_____________________________________
Cô không dám nói là mình sẽ ra ngoài với bác quản gia nên lảng tránh và lén lút trốn ra ngoài bằng rào chắn cửa sau, dù xém chút thì bị phát hiện.
Ngồi lên được chiếc taxi mà tim cô như muốn nhảy ra ngoài. Cô đã nói hôm nay mình sẽ bận và không ra khỏi phòng nên đã chốt cửa và trốn ra bằng cửa sổ, chuyện đó không mấy khó khăn, vì từ tòa nhà 12 tầng ở sân thượng mà cô còn nhảy được thì nhà anh chỉ có 3 tầng làm gì làm khó được cô.
"Cô gái muốn đi đâu?"
"Dạ tới quán cà phê đó đi"
Dừng xe lại trước quán cà phê, cô trả tiền rồi bước xuống. Nơi này đối diện chính là công ty của tổ chức với vỏ bọc bên ngoài là làm tài chính còn bên trong thì nhận nhiệm vụ giết chóc.
Cửu Tuyên Âm bước chân vào quán và mượn phòng vệ sinh thay đồ.
Cô mặc đồ như một nhân viên văn phòng hẳn hoi. Áo sơ mi và váy công sở cùng chiếc áo vest khoác ngoài, búi tóc và đeo thêm một gọng kính không độ.
Cô bước ra ngoài và oder một ly america lạnh.
Nhìn như vậy thì khác gì một nhân viên bình thường chứ!
Cửu Tuyên Âm thong dong đi thẳng tới hướng công ty. Do giờ này mới bắt đầu vào làm nên cũng có khá nhiều nhân viên đi lại, cô hòa mình vào họ một cách dễ dàng.
Với lại thẻ nhân viên của cô là hợp lệ vì vậy quét vào khá đơn giản.
Tuy nói đây chỉ là vỏ bọc nhưng công ty này vận hành thì cũng bình thường và không vi phạm pháp luật gì mấy, nhân viên thì đều là người thường thôi. Chỉ có số ít là giả danh, số ít thôi. Và trong số đó có cả cô.
"Lâu rồi mới trở lại, chẳng có gì thay đổi là mấy"
Cửu Tuyên Âm vừa hút nước trong ly vừa đi trên hành lang dài nhìn ngắm xung quanh.
Bây giờ cô sẽ đột nhập vào phòng tổng giám đốc để xem xét một chút. Công ty này có rất nhiều bí mật mà cô còn chưa khám phá ra hết được, đặc biệt là mấy cái đường hầm bí ẩn kia, nó có khắp mọi nơi.
Cửu Tuyên Âm đi vào thang máy chuyên dụng dành cho cấp cao, một cách thản nhiên. Cô chẳng sợ vì có phải là nhân viên đâu, giờ này thì mấy tên tay to còn chưa đến nữa là.
Ting!
Quả nhiên là trên đây chưa có ai...
Đó là câu nói 1 phút trước, chứ vừa đi ngang qua phòng họp là chân cô muốn bủn rủn ra tới nơi.
Sao...Lý Tuấn Phong lại ở đây?
"Chết tiệt..."
Cửu Tuyên Âm nói thầm trong miệng, cô nhanh chóng khom người xuống và chạy qua ngay vì phòng họp là cửa kính nhìn rõ bên ngoài.
Băng qua đó được cô liền đứng ra bên ngoài ban công hít thở khí trời, sợ muốn chết.
Anh mà phát hiện cô ở đây thì dù có 100 cái miệng cũng chẳng biết giải thích làm sao.
"Nhưng mà...phòng của hắn phải đi hướng ngược lại, làm sao đây!!"
"Sao anh lại xuất hiện ở nơi này vậy chứ? Tự mình chui vào hang cọp à!"
Cửu Tuyên Âm chợt khựng lại, cô nghe tiếng chân ,rất gần.
Không chạy kịp nữa nên cô vội nấp ngay vào bụi cây gần đó. Vừa ngồi xuống thì người kia cũng đi vào.
Cô len lén nhìn lên, là nhân viên nam sao?
Chưa kịp mừng thì mặt cô đã biến sắc ngay lập tức.
"Trang Điền Mạc Lâm, sao tên đó lại ở đây nữa? Hôm nay xui tận mạng rồi"
Hắn là một trong những sát thủ rất nhạy bén của tổ chức, và một trong số ít nhân viên đó chính là hắn và cô. Duy nhất hai người là được cấp phép tùy ý ra vào nơi đây.
Bây giờ chỉ cần thấy cô thôi là hắn nhận ra ngay, tên khốn mắt sắc lẹm. Lại có trí nhớ tuyệt vời nữa chứ, trong bốn năm gần đây cô chỉ nhớ lần được ở chung với hắn lâu nhất là khi bị phạt vào ngục tối, lần đó có cô và hắn là ở tù. Suốt 14 ngày liền.
Cửu Tuyên Âm vội bịt miệng lại, cô sợ hắn phát hiện ra mình.
Nhưng cũng có chút may, chỉ vừa hút hết điếu thuốc là hắn đã rời đi ngay.
Cô rón rén bước ra quan sát, may chết liền. Trang Điền Mạc Lâm đang nhận nhiệm vụ bảo vệ và giám sát khu vực tầng này, hắn và cô sẽ chạm mặt ngay nếu cô còn đi lung tung ở đây.
"Chạy thôi, bây giờ điều quan trọng nhất là phải tìm được chỗ trốn..."
Cửu Tuyên Âm rời khỏi ban công đó, cô đi sâu vào trong vì lúc trước cô từng tới đây rồi có nhiều phòng trống mà chẳng ai quan tâm, hay mảy may tới đây cả. Nên có chút an toàn.
Vừa đi vừa thấp thỏm lo sợ, không phải là sợ bị đánh mà sợ bị tóm được.
Lạch cạch.
Lạch cạch.
Tim cô đập thình thịch
Tiếng bước chân sát bên rồi kìa!
Cửu Tuyên Âm vội đi nhanh và đẩy cửa vào một căn phòng ở gần đó.
Tiếng bước chân nhanh chóng đã biến mất.
Cô khụy xuống thở phào nhẹ nhõm.
Rồi hơi hướng mắt lên quan sát xung quanh, đây là khách sạn à?
Nhìn căn phòng này sao mà sang trọng quá vậy?
Cửu Tuyên Âm đứng lên cô đi quanh và tìm chỗ nấp, đợi tình hình khả quan mới bước ra ngoài.
Và nơi cô chọn là chiếc tủ quần áo to lớn kia.
.........
Ngồi yên vị bên trong, cô lấy điện thoại ra và mở nguồn lên.
Đây là lần đầu tiên cô chủ động nhắn tin với hắn, mục đích là để thăm dò.
"Công việc thế nào rồi?"
Tầm 1 phút sau đã có hồi âm
[Lần đầu em nhắn cho tôi trước đấy, thật bất ngờ]
Cô nhíu mày:"Vấn đề chính"
[Hắn tới đây rồi, muốn đối chứng xem bên nào là thật, tôi đang tiếp hắn đây]
"Ồ"
Cô tiếp tục tắt điện thoại.
Vậy bây giờ là lúc thích hợp để vào phòng hắn, cô phải nhanh hành động. Trước khi bị phát hiện.
Cửu Tuyên Âm mở cửa tủ và bước ra ngoài.
"Đi bằng đường chính chắc là không được..."
Cô nhìn quanh suy nghĩ rồi lại nhìn lên trần nhà, một bên mày khẽ nhếch lên.
Có rồi, trèo lên đó thì chắc sẽ không bị phát hiện đâu.
_.........
Cô rời khỏi phòng và đi dọc ra sau, đến chỗ nhà vệ sinh đang sửa chữa thì bước vào, và trèo lên bồn rửa mặt, cạy nắp trần nhà ra.
Dễ hơn cô tưởng.
Cửu Tuyên Âm lấy đà một phát và nhảy lên đó ngay, đủ rộng để người có thân hình nhỏ như cô bò được.
Lúc nảy có nhìn qua sơ đồ công ty nên cô dựa theo trí nhớ mà di chuyển, chẳng mấy chốc đã đến. Cô mở nắp trần ra và nhảy xuống, thông với phòng vệ sinh của hắn.
Căn phòng rộng lớn còn hơn cả một căn hộ. Cửu Tuyên Âm bắt đầu lục tìm khắp nơi, nhưng chẳng có gì cả.
Điều cô chú ý nảy giờ chính là chiếc kệ sách đáng ngờ kia, Cửu Tuyên Âm đi tới đó và mò mẫm. Thật sự là có công tắc bí ẩn ở đây.
Dù hơi do dự nhưng cô vẫn ấn vào, kệ sách từ từ mở và lộ ra một đường hầm thông thẳng xuống dưới.
Đôi mắt cô mở to, Cửu Tuyên Âm nhìn ra cánh cửa đang đóng và quyết tiến bước thẳng xuống dưới.
Bên dưới có chút hiện đại vì đi đến đâu thì đèn sẽ mở theo đến đó. Càng xuống sâu thì lòng cô lại càng tràn ngập cảm giác bất an. Không biết sẽ có gì dưới đó, sẽ có gì đang chờ đợi cô tới đây.
_____________