“Quyển này không tệ."
"Wow, quyển này cũng không kém..."
"Còn có quyển này với quyển này…. ta đều muốn hết ! ”
Trong thư viện, Tô Vân điên cuồng lựa chọn võ công.
Chưa kể, thu hoạch ở khu học tập tự do thật sự khiến hắn cảm thấy bất ngờ.
Vốn tưởng rằng sinh viên đại học ở độ tuổi này, không phải ở trong ký túc xá chơi game thì chính là quẩy ở quán bar.
Mà hứng thú đọc võ hiệp lại rất ít.
Nhưng chỉ tùy tiện lục lọi, cư nhiên làm cho hắn tìm được rất nhiều bảo bối.
Cái gì 'Nhất Dương Chỉ', cái gì 'Độc Cô Cửu Kiếm' , cái gì 'Ngọc Nữ Tâm Kinh', tất cả đều có.
"A!"
Tô Vân rút ra một quyển sách.
Bắc Minh Thần Công
"Bảo bối nha!"
Hắn không kịp chờ đợi mà ôm nó vào lòng.
“Tô Vân, ngươi lấy những thứ này làm cái gì?” Lục Thi Tú vẫn đi theo bên cạnh, có chút tò mò hỏi.
Đây không phải là những bí kíp võ học thường xuất hiện trong võ hiệp sao?
Mặc dù nàng không phải là con trai, nhưng nàng cũng đã từng nhìn qua những võ công này.
Nếu nói có thích không thì nàng cũng khẳng định mình không thích, nhiều lắm là xem cho vui mà thôi.
Chẳng lẽ Tô Vân có hứng thú về phương diện này?
Nhìn thấy Tô Vân cao hứng ngút trời, Lục Thi Tú cũng không nghĩ thêm gì nữa.
Sở dĩ nàng đi theo Tô Vân là bởi vì đối phương nói nàng bị quỷ ám.
Mà nàng quả thật còn ở gần nơi xảy ra sự việc lúc trước.
13 năm trước, sự kiện linh dị quy mô lớn ở Đường Sơn ảnh hưởng rất lớn, phạm vi bao trùm hai khu phố trong Đường Sơn, có hàng ngàn người thương vong.
Sau khi sự việc xảy ra thì khu vực đó hiện đã biến thành vùng đất chết.
Các quan chức đã xây dựng lại ngoại vi và nhà mới cho những người còn sống sót.
Nhưng vẫn có không ít người quen nơi mình sinh sống rồi, không muốn rời khỏi nơi đó, ví dụ như Lục Thi Tú.
Tuy nhiên ở bên trong đã không còn người có thể sinh sống, cho nên Lục Thi Tú ở khu vực bên ngoài.
Nhiều năm như vậy, cũng không có ảnh hưởng gì.
Tô Vân suy đoán có thể là do những tiểu quỷ gây chuyện.
Chờ mượn sách, Tô Vân cùng Lục Thi Tú cùng nhau đi tới mảnh đất chết kia.
Nhà của Lục Thi Tú nằm ở khu vực ngoại vi, gần nhưng không nằm trong phạm vi.
Tô Vân phóng mắt nhìn, cũng hiểu vì sao không ai nguyện ý vào ở.
Một mảnh đất đầy rác rưởi cùng với dấu hiệu bị lửa thiêu rụi, trên vách tường còn thỉnh thoảng có quạ đen bay xuống tạo nên một bầu không khí tĩnh mịch trầm lặng như vậy, cho dù Siêu Phàm giả cũng không dám ở vào.
"Nhà ngươi ở đây ư?"
Tô Vân đi theo Lục Thi Tú đến trước một tòa nhà.
"Ừm, ta sống cùng với mẹ ở tại nơi đây" Lục Thi Tú nói ngắn gọn một chút.
Sau sự kiện kia, cha nàng đột ngột qua đời và mẹ nàng cũng lâm bệnh nặng.
May mắn là vận khí của nàng tốt, chỉ bệnh vài ngày liền khỏi.
Nhưng ai nói rõ chuyện này? Bệnh tình trong người không dứt, so với cái gì cũng phiền toái.
Tô Vân không nói gì, đi theo vào phòng, chỉ liếc mắt một cái, liền hiểu được tình huống trước mắt.
Lục Thi Tú có chút khẩn trương hỏi: "Thế nào? ”
"Có quỷ."
"A?" Mặc dù là nữ hài tử, Lục Thi Tú chỉ nuốt nước miếng một cái, tâm trạng vừa sợ hãi vừa phấn chấn.
Dù sao nàng vẫn luôn tìm manh mối về sự kiện này.
"Bất quá, cũng chỉ là hai tiểu quỷ mà thôi."
Quỷ cũng chia ra rất nhiều loại, cô hồn dã quỷ bình thường, năng lực có hạn và hơn hết là bị hạn chế cũng lớn.
Ví dụ như bởi vì căm hận mà biến thành quỷ, muốn báo thù cũng rất khó làm được, vừa không có năng lực trực tiếp giết người, cũng không cách nào rời khỏi nơi nó chết.
Loại quỷ này là yếu nhất.
Lên trên chính là một ít ác quỷ có năng lực hành động, có thể trực tiếp hại người.
Ác quỷ hấp thu dương khí nhiều hơn thì có thể tiến hóa thành quỷ linh cấp E, có được năng lực tu luyện.
Mà trước mắt Tô Vân chỉ nhìn thấy có hai tiểu quỷ ở trong nhà Lục Thi Tú chạy tới chạy lui.
Loại tiểu quỷ này không cách nào đả thương người, nhưng bản thân chúng nó lại có âm khí nặng. Nếu người bình thường ở với quỷ cùng một chỗ thì sau thời gian dài thân thể tự nhiên sẽ xảy ra vấn đề.
"Nhìn kìa! Lại có một nhân loại tới đây chơi. ”
“Chẳng lẽ là người yêu của nha đầu kia ?
"Kệ đi, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta."
Hai tiểu quỷ liếc Tô Vân một cái, lại thoải mái bay trong phòng.
Hai tiểu quỷ này, tuổi tác rất lớn trông như người bình thường chuẩn bị về hưu vậy.
"Ah ~ các ngươi thật là nhàn nhã."
Tô Vân lạnh nhạt nói một tiếng.
"Cái quái gì vậy?"
"Ngươi có thể nhìn thấy chúng ta ư?"
“Chẳng lẽ ngươi cũng là quỷ?”
Có lẽ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của hai con quỷ nên bóng đèn trong phòng vốn sáng lên, đột nhiên phát ra âm thanh tắc tắc, ngay sau đó chợt lóe lên trở nên tương đối dọa người.
Lục Thi Tú vừa thấy, sợ tới mức hai chân nhũn ra.
Nhưng sau khi nhìn thấy bộ dáng trấn định của Tô Vân, vẫn lấy dũng khí đứng ở bên cạnh hắn chờ đợi.
"Tô, Tô Vân, quỷ ở đâu?"
"Nơi này." Tô Vân đưa tay chỉ một cái, thản nhiên nói: "Đừng sợ, chỉ là hai tiểu quỷ vô dụng. ”
Vừa nói như vậy, hai con quỷ này nhất thời không vui.
“Cái gì mà gọi là tiểu quỷ vô dụng?”
"Này! Người trẻ tuổi, làm phiền ngươi tôn trọng chúng ta, coi như là quỷ thì chúng ta cũng có tôn nghiêm đấy! ”
Tô Vân cười lạnh, phóng khí tức mang theo chí dương chí cương ra.
Hai con quỷ kia nhất thời bị khí tức áp bách đến không chịu nổi, liên tục cầu xin tha thứ.
"Tiên nhân tha mạng! Tiên nhân tha mạng! ”
“Chúng ta cũng không có làm chuyện gì thương thiên hại lý, chúng ta là quỷ tốt!”
"Đúng vậy đúng vậy, chúng ta vốn cũng là cư dân nơi này, ngoài ý muốn chết thảm, cho nên mới ở lại nơi này."
Tô Vân nhướng mày.
Hóa ra hai người này cũng là nạn nhân của sự kiện kia?
Tiếp đó, hắn thẩm vấn một phen, liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Thì ra, sau khi nơi này trải qua sự kiện đó, vẫn không có ai ở lại.
Cho nên mảnh đất này liền trở thành một khu quỷ.
Trước kia địa phương hoạt động của bọn họ rất có hạn, nhưng gần đây phạm vi của khu quỷ không biết vì sao mở rộng không ít, cho nên hai con quỷ này mới từ bên trong đi ra ngoài.
"Thì ra là như thế." Tô Vân sờ sờ cằm, "Nếu đã như vậy, các ngươi dẫn ta đi vào xem một chút, ta sẽ không giết các ngươi. ”
"Hả? Ngươi muốn vào xem à? ”
Hai con quỷ thảo luận một chút.
"Như thế nào, có vấn đề gì sao?"
"Không phải không phải, chỉ là ở bên trong có hai Qủy Linh rất lợi hại, ta sợ ngươi..."
Hóa ra là lo lắng cho hắn, hai con quỷ này cũng coi như không tệ.
Khóe miệng Tô Vân nhếch lên: "Quỷ lợi hại à? Vậy cũng tốt. ”
...