Trung Thổ Thần Châu không thể so với địa giới Nam Châu, cường giả nơi đó càng xuất sắc hơn nhiều, hơn nữa quần hùng cắt cứ, nguy hiểm gấp nhiều lần so với địa giới Nam Châu!
Trần Mộc cười cợt: "Ta tự có chừng mực!"
Trên thực tế, đây không phải lần đầu tiên hắn tham gia vào đại hội Bách Hoa.
Vừa lúc, hắn cũng muốn đi nhìn xem thử, suốt gần ngàn năm qua, Trung Thổ Thần Châu đã sản sinh ra bao nhiêu thiên tài với tài năng tuyệt diễm rồi!
Và cả những đối thủ cũ trước kia của hắn, không biết giờ đã chết sạch hết chưa!
Nhưng mà, trước khi đi tới Trung Thổ Thần Châu, Trần Mộc vẫn cần chào hỏi những người ở nơi này.
Rời khỏi chủ điện.
Vài ngày sau, Trần Mộc đi tới Ninh Quốc.
Bây giờ thế lực ở Ninh Quốc đã xảy ra những biến hóa long trời lở đất.
Hoàng thất biến động, Thánh Long thương hội xây dựng lại, Khương gia và Hạ phủ lấy lại được địa vị võ tướng hùng phong trong triều đình.
Mà Đại Kim Quốc kiêu căng phách lối của trước kia, hiện tại như một con rùa rụt cổ, đừng nói là đến nhà khiêu khích, ngay cả mấy tòa thành trì bị cướp đi cũng phải chủ động giao ra ngoài.
Nói tóm lại, Ninh Quốc hôm nay đang ở trong một chiều hướng phát triển tốt.
"Thiếu gia!" Lúc quay về Ninh Quốc, Bảo Nhi tỷ nhìn thấy Trần Mộc thì hết sức vui mừng, nàng lập tức tiến lên chào đón.
Bảo Nhi của bây giờ dáng ngọc yêu kiều, trổ mã ngày càng xinh đẹp, Trần Mộc cũng khẽ cười, hắn có thể cảm nhận được sóng linh lực từ trên người Bảo Nhi không hề kém.
Khoảng thời gian lúc trước ở Trần gia, lúc Trần Mộc chỉ là một đứa ngốc, Bảo Nhi là nha hoàn chăm sóc hắn nhiều nhất, tuy thân phận của nàng tương đối thấp, nhưng Trần Mộc vẫn luôn nhớ mãi ân tình này.
"Bảo Nhi tỷ, xem ra gần đây tỷ đi theo theo Lâm tiền bối tu luyện tốt lắm nhỉ, nếu như có cần gì, tỷ cứ nói chuyện với tộc trưởng một tiếng, bảo là ta nói vậy, nói họ cung cấp tài nguyên tu luyện thêm cho tỷ!" Trần Mộc cười nói.
"Không cần đâu, ta theo sư phụ nên cũng không thiếu tài nguyên tu luyện mà!" Bảo Nhi cười hì hì đáp lại.
Với thân phận luyện dược sư lục phẩm của Lâm Triều Ca, tài nguyên trong tay ông ta chắc chắn sẽ không thể ít hơn so với thế lực khác!
Trần Mộc hiểu ý nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Lâm Triều Ca, hắn ôm quyền, cảm ơn nói: "Lâm tiền bối, trong khoảng thời gian ta không có ở đây, đa tạ tiền bối đã chăm sóc cho Bảo Nhi!"
"Khách sáo rồi, tư chất của Bảo Nhi không tệ, ta cũng nhận nàng làm đệ tử rồi, thằng nhóc cậu không cần quá lo lắng gì đâu!" Lâm Triều Ca khoát tay áo nói.
Trần Mộc lấy mấy tờ phương pháp luyện đan trong ngực đã chuẩn bị từ lâu ra, đưa cho Lâm Triều Ca, rồi nói: "Lâm tiền bối, đây là phương pháp luyện đan thất phẩm, hơn nữa mỗi loại đan dược ta có chú thích và cảm giác luyện đan, nếu rảnh rỗi tiền bối có thể nghiên cứu thêm một chút, cái này rất có lợi cho quá trình luyện đan của ngài!"
"Phương pháp luyện đan thất phẩm?" Lâm Triều Ca ngẩn người, ông nhận lấy phương pháp luyện của Trần Mộc đan, nhìn lướt qua một chút, đôi mắt chợt co lại.
Mỗi phương pháp đều rất tỉ mỉ, bao gồm cả giải thích cách thức luyện đan, cái này giống như là một bộ luyện đan bảo điển.
Ngay lập tức, ánh mắt của Lâm Triều Ca trở nên ngây dại.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Triều Ca ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn Trần Mộc, ông há miệng muốn hỏi gì đó, nhưng rất nhanh ông lại dừng, chuyển thành cười nói: "Phương pháp này của cậu chứng tỏ mọi việc ta làm từ trước đến giờ đều đúng!”
Trần Mộc cười nhạt, ân tình của Lâm Triều Ca đối với mình không ít, mà bây giờ hắn muốn rời khỏi giới Nam Châu, dĩ nhiên hắn sẽ không keo kiệt mấy chuyện này.
Ngay sau đó, Trần Mộc nhìn về phía Khương Động Đình, bàn tay mở ra, một viên đan dược còn thoang thoảng mùi thuốc xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
"Khương tiền bối, chúng ta đã thỏa thuận từ trước, ta sẽ giúp ông thuận lợi bước vào cảnh giới Bất Diệt, đây là Thiên Hương Tạo Linh Đan, nuốt viên thuốc này rồi, ông có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Bất Diệt!"
Nghe vậy, trong đôi mắt của Khương Động Đình lóe lên vẻ nóng rực.
Cho dù là cường giả nào đi chăng nữa cũng không thể chống lại sự mê hoặc của cảnh giới Bất Diệt!