Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 54: Gây sự.



Nạp Lan Tĩnh nhìn người đứng trước mặt có nét giống nàng ba phần mà thầm lắc đầu cười, nghĩ sao đời trước nàng lại nghĩ rằng mình là thế thân của ả ta chứ.

Từ dung nhan cho đến con người thật sự không bằng một phần của nàng, đối với những loại người háo thắng như này nàng lười tiếp chuyện cùng.

Hoa Nhu từ trước đến giờ tính tình hống hách cao ngạo, ả ta được thái hậu vô cùng nuông chiều cho nên tạo thành tính cách vô pháp vô thiên đã bao giờ bị người khác coi thường như vậy đâu.

Ả ta tức giận mắt long lên đi đến trước mặt nàng đưa tay lên định tát nàng, nhưng Nạp Lan Tĩnh đâu phải là dễ bắt nạt như thế nàng nhanh chóng đưa tay lên giữ lại và đẩy nàng ta ra.

Hoa Nhu bất ngờ bị đấy ra có chút không tin nhìn nàng nói :

"Tiện nữ to gan, ngươi là cái thá gì mà dám đẩy ta hả ?".

Mọi người nghe thấy động liền quay ra để xem kịch vui, ai cũng muốn nàng bị dạy dỗ một trận, lần này người gây chuyện là Hoa Nhu cách cách để xem nàng sẽ xấu mặt như thế nào .

Nạp Lan Tĩnh mỉm cười ung dung nói :

"Vì sao ta lại phải nhịn chứ, bản thân ngươi là ai không nói không rằng lại đến đây gây sự với ta, ngươi coi ta là kẻ ngốc à ".

Hoa Nhu thấy vậy thì tức giận nói :

"Bản quận chúa là Hoa Nhu cách cách, tại sao ta hỏi ngươi, ngươi không thèm trả lời lại còn dám chống trả nữa chứ ?".

Nạp Lan Tĩnh giả vờ như vỡ lẽ nói :

"Ô, hóa ra là Hoa Nhu cách cách, ta chưa từng gặp cách cách thì hỏi làm sao biết được, ngươi lại không giới thiệu qua lại nói chống không như thế ta biết được ngươi nói chuyện với ta à, hóa ra đât là gia phong của cách cách, ta thật sự mở rộng tầm mắt "



Mọi người nghe thấy vậy ai nấy đều không nhịn được cười, từ trước đền giờ người bị ăn thua thiệt trong tay Hoa Nhu cách cách quá nhiều rồi, lần này đúng là Hoa Nhu cách cách gặp đối thủ rồi .

Hoa Nhu chưa bao giờ bị xấu hổ như thế, nàng ta đưa tay chỉ vào mặt nàng nói :

"Ngươi, ngươi hỗn xược có tin ta cho thị vệ đuổi ngươi ra ngoài hay không ?".

Nạp Lan Tĩnh vô cùng ung dung từng bước tiến lên áp sát vào Hoa Nhu nói giọng khinh thường ;

"Ngươi đuổi ta, ngươi lấy tư cách gì để đuổi ta, ngươi là cách cách theo cấp bậc là nhị phẩm, ta đường đường đích nữ Hầu phủ cấp bậc bằng ngươi thì ngươi lấy quyền gì chứ ".

Hoa Nhu bị nói cho không thể phản bác được câu nào liền tức giận rời đi bỏ lại phía sau mọi ánh mắt tán phục.

Liên Hoa đứng đằng sau nói thầm :

"Chỉ là một cách cách mà lại muốn lên mặt với chủ nhân, không biết ngoài nhị tiểu thư hầu phủ ra tiểu thư còn là các chủ của Vọng Các bà Túy Nguyệt Lâu hay sao chứ "?.

Hoa Nhu vô cùng tức giận, ả ta nhận được thư nói rằng Lương Vương muốn lập nhị tiểu thư của Hầu phủ làm

Lương Vương phi, ả ta đã cố hết sức để trở về sớm nhất nhưng giữa đường lại xảy ra chuyện chk nên đến tận bây giờ mới trở về được.

Cứ nghĩ ả ta sẽ dễ đối phó không ngờ cũng mồm miệng sắc bén như vậy, có lẽ ả ta phải lên kế hoạch khác mới được, thái hậu yêu thương ả ta như thế chắc chắn sẽ giúp ả ta thôi.

Một lúc sau mọi người đã có mặt đầy đủ, đầu tiên là Thái tử Bắc quốc, tiếp theo là các vị hoàng tử và công chúa, sau dần là Lương Vương, Hoàng Thượng hoàng hậu và Thái hậu, tất cả đều có mặt đông đủ.



Đầu tiên là màn giới thiệu Hoa Vô Danh cho tất cả mọi người, tiếp sau đó mới bắt đầu tổ chức yến tiệc tẩy trần.

Hoa Nhu lúc này đã bộ dáng ôn nhu đứng cạnh thái hậu, nàng ta bây giờ với vẻ mặt hống hách lúc trước hoàn toàn thay đổi.

Nạp Lan Tĩnh chỉ cười chứ không nói gì, loại người như ả ta vô cùng dễ đối phó, ngu xuẩn hống hách sẽ dễ bị người khác chi phối và giật dây.

Nếu nàng ta không có sự yêu thương của thái hậu thì làm sao có thể sống trong hoàng cung hiểm ác này cơ chứ.

Hoa Nhu nhìn xuống phía dưới bồng nhiên trong đầu ả ta nghĩ ra một kế hoạch, nàng ta thì thầm vào tai thái hậu rồi từ từ lui xuống.

Một lúc sau tiếng cổ cầm vang lên, âm điệu vô cùng trầm bổng, có thể nói vô cùng hay, nếu những ai quen thuộc đều biết là ai đàn.

Trong hoàng cung Hoa quốc này người được mọi người ca tụng am hiểu về cổ cầm chỉ có Hoa Nhu cách cách mà thôi.

Nạp Lan Tĩnh vừa nghe vừa nói :

"Tiếng đàn hay tuy nhiên đáng tiếc người đàn lại không nhập tâm nhập hồn được vào tiếng đàn khiến cho tiếng đàn mất đi một chút linh hồn ".

Hoa Nhu đàn xong trong sự vỗ tay của mọi người, hoàng thượng ở trên mỉm cười nói :

"Trẫm còn nghĩ là ai, hóa ta lại là Hoa Nhu cách cách đã trở về, mấy ngày trước thái hậu còn nhâc ngươi với trẫm đó, tiếng đàn đúng là không thay đổi, không ai hơn được muội ".

Hoa Nhu vẻ mặt tự hào liền mỉm cười nói :

"Đa tạ hoàng thượng đã khen ngợi, nhưng Hoa Nhu biết rằng thời gian muội không có ở đây đã có người đàn cổ cầm hay hơn cả muội, muội thật sự rất muốn được nghe ".

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv