Nhân viên công tác bảo Diệp Tinh Quang ngồi bên cạnh chờ một lát, bắt đầu gọi điện thoại.
Diệp Tinh Quang vẫn thản nhiên, khuôn mặt hiện lên vẻ bình tĩnh ngồi trên sô pha, cũng không thắc mắc tại sao mình lại bị thông báo về công ty muộn hơn những người mẫu khác.
Cuộc điện thoại đó là do tổng giám đốc đích thân gọi cho cô, sẽ không nhầm đâu.
Cả cô và Tô Cẩm đều được tổng giám đốc đích thân thông báo thời gian.
"Chủ nhân, xem ra lần này để thay thế tư cách của chủ nhân, mẹ con Kiều Lệ đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi."
Nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của nhân viên công tác đứng đằng xa, Bồ Công Anh dường như đã đoán được lý do.
Bồ Công Anh vươn móng vuốt cào chính xác ngay đôi chân to dài của chủ nhân, chế độ tàng hình tự động bật khiến cho người ngoài không thể nhìn thấy sự tồn tại của nó.
"Nếu cô ta thực sự dám thay thế tôi, đến lúc đó sẽ càng tăng thêm độ hot cho cuộc thi sơ khảo người mẫu KM, với tiêu đề "Madden, sự cố cửa thay thế lần thứ một vạn ở Vân Giang". "
Bồ Công Anh cười trên nỗi đau của cô ta: "Đến lúc đó, Lưu Diệc Khả thật sự phải từ thành Vân Giang về thủ đô."
Dám giẫm lên lưng cô, đương nhiên phải trả giá.
Lúc này, 10 người mẫu đã được phân chia đến căn hộ gần đó, một số phóng viên thường xuyên được mời vác máy ảnh đến toàn bộ hành trình để chụp ảnh cuộc sống hàng ngày của họ, cùng xuất hiện còn có những người đại diện thâm niên của Công ty KM.
Từ một số tỉnh thành, đã chọn ra 10 cô gái tài năng trong hàng nghìn người, thành công chuyển đến căn hộ mới do công ty cấp cho họ.
Trong lòng những cô gái này chắc chắn đang rất kích động và vui mừng.
Dù chặng đường phía trước còn mênh mông mịt mù.
Nhưng có thể gia nhập công ty KM đã tính là bước đầu tiên thay đổi vận mệnh của bọn họ.
Những người này về cơ bản xuất thân cũng bình thường, ngoại trừ Lưu Diệc Khả.
Mặt khác đây là lần đầu tiên những cô gái khác có thể nhìn thấy một cô gái có vẻ ngoài tinh xảo như vậy, vậy nên đối với khuyết điểm cơ thể cao 1m7 của cô ta, cảm thấy có thể miễn cưỡng bù đắp lại.
Khí chất của thiên kim nhà hào môn có khác, cả người đều toát ra một loại khí chất tao nhã.
Những người bên cạnh bắt đầu thấp giọng bàn tán, hâm mộ khuôn mặt không thể soi mói được điều gì của Lưu Diệc Khả.
Một nụ cười hiện trên khuôn mặt Kiều Lệ, bà ta cười cười nói nói với người phụ trách chính tên là Lăng Nhược.
"Lăng Nhược, tôi giao con gái của tôi cho cô."
"Đó là điều chắc chắn rồi, bản thân Diệc Khả đã có điều kiện rất tốt rồi, so với những người khác cần phải nắm bắt lấy cô hội."
Khi Lăng Nhược nghe được rằng một cô gái đã vượt qua ba vòng kiểm tra sàng lọc nghiêm ngặt lại tùy hứng từ bỏ cơ hội vào KM, cô ta đã cảm thấy ác cảm trong lòng.
Công ty KM có quy định thi đấu cho người mẫu đã được 30 năm rồi, vẫn là lần đầu tiên nghe được chuyện như vậy.
"Tinh Quang luôn tùy hứng và ích kỷ, em ấy thậm chí còn không chịu nhận cha mẹ ruột của mình, luôn cảm thấy cha mẹ mình nghèo khổ và cản trở cô ta."
Lưu Diệc Khả bề ngoài tỏ ra thương tiếc, không ngừng hắt nước bẩn lên người Diệp Tinh Quang.
Đề phòng việc Diệp Tinh Quang lấy lại tinh thần nói vớ vẩn với Lăng Nhược cái gì, khiến cho việc cô thay thế Diệp Tinh Quang bị bại lộ.
Lăng Nhược không nghi ngờ gì về việc này, chỉ có những người thân mới có thể hiểu người kia như vậy, càng chán ghét cô gái chưa từng gặp mặt kia hơn.
"Khi tôi còn đi học, em ấy rất ghen tị với người chị họ như tôi, vì phương diện nào tôi cũng xuất sắc hơn cô ấy..."
Bốp, bốp, bốp--
"Hay cho một màn trộm long tráo phụng, đáng tiếc là quá chán ghét, khiến cho người xem nhìn không được."
Sau lưng vang lên tiếng vỗ tay, Lưu Duệc Khả chợt quay đầu lại.
Cô ta kinh hãi khi nhìn thấy Diệp Tinh Quang đang đi tới một cách chậm rãi.
Người đó từ đầu đến chân thanh nhã ung dung, lại mang theo một luồng khí chất mạnh mẽ mà đến, một ánh nhìn liền làm kinh động đến sự phồn hoa của trần thế.
Dường như cả căn hộ đều vì cô mà rực rỡ.
Hơi thở của những người có mặt dường như bị ngừng lại trong vài phút, sôi nổi mà thốt lên một tiếng khâm phục, họ không biết nên diễn tả cảm giác ngạc nhiên trước vẻ đẹp này của mình như thế nào.
______________________