Không phải nàng đang nghĩ cho hắn, cũng không phải đang cố tỏ ra rộng lượng. Mà là nàng hoàn toàn không quan tâm đến hắn, ngay cả giả vờ quan tâm cũng không muốn.
“Được! Vậy thì cứ nạp tất cả vào hậu cung theo lời nàng nói đi!” Viêm Nghị phất tay áo, bước đi thật nhanh.
Viêm Nghị sợ nếu mình ở lại thêm chút nữa, hắn sẽ không thể nhịn được mà bóp chết nữ nhân luôn khiến hắn tức giận kia.
Tất cả những thiên kim tiểu thư được chọn đều vui mừng trong lòng, ai nấy vênh váo tự đắc chờ quản gia sắp xếp chỗ ở cho mình.
Có vài người không chịu nổi nữa, tìm một chỗ sửa lại lớp trang điểm. Có vài người cảm thấy y phục mình mặc quá bảo thủ, không thèm để ý xung quanh có ai không, giơ tay kéo y phục của mình.
Sau đó họ lắc lắc người, để cảnh trước ngực trở nên đẹp hơn.
Ai nấy đều vênh váo tự đắc, khoe khoang vẻ đẹp của bản thân như con công!
“Tâm Nhi, từ tay về sau bản tiểu thư chính là chủ nhân của ngươi, gặp bản tiểu thư thì phải chào biết chưa!”
“Tâm Nhi, sau này ngươi không được phép trang điểm, tránh dọa bản tiểu thư sợ!”
“Tâm Nhi, ta muốn uống canh gà hầm nấm, ngươi đi nấu canh đi!”
Bọn họ lập tức coi mình là chủ nhân ở đây, ra lệnh cho Kim Đản Đản làm việc.
Sắc mặt của nàng hơi lạnh đi: “Xin lỗi, Tâm Nhi chỉ là người của điện hạ, không thuộc bất kỳ quản lý của ai. Nếu mọi người cần gì thì cứ việc dặn dò nha hoàn dưới trướng mình là được, thứ lỗi ta không nghe theo!”
Cũng có mấy người bắt đầu kiêng nể nàng, nhanh chóng lấy ngân lượng, phụ kiện,… trên người đưa cho nàng.
“Tâm Nhi cô nương, chúng ta đến phủ thái tử lần đầu, có một vài chỗ không hiểu, mong cô nương chỉ dẫn!”
“Tâm Nhi cô nương, ngươi nhận lấy đi. Những thứ này không đáng là bao, tình nghĩa giữa chúng ta mới là vô giá!”
Kim Đản Đản cứng không ăn mềm không ăn, không nhận đồ của bất kỳ ai. Những thiên kim tiểu thư kia tự cảm thấy mất hứng, ai nấy đều ghi hận nàng.
Đêm đến, ai nấy đều ăn mặc, trang điểm lộng lẫy đứng chờ trong viện của mình, mong chờ điện hạ tới sủng hạnh.
Nhưng họ cứ chờ mãi chờ mãi mà vẫn không có ai nhận được thông báo.
Tin tức nội bộ truyền tới là: Lãnh Tâm Nhi đi vào phòng ngủ của thái tử điện hạ, sau đó không ra ngoài nữa, thậm chí bên trong thỉnh thoảng còn phát ra tiếng động ái muội.
Những thiên kim vừa được nạp vào hậu cung của thái tử tức giận trong lòng, nhân lúc thái tử lên triều sớm, tốp năm tốp ba người đến tìm Kim Đản Đản tính sổ.
“Tiện nhân không biết xấu hổ, chẳng trách điện hạ không sủng hạnh bọn ta, hóa ra ngài đã bị ngươi quyến rũ!”
“Lãnh Tâm Nhi, nói xem, rốt cuộc ngươi đã dùng yêu thuật hồ ly tinh gì với điện hạ hả?
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, bọn họ bước vào thì thấy y phục hỗn loạn vứt dưới đất, không cần nghĩ cũng biết trận chiến đêm qua kịch liệt như thế nào.
Bọn họ vừa vào, Kim Đản Đản lập tức tỉnh dậy. Nàng nhanh chóng lấy tấm chăn mỏng che thân, nhìn những người vừa tới, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng.
Tấm màn được kéo ra, hai thị nữ vươn tay định kéo nàng ra khỏi giường, một người còn giơ tay lên định đánh nàng.
Ánh mắt Kim Đản Đản lập tức lạnh băng, hơi ngả người về phía sau để tránh cái tát kia, sau đó nhanh chóng tát vào mặt thị nữ nọ.
Thị nữ bị tát, phải lùi lại hai bước mới có thể đứng vững, má nàng ta lập tức sưng lên.
Mộ Oánh Ngọc, con gái của thừa tướng tức giận, giọng vô cùng đanh thép: “Ngươi là thứ vô sĩ, đi quyến rũ nam nhân của bọn ta, vậy mà còn có mặt mũi đi đánh người sao?”
“Các tỷ muội, chúng ta cùng nhau xông lên, trừng trị thứ vô liêm sỉ này!”
Mấy thiên kim nọ cũng vô cùng bực bội. Từ trước đến giờ đều là bọn họ bắt nạt người khác, chưa từng có chuyện người dưới bắt nạt bọn họ.
Ai nấy lần lượt xắn tay áo lên, đánh về phía Kim Đản Đản.