Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 55: Thái tử cầu thân



Hoàng thượng dáng vẻ ngạc nhiên hỏi :

"Trong kinh thành lại có người đó hay sao, là ai mà trẫm không biết đến vậy ".

Hoa Nhu nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh vẻ mặt thách thức nói :

"Người mà cả kinh thành đồn đại thời gian này là nhị tiểu thư phủ Tây Bá Hầu, khúc Tản Hồn của nàng ấy phải nói là vô cùng tuyệt diệu đó ạ ".

Lương Vương vẻ mặt âm u nhìn về phía Hoa Nhu cách cách nói :

"Ngươi mới trở về biết cái gì mà nói chứ, đừng vô cớ gây chuyện ".

Hoa Nhu bị trách mắc có phần ấm ức, nàng ta quay về phía thái hậu bộ dạng ủy khuất.

Thái hậu từ trước đến giờ không có nữ nhi chỉ có mỗi hai nam nử nên vô cùng yêu thương nàng ấy nên không nỡ liền quay sang nói :

"Để cho nha đầu đó đàn cũng được, ai gia cũng muốn nghe xem nó tuyệt diệu như thế nào, nếu ai gia nhớ không lầm nha đầu này là người có lòng lần trước tặng ai gia bức thọ đồ đúng không ?".

Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng bước lên nói :

"Dạ chính là tiểu nữ ạ !, nếu thái hậu muốn nghe tiểu nữ có thể đàn cho người, tuy nhiên chỉ nghe bài cũ e là nhàm chán, tiểu nữ mới có một khúc nhạc mới có thể đem ra đàn tặng cho thái hậu ".

Lời nàng nói ra tuy là bâng quơ nhưng lại vô cùng ý nghĩa, thái hậu lắng nghe rồi tủm tỉm cười nói :

"Nếu vậy ai gia thật có phúc rồi ".



Nạp Lan Tĩnh hôm nay đến không kịp chuẩn bị đàn, dùng đàn khác thì sợ bị người động tay, đang lúc phân vân thì Mộ Dung Phong nói :

"Nàng lấy đàn của ta dùng đi, để ta bảo người mang đến cho nàng, nó vẫn ở trong cung của mẫu hậu ".

Hoa Nhu cách cách có chút thoáng ngỡ ngàng, cây đàn đó quý giá như thế nào chứ, ngay cả nàng ta nhiều lần mè nheo muốn đàn Y cũng không cho động vào, tại sao ả ta lại ngoại lệ.

Thái hậu nhìn sang Hoa Nhu mà lắc đầu, bà tuy yêu thương con bé nhưng tình cảm không thể cưỡng cầu, bà sẽ không ép buộc nhi tử trong mọi chuyện nhất là chuyện tình cảm.

Từ lần trước bà đã nhìn ra tình cảm của nhi tử giành cho vị tiểu thư hầu phủ kia, nhi tử bà, bà là người hiểu rõ nhất thằng bé tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng lại là người giàu tình cảm.

Nếu bà không phản đối thì bà sẽ vui vẻ chúc phúc cho thôi, mà nữ nhi đó cũng thật có lòng, lại là người hiểu chuyện cho nên bà cũng khá hài lòng.

Chỉ một lát sau đàn cầm đã được mang đến, tuy cây đàn từ lâu không có ai dùng nhưng luôn được cung nữ lau dọn nên vô cùng sạc sẽ.

Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng đi lên gảy nhẹ phím đàn, nàng mỉm cười nói :

"Đàn tốt, là đàn tốt".

Cây đàn này đời trước cũng là nàng sở hữu nó, nàng nhập phủ không bao lâu Y liền sai người mang nó từ hoàng cung trở về tặng cho nàng .

Có thể nói cây đàn cũng giống như người bạn kiếp trước của nàng vậy.

Nạp Lan Tĩnh ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, tay nàng bắt đầu nhẹ nhàng gảy lên dây đàn, tiếng đàn nhẹ nhàng sâu lắng khiến cho người nghe cảm nhận giống như mình đang lạc vào một u cốc xinh đẹp tuyệt trần, khung cảnh mơ mơ hồ hồ giúp tâm trí người nghe như được gột rửa.

Nàng đàn một khúc Bách Lý Trường Tồn, tiếng đàn của nàng vô cùng thánh thót, vô cùng huyền diệu khiến người nghe không thể dứt ra được.



Những ai đã từng nghe khúc Tản Hồn của nàng rồi thì sẽ biết khúc Bách Lý Trường Tồn này hay hơn rất nhiều.

Tiếng đàn kết thúc mọi người còn chưa thoát ra được, tiếng vỗ tay của Lương Vương khiến mọi người mới sực tỉnh, tưngg tiếng vỗ tay vang dội.

Hoàng thượng mỉm cười nói :

"Hay, thật là hay không ngờ kinh thành lại xuất hiện một tài nữ như vậy, Nạp Lan khanh khanh làm trẫm khá bất ngờ đấy ".

Hoa Nhu hai tay siết vào nhau, ả ta không phục cũng phải phục, không ngờ kế hoạch hạ bệ nàng ta cuối cùng ngược lại khiến nàng ta được nổi bật.

Hoa Vô Danh ngắm nhìn nữ tử mà cảm thấy say đắm, bất giác Y đứng lên nhẹ nhàng nói :

"Khởi bẩm hoàng thượng, ta thật sự rất ngưỡng mộ nhị tiểu thư phủ Tây Bá Hầu, không biết có thể hỏi nàng ấy đã có hôn ước hay chưa.

Nếu chưa tại hạ xin dùng sính lễ ngàn lượng hoàng kim để xin thành hôn với nàng, muốn nàng làm thái tử phi của ta, không biết ý của nàng ấy ra sao ?".

Lời của Y vừa nói ra gây rung động toàn triều, ánh mắt Mộ Dung Phong lộ ra vẻ nguy hiểm.

Y biết ngay tên này không có ý tốt mà, vừa nhìn là Y đã biết hắn có ý đồ với nàng.

Hoàng thượng chưa kịp nói gì thì Mộ Dung Phong đã đứng lên mỉm cười nói :

"Thái tử e rằng đã để thái tử phải thất vọng rồi, Nạp Lan tiểu thư đã có đính ước với bổn vương, thánh chỉ cũng đã được viết chỉ đợi để đọc thôi nên thái tử hãy tìm người khác đi ".

Lời của thái tử trấn động một thì lời của Lương Vương trấn động mười, hóa ra hai người bọn họ đã có đính ước từ trước, thảo nào Lương Vương lại quan tâm đến nhị tiểu thư Tây Bá Phủ như vậy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv