____________________________
Rồi đột nhiên thứ đó nhảy ra và nhảy bổ lên người cô, Cửu Tuyên Âm ngã ra đất vì bất ngờ. Mắt cô sáng rực lên ngay khi thấy thứ đó. Cô một tay ôm chặt lấy nó.
"Mèo con, đáng yêu quá à! Sao cưng lại ở đây? Bị lạc? Mèo hoang?"
"Thích không? Tôi đưa nó tới để tìm em đó"
Lý Tuấn Phong cũng đi từ sau tán cây ra, anh đưa tay tới muốn đỡ cô đứng dậy. Cửu Tuyên Âm dù muốn nắm nhưng lại đột nhiên thấy ghét anh, nên cô tự mình chống tay đứng dậy.
Cô ôm chặt con mèo trắng trong tay, không thèm ngó ngàng gì đến anh mà lướt nhanh qua đi về trước.
Lý Tuấn Phong cũng rút tay lại, anh bước theo sau cô, giữ một khoảng cách vừa đủ để tránh làm cô khó chịu.
Nhưng...điều anh làm mới khiến cô khó chịu đó. Sao lại đi xa như vậy chứ! Ít nhất cũng phải tới gần và vờ như không có gì chứ!
Cửu Tuyên Âm bực dọc suốt cả chặng đường, cô vừa vuốt lông mèo vừa dậm chân như một đứa trẻ giận dỗi.
Rồi bất chợt cô dừng lại và quay ra sau tặng anh cái liếc mắt "thâm tình".
Cả anh cũng không hiểu vì sao lại vậy.
Vừa về đến nhà bé mèo trên tay cô đã nhảy xuống, nó ngay lập tức chạy ra khu vườn phía bên ngoài làm cô có chút thất vọng vì định sẽ bế nó lên phòng.
"Em thích nó chứ?" Anh cũng từ ngoài đi vào
Cửu Tuyên Âm không thèm đáp mà cũng chẳng buồn nhìn anh lấy một lần, cô đi thẳng lên lầu rồi mở cửa bước vào phòng mình.
"Tôi bơ anh luôn!"
Cạch!
Tiếng mở cửa bất chợt làm cô giật bắn cả người lên.
"Em định lơ tôi mãi à?"
Cửu Tuyên Âm không nghe và không muốn trả lời cô định hướng nhanh chân đến phòng tắm nhưng mà ngay lập tức đã bị người phía sau bế đi một cách nhẹ nhàng.
"Bỏ ra, anh đừng quan tâm em nữa!!!" Cô đánh đánh vào vai anh
Lý Tuấn Phong vẫn bế cô khư khư và đi một mạch về phòng mình, anh đưa thẳng cô vào phòng tắm và đặt cô ngồi vào bồn.
"Muốn tắm thì tắm cùng tôi này"
"Anh anh điên à! Em không muốn!" Cửu Tuyên Âm đứng lên cô bước ra khỏi bồn tắm
Lý Tuấn Phong nhanh chân, anh đi ra chốt cửa lại ngay.
"Phong!''
"Em đừng giận nữa, tôi có thể chiều em tất cả trừ việc đó"
"Vậy cũng phải để em giận anh chứ!"
"Cả việc đó nữa, tôi không thể nhìn em cứ không quan tâm tôi..."
Lý Tuấn Phong bước tới ôm lấy cô:"Tôi sợ lắm...nên đừng lạnh lùng với tôi mà..."
Cửu Tuyên Âm đơ mặt ra, tình huống này là gì vậy?
Cô còn định ôm lại anh thì Tuấn Phong đã kéo cô vào lại bồn tắm.
Anh từ từ cởi từng cúc áo cô ra.
Cửu Tuyên Âm vội giữ tay anh lại:"Anh...anh...em...em"
"Đừng vội, tôi sẽ tắm cho em"
"Khoan đã...em nhớ là mình đã tắm rồi trước khi anh về...nên chắc em sẽ không tắm...nữa..."
Anh bỏ ngoài tai lời cô nói, hành động thì vẫn tiếp tục:
"Lúc nảy ngã cũng đã dơ lại, đừng ngại nữa giữa chúng ta thì còn gì để mà giấu diếm đâu"
"Vấn đề là...em đang giận anh đó!"
Cởi xong lớp áo bên ngoài anh thẳng tay mà kéo luôn cả áo lót cô ra, Cửu Tuyên Âm lấy tay che lại phần ngực của mình. Tự nhiên thấy ngại quá.
"Còn quần..."
"Thôi! Em tự làm được!" Cô nhanh chóng chặn bàn tay định nắm lấy quần mình lại
Vậy là cuối cùng cô phải tự mình lột đồ trước mặt anh, xong lại còn phải ngồi ngoan ngoãn vào bồn tắm mặc anh làm gì thì làm.
Bồn nước đã được xả đầy xà phồng. Lý Tuấn Phong ngồi bên ngoài dịu dàng chà rửa cơ thể cho cô từ tay đến chân.
Cửu Tuyên Âm nhìn anh với ánh mắt đầy khó hiểu. Cô thật sự không thể đoán được người đàn ông này đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.
Rồi đột nhiên anh đứng lên và tự thoát y ra.
"Anh làm gì vậy?" Cô đỏ mặt
Lý Tuấn Phong bước vào bồn và ngồi phía sau đặt cô ngồi lên trước mình.
"Phải vào đây thì mới chà rửa được bên trong chứ"
"Em đâu cần" Tuyên Âm hơi nhích người ra
Lý Tuấn Phong lập tức kéo cô sát lại mình.
Thứ phía sau đã có phản ứng nó cứ chà chà vào mông cô, khó chịu vô cùng.
"Nè..."
Lý Tuấn Phong lấy bông tắm chà lưng cho cô xong còn không quên chà cả ra phía trước. Anh vứt bông tắm đi, lấy tay xoa xoa nắn nắn bộ ngực căng mọng của cô.
Còn không quên se se đầu ti đỏ đã cứng lên.
"Ưm...dừng lại..."
"Tôi làm như vậy...em còn không để ý tôi nữa sao?"
"Á...đau quá...anh đừng kéo nó...với lại của anh đã "cứng" rồi kìa..."
"Tôi sẽ không đút vào đâu, em đừng lo"
Mặt cô đỏ bừng bừng cả lên. Anh đúng là đồ biến thái.
Nhưng anh không đút vào là thật, tắm cô sạch sẽ xong thì đã tự động lau mình và mặc đồ vào cho cô rồi bế cô ra đặt cô ngồi ở giường.
Cửu Tuyên Âm nhanh chóng nằm xuống và kéo chăn đắp người mình lại và xoay mặt đi.
"Em không sấy tóc sao?"
Lý Tuấn Phong đã cầm sẵn mấy sấy trên tay
"Đừng nói chuyện với em nữa"
"Sẽ bệnh đó, ngoan, tôi không làm phiền em nữa chỉ cần bây giờ em sấy tóc thôi"
Tại sao tim cô bây giờ lại có hơi nhoi nhói lên như vậy chứ...
Cửu Tuyên Âm ngồi dậy, để mặt anh sấy tóc cho mình.
Hành động của anh vẫn vậy ,vẫn rất dịu dàng và thoải mái.
Mỗi lần như thế cô lại rung động với anh một lần...
...........
Xong, cả hai cùng nằm xuống. Lần này cô quay lưng lại với anh. Lý Tuấn Phong thì nhìn cô. Anh không muốn thấy cô tổn thương vì mình nhưng anh buộc phải làm như vậy...
Cả đêm cô chẳng tài nào mà chợp mắt được, vả lại nằm như vậy nảy giờ cũng thấy khó chịu, nên cô quyết định xoay người lại.
Lý Tuấn Phong đã nhắm mắt, chẳng rõ anh có ngủ hay chưa.
Cửu Tuyên Âm đưa tay lên chạm vào mặt từ lông mày đến mắt rồi tuột xuống sóng mũi thẳng tắp, và đến môi anh.
Nếu cô lỡ giết người này thì sẽ lãng phí lắm đó. Anh cần phải có con để nối dõi đường nét tinh tế và khuôn mặt đẹp trai này chứ.
Cửu Tuyên Âm hơi nheo mày lại, có cảm giác thật quen thuộc...cô từng làm như vậy với anh rồi sao?
Khó chịu bứt bối chết mất!
Cửu Tuyên Âm ngồi dậy. Đã lâu rồi không hút thuốc nên giờ thấy hơi ngứa mồm rồi đấy, cô bước xuống giường và mở hộc tủ kế bên ra. Ngoại trừ bao cao su thì có một hộp thuốc và chiếc bật lửa.
Cô tùy tiện lấy nó rồi bước ra ban công.
Đưa điếu thuốc lên miệng và chăm lửa, xong rít nhẹ ra một hơi.
"Thoải mái quá, lâu lắm rồi nhỉ!"
Cô đứng nhìn xuống bên dưới và ngắm nhìn khu rừng ở phía xa xa kia. Thật rùng mình, nếu lạc vào đó thì có ra được không nhỉ?
Gần hết điếu thuốc cô dập nó rồi đi lại vào phòng, lần này cô chủ động ôm lấy anh và từ từ chìm vào giấc ngủ.
Phải như vậy thì cô mới an giấc được.
Lý Tuấn Phong cũng vòng tay ôm lấy cô, anh thoải mái tận hưởng mùi hương phát ra từ tóc và cơ thể cô, thật quen thuộc và dễ chịu.
Rồi anh từ từ chìm vào giấc ngủ cùng cô.
_______________