Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 359: Sát thủ tuyệt tình, lang quân si tình (8)



Kim Đản Đản lại bị hắn hành hạ đến mê mang ngủ thiếp đi. Viêm Nghị nghiêng người ôm nàng vào lòng, mãnh liệt mút lấy môi nàng.

“Ta hận nàng, nhưng ta lại càng yêu nàng. Nàng chỉ có thể bị thương, chỉ có thể đau đớn vì ta!”

Hắn hơi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này nơi đó không còn một ai.

Khóe miệng hắn cong lên tạo thành một nụ cười lạnh, đúng là tình chàng ý thiếp, đáng tiếc, bản cung thích chia rẽ những đôi yêu nhau!

Một bóng người áo trắng rời khỏi phủ thái tử, đi về phía phủ Dục vương. Bước chân hắn nhẹ nhàng, mở cửa ra đi vào phòng.

Mặt mày hắn trắng bệch, lông mày khẽ cau lại. Một tay hắn nắm chặt vạt áo trước ngực, luôn miệng gọi tên một người: “Tâm Nhi… Tâm Nhi…”

Lúc này, nàng đang đón nhận hạnh phúc ở dưới thân người khác. Ca ca của hắn, là hắn tự tay dâng nàng cho người khác!

Bây giờ hắn lại đau lòng, hối hận như vậy!

Hắn đi tới trước bàn, cầm bình rượu lên uống, tất cả những chuyện xảy ra trong quá khứ thật xa lạ.

Lúc đó hắn chỉ lợi dụng nàng. Hắn giải độc cho đệ đệ nàng, sau đó tùy ý sai khiến nàng.

Nhưng đến một ngày nọ sực tỉnh, hắn phát hiện ra giang sơn không bằng một phần vạn so với nàng.

Hắn không hiểu tại sao trước đây mình lại ngốc như vậy!



Ta muốn có giang sơn, có được quyền lực rồi mới có thể cướp nàng về!



Trên triều, có đại thần lại đề nghị nạp phi cho thái tử và nhị vương gia.

Nhị vương gia lịch sự từ chối, nhưng thái tử lại gật đầu đồng ý.

Điều này khiến những đại thần bên phía thái tử cảm thấy rất vui mừng, thái tử phi có hy vọng rồi!

Sang năm sinh một đứa bé mập mạp, hoàng thất coi như có người nối dõi rồi.

Những đại thần bên phía nhị vương gia thì lo lắng!

Nhị vương gia dịu dàng nho nhã, luôn được bọn nữ tử yêu thích. Nhưng bao nhiêu năm nay hắn ta chỉ thích đọc sách, đánh đàn,… chưa từng tiếp xúc gần gũi với nữ tử nào cả.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, đến lúc thái tử người ta có con rồi, có khi bên bọn họ còn chưa có nhị vương phi nữa. Thế thì còn tranh giành ngôi vị hoàng đế gì chứ?

Nhưng cho dù bọn họ có thuyết phục thế nào thì nhị vương gia cũng không nghe, đừng nói cưới phi, ngay cả nạp thiếp hắn ta cũng không đồng ý.

Hoàng đế rất vui mừng vì thái tử đã đồng ý nạp thiếp, ông chọn một ngày tốt để tuyển phi cho hắn.



Chuyện thái tử Viêm Nghị đồng ý nạp phi vừa truyền ra ngoài, toàn bộ tiểu thư nhà quan, con gái nhà dân đều lần lượt tham gia tuyển chọn.

Cuối cùng, trải qua nhiều lớp sàng lọc, mười cô gái giành được vị trí đầu tiên chờ đợi sự lựa chọn cuối cùng của thái tử Viêm Nghị.

Các cô gái thận trọng, mong chờ nhìn nam tử tôn quý kia bước tới.

Bên cạnh hắn có một cung nữ xinh đẹp đi theo. Sắc mặt nàng hồng hào, đẹp như hoa mai mùa đông, trên người toả ra khí chất kiêu hãnh.

Cho dù tất cả mọi người có bối cảnh gia đình tốt hơn nàng, thì cũng không thể so được với khí chất của nàng.

Trong lòng mọi người lập tức có chút cảm giác thù địch với thị nữ bên cạnh thái tử, thầm nghĩ: Nếu ta được chọn, ta nhất định sẽ chấn chỉnh cung nữ này, trách cho sau này nàng quyến rũ thái tử.

Ánh mắt của Viêm Nghị quét qua khuôn mặt của các cung nữ, đến Kim Đản Đản thì dừng lại, hỏi: “Tâm Nhi, nàng nghĩ bổn cung chọn ai thì được?”

Kim Đản Đản hành lễ, phân tích từng người một: “Tư cầm cô nương đánh đàn giỏi, Tri Âm cô nương hát rất hay, tranh của Họa Tâm cô nương rất đẹp, kỹ năng chơi cờ của Thư Kỳ cô nương rất cao siêu…”

“Điện hạ, bọn họ ai nấy đều có thế mạnh riêng, bây giờ hậu cung của ngài trống rỗng, hay là tuyển hết đi!”

Lời này của nàng nghe như đang nghĩ cho hắn, không hề có ý nghĩ gì khác.

Bất cứ nam nhân đào hoa nào cũng đều muốn có được một nữ nhân hiểu lý lẽ và rộng lượng như vậy.

Nhưng, khi Viêm Nghị nghe được những lời này lại vô cùng tức giận, hóa ra trong lòng nàng nghĩ như vậy. Sao hắn lại không nhìn ra được chứ?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv