Lại là đan trắng!
Thấy viên đan dược đầu tiên nhảy ra dược đỉnh, biểu tình Chân Tiểu Tiểu hiền lành mà … vỗ nát nó.
Thêm một viên đan bay lên từ đáy đỉnh, Chân Tiểu Tiểu vẫn tay nâng đá rơi như cũ, 'phanh' một tiếng, đập nó nở hoa.
Hở?
Khi viên đan dược màu sắc kỳ dị hạ xuống bàn tay, lúc này trong hai mắt trống rỗng của nàng mới dâng lên một cỗ ánh sáng rực rỡ!
Màu đỏ!
Thật sự khó có thể hình dung màu sắc của viên đan đó, dưới ánh mặt trời hiện ra lam hồng, trong bóng tối lại là tím đào, có khi thoáng liếc nhìn, thậm chí còn lưu động một tầng ánh vàng.
Luyện ra rồi!
Chân Tiểu Tiểu hưng phấn nhảy dựng lên trên mặt đất! Tay cầm độc đan nứt toác cười hả ha.
Nhìn viên thuốc chủ tử niết trên đầu ngón tay kia, ánh mắt cá sấu yêu thâm thâm, hầu kết lăn lộn, trái tim kinh hoàng.
Chẳng qua dục vọng dâng lên từ đáy lòng, rốt cuộc vẫn bị nó mạnh mẽ áp xuống.
Lão tử chính là một … cá sấu đứng đắn nha!
Gian nan rít gào, cá sấu yêu chủ động hóa khói, trốn thật sâu vào Thú Linh Thạch!
Hoàn toàn không để ý Tiểu Thấu minh rời đi, Chân Tiểu Tiểu vốn định lập tức cầm viên đan đỏ này lao ra ngoài, nhưng nghĩ nghĩ, nếu không luyện chế nhiều thêm mấy cái, sợ rằng có sơ xuất.
Vì thế, nương tâm cảnh vừa mới thành đan, lại đốt lửa một lò.
Các đệ tử và trưởng lão Cự Thần Tông đã đứng run cầm cập một đêm ở ngoài khê cốc, có kết giới do Phòng trưởng lão bày ra, không ai nghe được thanh âm bên kia, thần thức càng đừng mong có thể dò thám bí mật của Chân Tiểu Tiểu.
Nhóm khỉ cái bị mọi người trói bằng dây thừng đều hơi hơi không kiên nhẫn, tuy rằng chúng nó có chút hứng thú với Thạch Hầu, song mấy năm nay luôn bị vắng vẻ làm lơ, đã không còn ôm ý tưởng gì nữa.
“Chân … Chân trưởng lão, hoàn thành trận pháp hiến tế sao?”
Ngay lúc các đệ tử có phần sốt ruột, phía sau đám người đột nhiên truyền đến một thanh âm suy yếu.
Mọi người quay đầu, lập tức nhìn thấy Xư Lí Thần Quang với gò má gầy ốm và hốc mắt hãm sâu.
Từ sau khi tính cho Chân Tiểu Tiểu, vị thiên kiêu nổi bật nhất của chủ mạch gần đây vốn vì mất máu quá nhiều vẫn luôn nằm bò trên giường, nghe kể vô lực phản kháng như thế, nên còn bị nữ nhân hoa si nào đó chiếm chút tiện nghi……
Hắn, vì sao lại tới đây?
Sao có thể không tới?
Xư Lí Thần Quang đè nén máu tươi và đau đớn nơi cổ họng, lên tinh thần, lung la lung lay đi về phía đám người.
Con khỉ đó không ai hàng phục được, ngay cả chính mình cũng từng thua thiệt trong tay nó.
Hắn muốn nhìn Chân Tiểu Tiểu, chết dưới tay con khỉ!
Nha!
Một huyết nhị huyết, đều thua trên người cọng giá đỗ kia, đường đường là Thế tử thần toán thế gia Xư Lí gia của Bắc Nham, làm sao có thể nuốt trôi cục tức này?
“Lý sư huynh cũng là … người kiên cường!”
Đệ tử Cự Thần Tông không biết tâm tình muốn lăng trì Chân Tiểu Tiểu trăm ngàn lần trong lòng Xư Lí Thần Quang, đồng loạt nhìn hắn bằng ánh mắt kính sợ rồi giơ ngón tay cái tán thưởng.
Không hổ là người đệ tử trên đầu quả tim của Tông chủ, nếu nhận lệnh tiếp đón khách quý chu đáo, cho dù thân bị trọng thương, cũng muốn tiến đến cổ vũ tiếp sức cho nàng!
“Mau, mau thả ta ra ngoài, lại thả tất cả con khỉ cái vào đây!”
Nhưng đúng lúc này, tiếng hét chói tai của Chân Tiểu Tiểu truyền ra từ trong kết giới!
Giống như sau mông đốt cây đuốc, nàng chạy như điên, tốc độ không người có thể kịp, chớp mắt đã phá trận lao ra, run run núp phía sau Phòng trưởng lão.
Vừa nhét viên đan dược màu đỏ vào trong miệng con khỉ còn đang hôn mê bất tỉnh, Chân Tiểu Tiểu cũng không dám ở lại quan sát phản ứng của nó quay đầu liền chạy.
“Chúng tiểu nhân, thời điểm tới rồi!”
Thấy Chân Tiểu Tiểu rốt cuộc xuất hiện, Phòng trưởng lão kích động đến toàn thân run rẩy, nhanh chóng nâng lên tay phải của mình, rồi đột ngột chụp xuống!
Theo động tác phất tay của hắn, các đệ tử đều buông lỏng sợi dây thừng đang cầm, vô số khỉ cái đỏ, khỉ cái vàng, khỉ cái béo, khỉ cái gầy tức khắc như ngựa hoang thoát cương, điên cuồng lao về phía trung ương khe suối.
_NL_
Thả tiểu kim phiếu nha ~!