Nhìn cánh cổng cao lớn màu đỏ son ở trước mặt, hai bên trái phải còn có những con sư tử đá lớn, lần đầu tiên Lý Thần thật sự cảm nhận được sự khác biệt giữa cuộc sống của giới thượng lưu ở Yến Kinh và những thành phố khác.
Nếu như nói rằng ở Hồng Kông, giới thượng lưu mê mẩn những thứ hiện đại như vàng bạc, thì ở Yến Kinh, mọi người lại coi trọng di sản văn hóa.
Ít nhất thì ở những đô thị hiện đại như Hồng Kông hoặc Hỗ Thị thì chắc chắn sẽ không có những nơi như Phủ Thân Vương.
“Vào cuối thời nhà Thanh, ngôi nhà cũ của một vương gia Hán tộc vốn là một điểm thu hút khách du lịch, nhưng sau đó đã được một thương gia lớn có lai lịch thâm sâu mua lại để làm một hội quán riêng”.
Diêu Chí Quân rất quen thuộc với nơi này, giọng điệu có chút phức tạp: “Ở Yến Kinh, có thể vào khách sạn ăn một bữa mấy chục nghìn tệ không phải là chuyện hiếm, có thể vào được nơi như này mới gọi là có quyền có thế”.
“Đầu bếp chính ở đây là đầu bếp hoàng gia, không xuất hiện ở bên ngoài. Chỉ có những người có thẻ hội viên mới được vào, thẻ hội viên với chi phí hàng năm lên tới một triệu tệ, nhưng đây mới chỉ là loại thẻ bình thường cấp thấp nhất”.
Lý Thần hỏi: “Chú Diêu, chú có tư cách hội viên không?”
Bước qua lỗi vào, cách bài trí sân trong cổ điển của Yến Kinh hiện ra trước mắt, một nhân viên tiến đến và lịch sự hỏi xem có đặt trước và có thẻ hội viên hay không.
Diêu Chí Quân nói tên của Ngô Hồng Hà ra, nói rằng mình được mời tới.
Nhân viên lập tức đưa hai người vào bên trong.
Hành lang quanh co, kiến trúc cổ kính.
Không nói đến giá trị văn hóa lịch sử của Phủ Thân Vương này, chỉ riêng việc nằm trong trung tâm của Yến Kinh, với diện tích rộng lớn như vậy thì đây đã là một dãy số lên trời rồi.
Có thể bao nơi này để sử dụng như một hội quán tư nhân, không cần nghĩ cũng biết, sức mạnh của ông chủ đứng phía sau hùng mạnh đến mức nào.
Bước qua lỗi vào, cách bài trí sân trong cổ điển của Yến Kinh hiện ra trước mắt, một nhân viên tiến đến và lịch sự hỏi xem có đặt trước và có thẻ hội viên hay không.
Diêu Chí Quân nói tên của Ngô Hồng Hà ra, nói rằng mình được mời tới.
Nhân viên lập tức đưa hai người vào bên trong.
Hành lang quanh co, kiến trúc cổ kính.
Không nói đến giá trị văn hóa lịch sử của Phủ Thân Vương này, chỉ riêng việc nằm trong trung tâm của Yến Kinh, với diện tích rộng lớn như vậy thì đây đã là một dãy số lên trời rồi.
Có thể bao nơi này để sử dụng như một hội quán tư nhân, không cần nghĩ cũng biết, sức mạnh của ông chủ đứng phía sau hùng mạnh đến mức nào.
Bước qua lỗi vào, cách bài trí sân trong cổ điển của Yến Kinh hiện ra trước mắt, một nhân viên tiến đến và lịch sự hỏi xem có đặt trước và có thẻ hội viên hay không.
Diêu Chí Quân nói tên của Ngô Hồng Hà ra, nói rằng mình được mời tới.
Nhân viên lập tức đưa hai người vào bên trong.
Hành lang quanh co, kiến trúc cổ kính.
Không nói đến giá trị văn hóa lịch sử của Phủ Thân Vương này, chỉ riêng việc nằm trong trung tâm của Yến Kinh, với diện tích rộng lớn như vậy thì đây đã là một dãy số lên trời rồi.
Có thể bao nơi này để sử dụng như một hội quán tư nhân, không cần nghĩ cũng biết, sức mạnh của ông chủ đứng phía sau hùng mạnh đến mức nào.