"Đại lão, ngài thật sự muốn đi vào sao?"
Trên con đường đi về phía khu vực chết chóc, hai con quỷ không ngừng lải nhải bên tai Tô Vân.
"Các ngươi có biết phiền không vậy?" Tô Vân cau mày, "Nếu còn hỏi những câu hỏi tào lao như vậy nữa thì ta tát chết các ngươi. ”
Sở dĩ Tô Vân không giết bọn hắn là bởi phần lớn cân nhắc hai người họ cũng là nạn nhân của chuyện kia.
Hơn nữa, hai con quỷ này quả thật không hại người.
Bởi bình thường, quỷ linh hại người thì trên người bọn chúng sẽ có một cỗ huyết khí.
Mà trước mắt hai con quỷ này, ngoại trừ bản thân mang theo quỷ khí ra thì cái gì cũng không có.
Tô Vân cũng không phải là đại ma đầu gì, coi như hắn muốn giết quỷ cũng phải có nguyên tắc của mình.
Hơn nữa, linh khí của hai con quỷ này, chỉ sợ ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ.
Nghe vậy, hai tiểu quỷ run cầm cập thốt lên ‘Đại lão nổi giận rồi’.
"Người trẻ tuổi bây giờ, tại sao lại dễ nóng giận như vậy?"
“Đúng vậy đúng vậy, chẳng lẽ chúng ta chết quá lâu, thế gian thay đổi ư?
Hai con quỷ lẩm bẩm với nhau.
Chờ sau khi xâm nhập vào vùng chết, âm khí trong không khí cũng trở nên nồng đậm hơn.
Có rất nhiều quỷ hồn bay lơ lửng xung quanh.
Ầm ầm! ——
Xa xa đột nhiên truyền đến một trận dị âm.
"Có người đi vào rồi?"
“Ách, không có chú ý." Hai con quỷ kia cũng sửng sốt một chút.
"Không đúng, cỗ quỷ khí này..." Tô Vân nhíu nhíu mày, "Được rồi, các ngươi liền đi đi, nhớ sau này không cần tùy tiện vào nhà nhân loại nữa, nếu không lần sau nhìn thấy thì ta liền tiêu diệt các ngươi. ”
Nói xong, cũng không đợi hai con quỷ phản ứng, Tô Vân liền sử dụng Thủy Thượng Phiêu chạy rất nhanh tới Thanh Nguyên.
"Thì ra là những người này."
Tô Vân nhìn xa xa.
Một bên là người của cục quản lý linh dị, một bên là do một con quỷ linh cấp D dẫn dắt một ít tiểu quỷ.
Hai bên đánh nhau túi bụi, vô cùng náo nhiệt.
Phía dưới Đường Sơn còn có rất nhiều phân đội, trong đó Tô Vân lúc trước tìm được Triệu Thiến chính là một đội.
Mà trước mắt cũng không phải đội ngũ của Triệu Thiến.
"Đội trưởng! Nơi này quỷ linh quá nhiều rất bất lợi cho chúng ta! ”
“Kiên trì đi, ta đã gọi trợ giúp rồi!” Một gã trung niên nam tử dẫn đội lớn tiếng nói, "Những người khác rất nhanh liền đến! ”
“Kiệt kiệt kiệt Siêu Phàm giả nhân loại, các ngươi đây là tự chui đầu vào lưới!”
Qủy linh cấp D gầm thét một tiếng, chỉ trong thoáng chốc mây đen dày đặc kéo đến, che khuất bầu trời vốn u ám càng thêm u ám.
Khí thế trên người cũng theo đó mà tăng lên.
"Sao lại mạnh như vậy?"
Đội trưởng của cục quản lý linh dị kinh hô.
Ngay cả Tô Vân cũng kinh ngạc, đây là một con quỷ linh cấp D nhưng trước mắt lại phát huy ra thực lực gần cấp C.
Quỷ linh này sau khi tiến vào trạng thái cuồng bạo tương tự, sức chiến đấu tăng vọt rất nhiều, buộc tên đội trưởng kia liên tục lui về phía sau.
"Có cái gì đó không đúng."
Tô Vân sờ sờ cằm đứng tại chỗ cũ.
Thứ mà hắn chú ý, cũng không phải là quỷ linh cấp D kia, mà là khu vực dưới thân nó.
Từ dưới mặt đất, tựa hồ có một cỗ khí tức vô cùng quái dị tràn ra.
Trong lúc đang nghĩ ngợi thì có thêm một đội ngũ từ phía xa chạy đến.
Tô Vân vừa nhìn, phát hiện là người quen cũ Triệu Thiến mang theo mấy Siêu Phàm giả chạy tới.
“Triệu đội trường, mau cứu ta!!!.”
Triệu Thiến trong lòng cả kinh, không phải đã nói là quỷ linh cấp D bình thường sao?
Khí thế này, ngươi dám nói với ta là nó bình thường?
Nhưng đã phóng lao cũng phải theo lao, Triệu Thiến cắn răng hô: "Lên! ”
Triệu Thiến mang theo người xông tới, linh dị quản lý vốn hạ phong, nhất thời lại dần dần chiếm thế thượng phong.
Quỷ linh cấp D kia dưới sự vây công của Triệu Thiến cùng một người khác, cho dù cuồng bạo cũng vô ích.
Mắt thấy nếu cứ tiếp tục như vậy mình sẽ phải chết dưới kiếm của Triệu Thiến, hắn lập tức gào thét một tiếng.
"Lão Lý! Ngươi vẫn chưa chịu xuất hiện, tính chờ xem vở kịch à??? ”
"Ha ha! Lưu ca, ta còn tưởng rằng một mình ngươi sẽ giết hết bọn họ. ”
Một trận gió âm thổi qua kèm theo đó là tiếng kêu rên quỷ dị của vạn quỷ, cùng lúc đó trong sương mù có một đại hán mang theo âm khí nặng nề đáp xuống.
"Còn có trợ thủ?" Triệu Thiến trong lòng cả kinh.
Một đội trưởng khác cũng giật mình.
"Rút lui! Nhanh rút lui! ”
"Ha ha! Bây giờ muốn chạy ư? Người của cục quản lý linh dị, đều phải để mạng lại đây. ”
Quỷ linh cấp D tên lão Lý cười to một tiếng, nhưng cũng không vội động thủ, mà là nhìn về phương hướng Tô Vân đang đứng.
Hắn mở ra cái miệng rộng đầy máu, vô cùng trêu tức nói: "Còn có tiểu tử bên kia, ngươi còn muốn trốn đến khi nào? ”
"Ngươi cho rằng trốn ở đó thì không có ai phát hiện ra à?"
Tô Vân sửng sốt.
Ta đâu có trốn.
Ta chỉ đứng đây mà thôi.
Tên quỷ linh vừa nói xong, rất nhanh người của linh dị quản lý cũng nhao nhao nhìn tới.
"Tô Vân!?" Triệu Thiến có chút khó tin.
Nàng không nghĩ tới bên kia còn có người khác.
Hơn nữa còn là Tô Vân!
Phải biết rằng hôm nay Triệu Thiến còn đặc biệt đến nhà Tô Vân một chuyến.
Nhiệm vụ cấp trên giao phó chính là nghĩ biện pháp lôi kéo Tô Vân.
Nhưng nàng biết, đây căn bản là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành.
“Triệu đội, hắn là người của đội ngũ các ngươi ư?” Một đội trưởng khác vội vàng hỏi.
"Nếu được như vậy thì tốt rồi." Triệu Thiến cười khổ lắc đầu, "Tuy hơi tiếc nhưng ít nhất là chúng ta được cứu. ”
"Ý của ngươi là sao?"
"Cứ nhìn đi."
Bên này, Tô Vân lắc đầu, dưới mọi ánh mắt đi ra ngoài.
Hắn vừa rồi rõ ràng cảm giác được ở phía dưới khu vực nay đang ẩn giấu cỗ khí tức đặc thù gì đó, hơn nữa Dịch Cân Kinh vừa rồi cũng cảm thấy.
Đang nghiên cứu thì lại bị tên quỷ linh cấp D này cắt ngang.
“Ngươi cái tên này, không thể đợi được một chút sao” Tô Vân vẻ mặt khó chịu.
Qủy linh cấp D: "??? ”
Cmn, ngươi đang nói gì đấy?
Ta là quỷ linh!
Hơn nữa còn là quỷ linh cấp D, có biết không?
“Tiểu tử, ngươi có biết ta là ai không?” Lão Lý mặt âm trầm nói.
"Ta không cần biết ngươi là ai." Tô Vân không để ý tới hắn, tự mình đi đến giữa chiến trường, sau đó ngồi xổm xuống quan sát mặt đất.
"Triệu, Triệu đội trưởng, hắn có được không?"
"Hẳn là…ổn. ”
Tô Vân là Siêu Phàm giả cấp C, trong lòng Triệu Thiến vẫn có lòng tin.
Nhưng nàng cũng không hiểu Tô Vân đang làm gì.
“Tiểu tử thúi, muốn chết!”
Bị trực tiếp không để ý, lão Lý giận dữ gầm lên một tiếng, hóa thành một cái miệng thật lớn cắn về phía Tô Vân.
"Lảm nhảm không ngừng, thật phiền phức."
Tô Vân tiện tay vung ra Đại Lực Kim Cương Chưởng.
Bành!
Một cái tát vừa đánh tới.
Phốc ~~
Lão Lý tan thành mây khói.
Toàn bộ quá trình, ngay cả ba giây cũng chưa tới, quỷ linh cấp D liền bị miểu sát!
Mọi người trong cục quản lý linh dị: "? ”
Các quỷ linh khác: "? ”
...