Một bàn tay đột nhiên dùng sức nắm cằm cô ta, cằm của Lâm Nhã bị Diệp Tinh Quang nắm chặt đến mức không thể ngậm miệng lên,dù cô ta muốn đánh trả nhưng lại không cách nào thoát ra.
“Thật là không biết sống chết.”
Diệp Tinh Quang cúi đầu nhìn cô ta, ánh mắt hiện lên vẻ cao cao tại thượng.
“Cho dù hiện tại thân phận của tôi có thấp, cũng không đến lượt một trợ lý nhỏ bé như cô diễu võ dương oai trước mặt tôi. Đường tưởng tôi không biết người sau lưng xúi giục cô là ai, có ý đồ gì. Còn dám động tới tôi, tôi sẽ lột da của cô!”
Sống lưng Lâm Nhã chợt lạnh ngắt, Diệp Tinh Quang lại có thể biết hết tất cả mọi thủ đoạn mà cô ta và Kiều Lệ giở trò sau lưng.
Nhưng lúc này Lâm Nhã không hề sợ hãi chút nào.
Suy cho cùng một con nhỏ không có xuất thân lại có thể đấu với một người có quyền có thế sao?
Nhưng giây tiếp theo, khi nhìn thấy thông tin hiện lên trên điện thoại di động của Diệp Tinh Quang, sắc mặt cô ta liền trắng bệch.
Diệp Tinh Quang lại có thể nắm giữ mọi thông tin của cô ta, thậm chí chi tiết địa chỉ nhà.
“Hàng triệu người cho vay nặng lãi mà cô mượn nợ vẫn chưa được trả tiền lại đúng không? Nếu tôi tung thông tin của cô lên để những thành phần cho vay nặng lãi thấy được, cô tự cân nhắc nặng nhẹ.”
“Lâm Nhã, con người của tôi chưa bao giờ ra trận mà không có chuẩn bị. Nếu cô cảm thấy mình có thể giở những mưu mô quỷ kế đó với tôi thì cứ việc thử. Đối với những người dám động tới tôi, tôi chắc chắn sẽ đích thân đưa người đó xuống địa ngục A Tì, để người đó muốn sống cũng không được, vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Lâm Nhã bơ phờ ngay tại chỗ, bị sự lạnh lùng và ngang ngược toát ra từ cô làm cho khiếp sợ, phen này còn bị dọa tới mức phát lạnh trong lòng.
Cuối cùng cũng phải yếu thế xin tha.
Lúc sau cô ta tự nhiên không dám giở trò gì nữa, lẳng lặng đi theo Diệp Tinh Quang lên xe đi về công ty.
Vừa đến công ty, Diệp Tinh Quang và Tô Cẩm định đi báo danh.
Người mẫu nam và nữ được tách ra ở riêng.
Diệp Tinh Quang đến phòng họp báo danh trước theo lời nhắc nhở của nhân viên.
Đang đứng gõ cửa vài cái thì một nhân viên nam bước ra, nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ.
"Xin hỏi cô là?"
"Tôi là người mẫu mới đến, Diệp Tinh Quang."
"Người mẫu?"
Trên mặt anh ta lại càng nghi ngờ hơn, có chút chần chừ nhìn cô nói: "Xin lỗi, mười phút trước người mẫu của công ty chúng tôi đều đã đến nơi rồi, đã được nhân viên đưa đến căn hộ cụ thể của công ty. Cho nên, cô là..."
Diệp Tinh Quang cau mày, rất nhanh chóng đoán ra được sự thật.
Chắc là có người nào đó giả thành cô, ẩn danh thay thế cô.
Nữ đế Diệp nhanh chóng đoán được là Kiều Lệ, vì Bồ Công Anh theo dõi thấy Kiều Lệ từng gọi cho Lâm Nhã.
Không ai khác ngoài bà ta, ngoài bà ta ra thì không còn người nào khác.
Như vậy --
Người dám thay thế cô chắc chắn là Lưu Diệc Khả đã bị công ty KM phủi tay, con gái cưng của Kiều Lệ.
Trong lòng nữ đế Diệp cười giễu vài tiếng, không nghĩ tới Lưu Diệc Khả lại vô liêm sỉ như vậy.
Bề ngoài lúc nào cũng thanh cao ngạo mạn, làm ra vẻ thanh nhã như hoa sen, dáng vẻ như một nữ thần, sau lưng lại làm ra không ít chuyện bẩn thiểu dơ dáy.
Trong nháy mắt lại có thể giẫm lên lưng cô, đợi đục nước béo cò mà thay thế cô.
Hàng năm công ty KM đều đặt ra một số chỉ tiêu nghiêm ngặt để đảm bảo chất lượng nghệ sĩ, Lưu Diệc Khả lại rất để tâm chuyện tiền đồ của mình, lúc này bắt được hết tất cả cơ hội.
Ngay cả khi nó thuộc về người khác.
Loại người như vậy, đừng mong cô ta hổ thẹn trong lòng làm gì.
E rằng cô ta sẽ chỉ cảm thấy những thứ này căn bản thuộc về cô ta.
"Tôi mới là người mẫu mới của công ty KM, Diệp Tinh Quang."
Nữ đế Diệp đưa chứng minh thư ra, đáng tiếc là tờ giấy báo danh vừa mới bị tổng giám đốc cầm đi rồi, không thể kiểm tra và chứng minh được.
Lần đầu tiên gặp phải chuyện như thế này, nhân viên công tác rất bối rối.
_________________________________________