Khói trắng bay lên, không gian dần trở nên mờ mịt.
Tiểu Chúc Chúc nằm trong băng, vẻ mặt hạnh phúc.
Chân Tiểu Tiểu ngồi trước đỉnh, biểu tình ngưng trọng.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đợi khi ngọn lửa nóng rực dưới thân đỉnh sắp tắt, trong Thất Diệp Đỉnh đột nhiên nhảy ra một viên đan dược màu trắng trong suốt!
Vô hà!
“Ta đập!”
Vung lên Thú Linh Thạch, Chân Tiểu Tiểu xuống tay chuẩn xác, cuống cuồng đập ra một vết nứt trên thân đan!
Động tác kia lưu loát như mây bay nước chảy, lực đạo cuồng dã mạnh mẽ, thật sự khiến người ta phải trầm trồ khen ngợi.
Trong đầu, thanh âm uy hiếp nổ ngực … quả thực không vang lên.
Hắc!
Năng lực học tập của bản cô nương siêu mạnh đâu!
Còn có thể bị ngươi hố lần một rồi hố thêm lần hai hay sao?
Giơ cao Thú Linh Thạch, thần thái Chân Tiểu Tiểu phi dương, mắt không chớp nhìn thẳng đăm đăm bụng đỉnh, rất nhanh thì có một viên đan nữa bay ra!
“Ta lại đập!”
Phanh!
Một tiếng vang trầm, viên đan dược thứ hai cũng biến thành Nhất nứt.
Ơ?
Chân Tiểu Tiểu chần chờ nhìn chằm chằm viên đan thứ hai rơi xuống bàn tay, phát hiện làm sao nó vẫn là màu … trắng?
Lần trước, khi luyện chế đan phương thứ ba ở Phục Hổ Đường, xuất hiện chính là một đỏ một trắng, mà lúc này đây, tình huống khác hoàn toàn.
Xong đời!
Chân Tiểu Tiểu lập tức nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ viên đan dược đỏ không đứng đắn kia chỉ là sản phẩm ngoài ý muốn?
Trợn tròn mắt.
Hay là cho con khỉ ăn viên đan trắng?
Quỷ biết sẽ xảy ra bất trắc gì?
Không được không được, việc này phải cẩn thận!
Chân Tiểu Tiểu nhắm mắt, ngẫm tới Thất Diệp Cốc bị đào sạch nội tình, Phục Hổ Đường gặp hoả hoạn, cuối cùng cảm thấy thập phần sợ hãi thủ đoạn của mình.
Nàng không muốn Cự Thần Tông cũng rơi vào kết cục tương tự.
Chần chờ một lát, Chân Tiểu Tiểu lại luyện một đỉnh, càng thêm nghiêm túc và cẩn thận phân phối tỷ lệ dược tính, canh chừng nhiệt độ, không dám lười biếng một khắc.
Nháy mắt, phương đông sáng tỏ, một đêm đã qua.
Hơn nữa, tính cả một viên luyện chế ở Phục Hổ Đường lúc trước, hiện tại trong tay Chân Tiểu Tiểu có bảy viên đan trắng.
“Vì sao không ra đâu? Vì sao không ra đâu?”
Sắc mặt Chân Tiểu Tiểu điên cuồng, cứ nghĩ đến các trưởng lão Cự Thần Tông còn đang dẫn theo đám khỉ cái đứng chờ ngoài cốc, là có một loại xúc động muốn thiêu luôn bếp lò của mình!
“Rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì? Ngươi ra viên đan không đứng đắn cho ta nha!”
Đột nhiên thắp sáng dược đỉnh, Chân Tiểu Tiểu quyết định thử một lần nữa.
Bẹp bẹp……
Lại trôi qua một nén hương, phía sau Chân Tiểu Tiểu vang lên tiếng bước chân vụn nhỏ hạnh phúc, nàng quay đầu nhìn, đúng là Tiểu Thấu Minh học thành trở về.
Vẻ mặt nó mê say, hai má đà hồng, thân thể lung lay, ánh mắt tan rã, đáy mắt tựa như vẫn lưu động ánh sao thần tốc xoay tròn.
Có lẽ đã ghi tạc toàn bộ Vấn Tiên Đồng Thuật vào lòng rồi đi?
Chẳng qua nếu muốn tu luyện tầng thứ nhất tới viên mãn, thì phải tốn không ít công phu.
Thật hạnh phúc, thật hạnh phúc!
Ngay khi Tiểu Thấu Minh hạnh phúc thở phì phì, nó bỗng dưng trông thấy bóng dáng Chân Tiểu Tiểu đang luyện đan!
Ngửi ngửi dược khí phiêu tán trong không khí, nhìn nhìn biểu tình dữ tợn của con cái……
Hổ khu run lên, ánh sao trong mắt cá sấu ẩn huyết nhất thời tiêu tán, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hoảng sợ!
Ngươi … Ngươi sẽ không phải lại luyện cái độc đan đáng sợ kia đi!
Nhớ đến con Hổ Tranh trước núi Phục Hổ Đường, tuy rằng trong lòng Tiểu Thấu Minh còn vô cùng dư vị, nhưng đôi môi vẫn run run không ngừng.
Đều do độc đan, huỷ hoại một đời trong sạch của lão tử!
Bản đại vương vốn dĩ thẳng từ trong ra ngoài, ủng hộ chính nghĩa, đúng chuẩn thẳng cá sấu, thẳng tới như sắt thép, lại bị đồ đáng chết đó … Ô ô ô ô ô ô……
Nghĩ tới đủ loại đã qua, cá sấu yêu liền khóc không thành tiếng.
Chân Tiểu Tiểu nghe nó nức nở, cũng thực áy náy oa.
“Được rồi, được rồi, đỉnh đan này không phải cho ngươi ăn, là cho Thạch Hầu. Không phải sợ, ngươi là hài tử tốt.”
Vỗ vỗ miệng rộng của cá sấu yêu, Chân Tiểu Tiểu vươn tay xốc nắp đỉnh.
_NL_
Cá sấu yêu là hài tử tốt? Đây là một vấn đề đáng giá thương thảo ~__~