giờ phút này thấy con trai cũng bại trận, lông mày càng níu chặt, một nhà ông bạn trở về Đế Đô nhưng mà trên lưng còn mang nhiều bí mật ân oán, ông còn chưa từng giúp đỡ một tay, liền chọc họa thêm cho nhà người ta rồi?
“Thiếu gia……”
Không đợi hắn nói xong, Yến Mộ Tịch liền mở miệng ngắt lời, trong thanh âm mang theo tìm tòi nghiên cứu, “Ông giống như rất phản đối hôn sự này, vì sao vậy?”
Chiêm Quốc Thông da đầu căng thẳng, theo bản năng nói, “Không dám, tôi chỉ là……” Ông chỉ là cảm thấy tình cảm của thiếu gia tới cũng quá khó hiểu đi, tuy rằng vẫn luôn cũng ngóng trông ngài có thể sớm một chút thành gia lập nghiệp, nhưng việc hôn sự quỷ dị như vậy, thứ cho ông không chịu nhận a, lại nói hôn sự? Bát tự cũng chưa xem qua, thế mà chỉ một mình ngài liền quyết định? Thật giống như đùa giỡn.
Yến Mộ Tịch lại hỏi, “Tôi là hồng thủy mãnh thú* à? Hay là ông cảm thấy tôi trèo cao với không tới cháu gái của Tô Nguyên?” Không đợi ông đáp lại, anh liền tự mình nói tiếp, “Ông thực sự không có ý tưởng điên rồ như vậy chứ?”
*Con thú dữ và dòng nước lũ, tức là ví như những tai họa ghê gớm, đáng sợ.
Chiêm Quốc Thông rối loạn không biết nói gì cho phải.
Lúc này, e sợ cho thiên hạ còn chưa đủ loạn Sở Trường Ca bắt đầu, “Ha ha a, trên đời này còn có thể có người chướng mắt mộ tịch sao? Đùa à, mộ tịch chỉ cần vẫy tay, liền có vô số phụ nữ tre già măng mọc!”
Yến Mộ Tịch nghiêm trang uốn nắn, “Sai, tôi không cần vẫy tay.”
Sở Trường Ca sửng sốt một chút, tiếp đó bật cười, “Ha ha ha, đúng, cậu không cần vẫy tay, liền có rất nhiều phụ nữ tự nguyện lao vào trong lòng, cái danh đệ nhất bảng nam thần, phụ nữ chỉ cần không mắt mù, liền cự tuyệt không được mị lực của cậu.” Dứt lời, đối với Chiêm Quốc Thông ‘ bỏ đá xuống giếng ’, “Chiêm quản gia, chẳng lẽ ông đối với Mộ Tịch không có chút tin tưởng nào sao? Cảm thấy cháu gái bạn của ông sẽ coi thường Mộ Tịch à?”
Trên thực tế, hắn vô cùng khát vọng người ta có thể kiêu ngạo như vậy, như vậy mới có trò hay để xem.
Chiêm Quốc Thông giả chết.
Chiêm Vân Hi tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, thật cẩn thận nói, “Cũng không thể nói như vậy nha, thiếu gia là đệ nhất bảng nam thần đương nhiên không tồi, nhưng là, ngài đã quên cái điều tra trên mạng kia sao? Nam thần muốn gả nhất là ai, số phiếu của Tương Bạch thiếu gia cao nhất, hơn nữa ngài, cũng xếp hạng trên thiếu gia, còn cái gì mà danh hiệu phụ nữ nhất định sẽ đổ gục, cho nên a, nói không chừng, con gái người ta có thể càng coi trọng cậu hơn……”
Sở Trường Ca càng nghe như thế nào lại càng cảm thấy lòng bàn chân lạnh nhỉ?
Chiêm Vân Hi là kẻ gây họa phải không?
Quả nhiên……
Yến Mộ Tịch bị dời đi lực chú ý, lạnh lạnh hỏi, “Điều tra internet gì?”
Bảng xếp hạng nam thần tồn tại rất nhiều năm, trên ngọn nguồn Đế Đô đã lâu, anh liền tính không bát quái, cũng nghe nói qua, rốt cuộc anh rể anh cưới chị lúc trước, ở trên bảng nam thần cũng đã lặn nhiều năm.
Nghe vậy, Sở Trường Ca cười gượng muốn cho qua, nhưng Chiêm Vân Hi mau mồm mau miệng nói, “Chính là gần nhất ở trên mạng khởi xướng điều tra phái nữ, tổng cộng bảy cái vấn đề, nam thần đẹp trai nhất, người bạn muốn gả nhất là ai? Bạn muốn gục ngã trước ai nhất? Người bạn muốn phát sinh tình một đêm nhất là ai? Người bạn muốn theo đuổi nhất là ai? Người bạn muốn bao nuôi nhất là ai? Người bạn muốn lột đồ nhất là ai? Người bạn muốn chà đạp nhất là ai?”
Từng câu hỏi một, Sở Trường Ca có loại bình tĩnh lợn chết không sợ nước sôi, tới nha, thương tổn lẫn nhau a, cùng nhau bị ngược a, dù sao cũng không phải một mình hắn đoạt nổi bật của Mộ Tịch.
Yến Mộ Tịch hỏi, “Sau đó thì sao? Kết quả là cái gì?”
Chiêm Vân Hi chớp mắt, tận lực không mang theo cảm tình nói, “Người các cô gái muốn gả cho nhất là Tương Bạch thiếu gia, muốn gục ngã nhất là Sở thiếu, muốn cùng làm tình một đêm nhất là Trình Thác, muốn theo đuổi nhất là Phong Mặc, muốn bao nuôi nhất, là Yến Tử Miễn, muốn lột đồ nhất chính là thiếu gia Hà Gia Biểu, người muốn chà đạp nhất, là Tần Quan Triều.”
Nghe vậy, Yến Mộ Tịch nhíu nhíu mày, không phải chính mình một cái đều không được cho nên không vui, mà là khó hiểu, “Vì tại sao chứ? Đồng dạng đều là nam thần, bọn họ tại sao lại vượt trội như vậy?”
“Khụ khụ……” Sở Trường Ca bị sặc nước miếng.
Chiêm Vân Hi nghẹn cười, giải thích nói, “Trên mạng nói, nam thần biết nấu cơm hẳn là một người chồng tốt dịu dàng biết quan tâm, cho nên nhận thức người đàn ông muốn gả cho nhất là Tương Bạch thiếu gia……”
Yến Mộ Tịch gật đầu, cái này anh tán thành, anh so với Tương Bạch, ở trên trù nghệ, xác thật thua hoàn toàn.
“Đến nỗi Sở thiếu, xinh đẹp phi giới tính, các nữ nhân khẳng định đều muốn gục ngã……”
“Hả? Giá trị nhan sắc của tôi không phải cao hơn cậu ta sao?” Yến Mộ Tịch chen vào một cậu, không phải không cam lòng, chỉ do tò mò.
Chiêm Vân Hi kiềm chế vui sướng khi người gặp họa, ý có điều chỉ giải thích, “Giá trị nhan sắc của ngài đương nhiên là ở trên Sở thiếu, nhưng là, khiến cho con gái phát sinh thú tính, chỉ dựa vào nhan sắc vẫn là không đủ, còn phải có phong tình……”
Yến Mộ Tịch hiểu, nhìn Sở Trường Ca một cái.
Kia liếc mắt một cái, làm Sở Trường Ca thản nhiên sinh ra một loại cảm giác tận thế, khóc ròng, hắn rõ ràng không phải dựa vào cái này được chọn có được không?