Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 850: Trần Mộc nhếch miệng, xem thường.



Một lát sau.





Hai người đã đi đến chủ điện.



Vạn Trọng Sơn và tất cả trưởng lão đã có mặt ở đây, ngay cả bốn Đại điện chủ, mấy người Phương Thanh Điệp cũng đến, có thể thấy, tất cả mọi người rất coi trọng chuyện này.



Trần Mộc vừa đến, Vạn Trọng Sơn đã đi xuống đài cao, đưa bức thư về phía Trần Mộc.



"Đây là thư từ Thần Châu Trung Thổ, chỉ mặt gọi tên cậu, muốn cậu nhận đấy!"



Trần Mộc nhận lấy bức thư trong tay Vạn Trọng Sơn, phong thư có màu vàng, bên ngoài còn có một điêu văn huyền bí, đó là một toà quỳnh lâu cao vút, đứng giữa mưa bụi mịt mờ, ẩn ẩn hiện hiện toát lên vẻ huyền bí.



"Lầu Yên Vũ?" Trần Mộc nhận ra hình vẽ này.



Cũng khó trách Vạn Trọng Sơn và nhiều trưởng lão nghiêm túc đến như vậy



Dù sao ở Thần Châu Trung Thổ, thế lực đó hùng cứ một phương, Lầu Yên Vũ là một tổ chức hắc ám mà ai nghe tháy cũng phải sợ mất mật!



"Là thư mời mà lầu Yên Vũ đưa cho cậu, chỉ mặt gọi tên, mời cậu tham gia vào đại hội bách hoa!"

Đại hội Bách Hoa.



Đại hội này có thể hơi xa lạ đối với rất nhiều người ở địa giới Nam Châu, nhưng những người từng ở Trung Thổ Thần Châu như Hàn Giang Tuyết và Phương Thanh Điệp thì không hề lạ lẫm.



Đại hội Bách Hoa do Bách Hoa Lâu tổ chức. Bề ngoài, Bách Hoa Lâu là một thanh lâu, có vô số mỹ nữ hoa khôi, người nào người nấy đều là giai nhân thanh tú và xinh đẹp vô cùng, là nơi rất nhiều cường giả và các nhân vật tai to mặt lớn tới mua vui.



Nhưng trên thực tế, chỉ cần là người ở Trung Thổ Thần Châu thì đều biết, Bách Hoa Lâu này là thanh lâu duy nhất ở Trung Thổ Thần Châu có một con đường khác.



Mỗi năm, khi đại hội Bách Hoa được tổ chức, họ sẽ mời các nhân vật hào kiệt ở các phương cùng với rất nhiều cường giả võ đạo tới tham gia, trên danh nghĩa là lôi léo nhân mạch, đồng thời cũng là nơi trao đổi một số tin tình báo quan trọng ở Trung Thổ Thần Châu.



Tất cả những nhân vật hào kiệt đều lấy làm vinh dự khi được mời đến đại hội Bách Hoa này, bởi vì chỉ cần có mặt ở nơi đây, chứng tỏ người đó cũng là cường giả một phương ở Trung Thổ Thần Châu.



Nhưng hôm nay, cả Hàn Giang Tuyết và Phương Thanh Điệp đều không ngờ đại hội Bách Hoa này lại mời thêm Trần Mộc, mặc dù hắn rất nổi tiếng ở địa giới Nam Châu, nhưng lại chưa bao giờ xuất hiện ở Trung Thổ Thần Châu cả.



"Chắc chắn người của Yên Vũ Lâu có ý khác!" Hàn Giang Tuyết nói.



Trần Mộc nhìn thoáng qua chữ viết quen thuộc trên thư mời, ở góc dưới bên trái còn kí tên: Bách Hoa tiên tử kính mời!



Bách Hoa tiên tử là hoa khôi đứng đầu Bách Hoa Lâu, cho dù ngàn năm trôi qua cũng không có bất kì cô gái nào có thể tranh được vị trí đó.



"Thú vị thật!" Trần Mộc khẽ nhếch miệng cười, rất ít người biết thân phận thật sự của Bách Hoa tiên tử, thực tế nàng chính là lâu chủ thứ ba của Yên Vũ Lâu.



"Ta đang định đến Trung Thổ Thần Châu một chuyến, không ngờ đã có người vội vàng muốn ta đến đó rồi, đã vậy thì ta phải chiều lòng họ thôi.” Trần Mộc cười nói.



Hắn nhận lấy tấm thiếp mời kia.



Hàn Giang Tuyết chớp mắt, nói: "Này cậu, dính vào sắc là họa đấy nhé!"



"Bách Hoa tiên tử này cố ý gửi thiếp mời cho cậu chắc là muốn xử lý cậu rồi, nghe đồn không biết Bách Hoa tiên tử tu luyện bí pháp gì mà sống gần ngàn năm, dung mạo vẫn không đổi, mắt ngọc mày ngài, thân thể nhẹ nhàng, phong thái như ngọc, tuyệt mỹ vô song!"



"Nếu cậu thèm muốn sắc đẹp của nàng ta, có khi sẽ bị nuốt cả xương đấy.”



Trần Mộc nhếch miệng, xem thường.



Thèm muốn sắc đẹp của nàng ta?



Có phải năm đó hắn chưa từng nhìn đâu!



Vạn Trọng Sơn há to miệng, ông ta cũng muốn thuyết phục thêm gì đó, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ thở dài, nói: "Ta biết địa giới Nam Châu không giữ được chân thằng nhóc nhà cậu được, nếu cậu đã muốn đến Trung Thổ Thần Châu thì ta không cản nữa, nhất định phải cẩn thận đấy.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv