*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vậy nói cách khác, tối qua Trì Uyên đã đến quán bar uống rượu với Chương Tự Chi, nhưng Chương Tự Chi đã sớm say bất tỉnh nhân sự.
Còn Trì Uyên đưa anh ta lên taxi và tiễn anh ta về, sau đó anh ta tự mình đi đâu mất.
Cố Tư chậm rãi gật đầu, cũng được.
Cô có chút mong chờ tin tức từ giới truyền thông.
Thực sự sẽ có bằng chứng về việc Trì Uyên vượt quá giới hạn sao?
Chương Tự Chi không biết điều này, anh ta nhìn chằm chằm Cố Tư nói: “Ồ, hôm nay nếu em đã có thời gian, tôi sẽ gọi điện thoại cho A Huyền tới, sau đó em gọi cho chồng em, một ván bốn người, vừa đủ."
Cố Tư nói, "Ninh Tôn sẽ sớm tới đây thôi."
Chương Tự Chi nhất thời ngồi thẳng dậy, "Vậy chỉ thiếu Trì Uyên, nhanh lên, nhanh lên, em mau gọi điện thoại bảo anh ấy qua, anh muốn chơi mặt chược nhịn không nổi nữa rồi."
Anh rõ ràng là rất phấn khích, vừa đứng lên vừa nói và muốn đi vào phòng,