"Đều do bác hai!" Bạn nhỏ Diệp Dập Dương trợn mắt lên với Diệp Tinh Ly: "Bác hai nhân lúc con ngủ thiếp đi, ôm con lên máy bay, chẳng thế thì con sẽ không rời khỏi mẹ!"
Bạn nhỏ Diệp Dập Dương ôm cổ Diệp Tinh Bắc nói, "Mẹ, mẹ, chúng ta đến cục cảnh sát tố cáo bác hai lừa trẻ em có được hay không? Để cho bác hai đi ăn cơm tù, lừa trẻ em sẽ bị phán ba đến mười năm tù có thời hạn, Bác hai ăn nhiều cơm, bị phán trên ba năm, là có thể để ra cho nhà chúng ta quá nhiều quá nhiều cơm!"
Diệp Tinh Ly thổ huyết, trên cái mông mũm mĩm của cậu bé dùng lực dùng sức vỗ, “ Cái đồ ranh con vô lương tâm! Trong chúng ta ai hiểu rõ cháu nhất? Vậy mà vì tiết kiệm cơm, bán đứng bác hai hiểu cháu rõ nhất, cháu còn có lương tâm không hả?"
Bạn nhỏ Diệp Dập Dương nhăn mặt với anh, cánh tay nhỏ trắng non mềm ôm cổ Diệp Tinh Bắc, tiến đến bên tai Diệp Tinh Bắc, nói xong cố ý để cho Diệp Tinh Ly nghe được " nói khẽ" : "Mẹ, mẹ, con nói nhỏ cho mẹ, mẹ đừng nói với bác hai ! Bác hai cố ý trộm con từ bên cạnh mẹ, chính là vì khiến mẹ đến đây làm cu li cho cậu ấy! Bác cả bảo cậu ấy tới làm việc, cậu ấy không vừa ý, cậu ấy liền bắt cóc con, con đến đây, mẹ sẽ tới, mẹ sẽ giúp cậu ấy làm việc, cậu ấy có thể làm Đại Chưởng Quỹ rảnh tay! Chạy tới bên Tiêu Dao tìm thú vui!"
Diệp Tinh Ly: "..."
Ai có thể nói cho anh, thằng nhóc con năm tuổi mà thôi, vì sao biết nhiều như vậy?
Hình tượng anh minh thần võ của anh!
Chỉ trong thời gian ngắn bất tri bất giác tất cả đều bị hủy hoại!
Nhìn dáng vẻ Diệp Tinh Ly khóc không ra nước mắt, Diệp Tinh Bắc cố nén cười đến nỗi dạ dày đã đau, vỗ vỗ mông bạn nhỏ Diệp Dập Dương, "Được rồi, bảo bối, không được đùa bác hai nữa! Con lại đùa bác hai, bác hai sẽ khóc đó!"
Diệp Tinh Ly rất phối hợp lau mặt, làm trạng thái lã chã chực khóc.
Bạn nhỏ Diệp Dập Dương xoay xoay con ngươi xinh đẹp, vươn người qua, "chụt" một tiếng hôn lên mặt Diệp Tinh Ly một cái, "Bác hai đừng khóc, cháu đều là chọc bác chơi chơi thôi! Mẹ hiền lành, hẳn không tức giận cháu mới nói như vậy! Khi bác cả đến đây, cháu liền nói với bác cả, là cháu dây dưa không ngớt ôm đùi bác, khóc muốn chết muốn sống, bác mới mang cháu về nước, như vậy bác cả sẽ không đánh mông bác rồi! Bác hai không khóc, Tiểu Thụ vẫn đau lòng cho bác hai !"
Diệp Tinh Ly còn chưa nói, Cố Quân Trục rốt cuộc không nhịn được, "Phụt " một tiếng bật cười.
"..." Diệp Tinh Ly xấu hổ che mặt, trong lòng có một vạn con thần thú Thảo Nê Mã lao nhanh qua.( Thảo Nê Mã là câu chửi tục của Trung Quốc)
một đời anh danh của anh hôm nay tất cả đều hủy ở chỗ này rồi !
Đồng tử xinh đẹp của bạn nhỏ Diệp Dập Dương lóe ra tia tò mò, rơi vào trên mặt Cố Quân Trục, hỏi Diệp Tinh Bắc: "Mẹ, mẹ, chú đẹp trai này là ai vậy? Bộ dạng so với bác hai thì không tồi!"
Diệp Tinh Ly: "..."
cháu ngoại trai bảo bối, cháu không thể không ngừng xuyên đao vào lòng bác sao?
Đời trước cháu là giáo chủ xuyên đao hả?
Xuyên đao chuyên nghiệp một trăm năm!
Diệp Tinh Bắc nhìn vào mắt Cố Quân Trục, hai má đỏ bừng, ấp a ấp úng nói: "chú, chú, chú, chú ấy...Chú ấy, là..."
"Ta là cha con!" Cố Quân Trục thấy Diệp Tinh Bắc thật sự nói không nên lời, rõ ràng nói tiếp, "Tiểu Thụ, ta là cha con!"
Trong lòng Diệp Tinh Bắc có vô số chữ bay qua, mỗi chữ đều là: Ta là cha con ! Ta là cha con! Ta là cha con!
Cô phí nhiều công sức, mới nhịn xuống không nổi giận gầm lên một tiếng với Cố Quân Trục: Tôi mới đúng là cha anh!
Cảm thấy vị ngũ thiếu gia họ Cố là đang mắng chửi người, làm sao bây giờ? TAT