Xuyên Nhanh: Chiếm Đoạt Nữ Chính

Chương 68: Chap 68



Ứng Thừa Tướng thấy Thẩm Miên rời đi một nước không quay đầu lại liền hỏi.

"Cô không đưa bạch nguyệt quang về à?"

Thầm Miên nhíu mày hỏi lại.

"Không thích. Người muốn thì đi mà làm."

Thế giới này bọn họ chỉ mới biết nhau. Bây giờ đưa về mới có vấn đề đấy.

"Cũng có phải bạch nguyệt quang của tôi đâu. Mắc gì tôi phải đưa về." Ứng Thừa Tướng khoanh tay, nó bay lơ lửng trước mặt Thẩm Miên.

Việc này thật sự khiến cho Thẩm Miên muốn bóp chết cái hệ thống.

Ngày hôm sau cô vừa ngủ dậy đã thấy cảnh sát đứng trước nhà, Thẩm Miên nhìn bọn họ thôi cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Trong số ba tên khốn hôm qua có con trai của cục trưởng cục cảnh sát, tên đó cái gan cũng to lắm, dám đi mách lẻo cơ đấy.

Thẩm Miên không nói gì liền theo cảnh sát đến cục cảnh sát, cô nhìn nơi mình bước vào là phòng cục trưởng liền nhếch môi. Có cái gan mời cô vào đây thì đúng là rất ghê gớm. Cô sẽ ghi nhớ chuyện này.

Cô vừa bước vào đã thấy Doãn Phúc Như ngồi trên sofa, đối diện là ba tên khốn cái đầu bị đánh sưng như đầu heo liền bật cười. Cô đưa ngón tay thành hình chữ v chào Doãn Phúc Như.

Doãn Phúc Như thấy Thẩm Miên vấn điềm tĩnh như vậy liền không khỏi lo lắng. Đến nước này mà còn muốn trêu đùa, không sợ bị đánh chết hay sao.

"Bố, chính bà già đó đã đánh con." Con trai của cục trưởng không được Thẩm Miên nói gì mà trực tiếp đứng dậy cáo trạng trước.



"Chị ta nhốt bọn con trong phòng, liên tục đánh, đạp, vô cùng bạo lực."

"Đúng vậy đó thưa chú." Hai tên ở bên cạnh cũng liền tục gật đầu phụ họa.

Thầm Miên ngồi xuống bên cạnh Doãn Phúc Như, cô nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế rồi bắt chéo chân lại không khác gì bà hoàng.

"Thế các cậu nói xem, tại sao tôi lại đánh các cậu?"

"Vì... vì... Chúng tôi làm sao biết được chứ. Bố, bọn con đang chơi ở trong phòng, là chị ta tự ý xông vào rồi đánh người. Tụi con không có làm gì hết. Chỉ ăn chơi lành lặn sau giờ học mà thôi."

"Mười bảy tuổi, đến club uống rượu, chơi thuốc mà gọi là ăn chơi lành mạnh. Vậy tôi bảo tôi đánh các cậu chỉ vì muốn tập luyện thể thao có được không?" Cô vừa nói vừa nhìn cục trưởng khiến ông ta bất giác nổi cả gai óc.

"À quên, cái cậu còn xem chút nữa hiếp dâm một cô gái nhỏ. Ăn chơi lành mạnh thật đấy."

"Nói bậy, chúng tôi không có làm chuyện đó. Chị có giỏi thì mang bằng chứng ra đây." Tên con trai cục trưởng biết rõ Thẩm Miên không có bằng chứng nên mới dám đi cáo trạng. Nên lúc này trong bộ dạng hắn rất đáng thương nhưng ẩn sâu bên trong là sự đắc ý khó mà che giấu.

"Cục trưởng Châu, lời tôi nói còn cần bằng chứng sao?" Thẩm Miên nhếch môi. Cô không thèm đôi co với lũ con nít ranh vắt mũi chưa sạch mà trực tiếp hỏi người đẻ ra hắn.

Cục trưởng Châu khẽ lau mồ hôi trên trán. Từ lúc người phụ nữ này bước vào ông đã thấy xong đời rồi. Con trai ông đã đụng phải người không nên đụng. Ở đất nước này tổng thống có thể đi tù nhưng tài phiệt thì không. Mà người phụ nữ này chính là Lục Tư Ân tổng giám đốc của TOP, một công ty chuyên quản lý tài sản của giới tài phiệt. Phía sau cô là cả giới tài phiệt mà còn có cả Lục thị. Nếu nhắc đến giới tài phiệt người ta sẽ nghĩ ngay đến những cậu ấm cô chiêu được gọi là tài phiệt đời thứ ba nhưng Lục Tư Ân thì khác, cô lại là tài phiệt đời thứ hai giàu có và tài giỏi chính là những tư miêu tả cho thế hệ này.

Cục trưởng Châu từ tốn đứng dậy rồi cúi người với Lục Tư Ân.



"Lục tổng, việc này tôi sẽ giải quyết ổn thỏa. Sẽ cho ngài một đáp án thỏa đáng."

Ông ta nói xong liền đến trước mặt con trai mình. Ông ta nhẹ nhàng tháo chiếc đồng hồ đắc tiền trên tay đặt xuống bàn rồi trứng mắt vả thẳng vào mặt đứa con trai duy nhất của mình một cái.

Mặc dù rất xót nhưng nếu không giải quyết ổn thỏa chức cục trưởng của ông ta cũng khó mà giữ được.

Thẩm Miên miệng khẽ cười. Leo lên được tới vị trí cục trưởng quả nhiên không phải kẻ ngốc nhưng cô không muốn cho bọn họ đường lui. Đáp án thỏa đáng mà cô muốn không phải kiểu như vầy.

"Đáp án này quá nhẹ rồi. Chứng cứ tôi đã gửi qua cho luật sư của công ty. Việc này sẽ giải quyết bằng pháp luật.

Dù sao tôi cũng là công dân tốt mà."

"Lục tổng..."

Cục trưởng chưa nói xong thì bên ngoài có một người đàn ông trung niên bước vào. Ông ta cau mày nhìn Doãn Phúc Như một cái rồi bước đến chỗ đối diện kẻ cầm đầu con trai cục trưởng cục cảnh sát kia.

"Thẩm phán Doãn, sao ngài lại đến đây?" Cục trưởng Châu đổ mồ hôi hột. Ông chưa tiễn được vị kia thì vị này lại đến.

"Đến để xem thẳng con của anh đã làm chuyện gì tốt." Doãn Hùng không nói hai lời liền xách cổ áo con trai cục trưởng lên đấm thẳng vào mặt hắn, hành động vô cùng dứt khoác.

Thầm Miên ở bên cạnh chậc lưỡi một tiếng. Đánh như vậy thì làm sao lấy được khẩu cung nhưng cô rất hả hê nha.

Nhìn xem cục trưởng Châu bây giờ đau lòng đến chết nhưng một lời cũng không thể thốt ra.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv