Đổng Nghiễn là cựu đại đội trưởng của đội phòng chống tội phạm, ông có một người con gái nuôi tên Đổng Mặc và một cậu học trò giỏi, Ôn Hành Viễn. Năm xưa, bởi vì những sai sót của ông trong một vụ án đã khiến kẻ gánh tội thay phải chết trong tù, kẻ phạm tội thì nhởn nhơ trước vòng pháp luật, cố gắng tìm cơ hội trả thù. Sợ hắn sẽ ra tay với Đổng Mặc, Đổng Nghiễn đem con gái của mình giao cho Ôn Hành Viễn.
Đổng Mặc và Ôn Hành Viễn vốn không thân với nhau, hai người cách nhau những 11 tuổi. Hồi còn bé Đổng Mặc hay được anh đưa cơm, thường gọi anh một tiếng "chú Ôn", nhưng cũng chỉ có vậy. Sau này khi Ôn Hành Viễn chuyển công tác xa, cả hai không gặp nhau nữa. Lúc gặp lại là khi Đổng Mặc đang truy bắt tội phạm, nhảy xuống từ ban công tầng hai đạp phải Ôn Hành Viễn đang đi chợ ở phía bên dưới. Kết quả, chú Ôn già bị gãy 2 cái xương sườn. Để chọc ghẹo Đổng Mặc, Ôn Hành Viễn bắt cô phải chịu trách nhiệm, thế nhưng Đổng Mặc ngu ngốc tưởng thật nên lấy câu "lấy thân báo đáp" làm trọng khiến chú Ôn phải giật mình, nhưng nhanh chóng đồng ý.
Ôn Hành Viễn nghĩ đây là cách tốt nhất để bảo vệ Đổng Mặc. Thế là hai bạn trẻ thành công kết hôn trong im lặng. Sau đó Ôn Hành Viễn vì công việc phải lên thành phố A, cả hai không gặp nhau nữa. Một tháng sau, Đổng Mặc được điều vào tổ trọng án của thành phố A, làm việc dưới trướng Ôn Hành Viễn. Chú Ôn nay là đại đội Ôn này tuy nổi tiếng là người khắt khe, nhưng lúc nào cũng bảo vệ Đổng Mặc như gà mẹ ấp gà con, tình cảm hai người cứ thế mà nhẹ nhàng phát triển.
Bình luận truyện