La Vy Vy vui vẻ quay trở về chỗ ngồi, từ lúc sinh ra tới giờ đây là lần đầu tiên cô cảm thấy hào hứng vì làm đúng được một bài, thậm chí cô còn hiểu được tại sao trên thế giới này lại có người yêu thích việc học buồn tẻ này rồi. Bởi vì không có thứ gì có thể thay thế được cảm giác thành tựu này.
Thế nhưng vừa ngồi xuống cô đã hối hận, rõ ràng là học sinh yếu, đòi ra dáng học sinh giỏi gì cơ chứ..
Hơn nữa người làm được bài này vốn không phải cô, mà là thiên tài học tập chân chính ở bên cạnh cô.
La Vy Vy nhìn Phàm Nhất Hàng, nơi đáy mắt bất giác mang theo chút hận thù: Học giỏi mà ngon à?
Phàm Nhất Hàng mơ màng hỏi: "Sao à?"
Hứ! La Vy Vy quay đầu sang chỗ khác, không quan tâm tới cậu.
Suốt tiết toán, La Vy Vy gần như đều được giáo viên toán khen. Ban đầu cô còn cảm thấy vui vẻ, nhưng càng về sau cô càng cảm thấy chột dạ, càng chột dạ cô lại càng hận Phàm Nhất Hàng.
Đều tại Phàm Nhất Hàng hết!
Lúc lúc lại bị La Vy Vy hằn học nhìn vài cái, Phàm Nhất Hàng vô cùng ngạc nhiên. Nửa tiết sau cậu không nhịn được dò hỏi: "La Vy Vy, cậu sao thế?"
Cậu hỏi vừa nghiêm túc lại vừa hoang mang. Trong ánh mắt thâm sâu chỉ có một mình cô, mang theo dáng vẻ căng thẳng, nó khiến La Vy Vy cảm thấy hổ thẹn.
Mấy ngày nay hình như cô ngày càng thích bắt nạt Phàm Nhất Hàng, cũng ngày càng dễ nổi cáu với cậu, nhưng thật ra tính tình cô không tệ tới mức như vậy.
La Vy Vy cào đầu bứt tai, cuối cùng thở dài một hơi nói: "Không có gì."
Tiếng chuông kéo cờ vang lên, La Vy Vy lập tức chạy trốn, chạy ra ngoài hành lang xếp hàng.
Phàm Nhất Hàng khó hiểu nhíu mày.
Lâm Thiên Viễn ngồi ở bàn trước đứng dậy, dùng tay gõ vào bàn cậu: "Đi thôi, đi chào cờ thôi."
* * *
Trong buổi chào cờ của Thất trung, sau khi kéo cờ xong còn phải nghe lớp trưởng lớp trực ban tổng kết hoạt động tuần qua, sau đó lại mời đội trưởng đội trực tuần lên phát biểu, cuối cùng thông báo danh sách những học sinh vi phạm kỉ luật vào tuần trước.
Dáng người La Vy Vy cao ráo, cô đứng ở cuối hàng nữa, bên cạnh là Lâm Thiên Viễn, sau Lâm Thiên Viễn là Phàm Nhất Hàng.
Khi kéo cờ, cô vẫn rất nghiêm túc, nhưng tới phần phát biểu sau đó cô đã dần mất kiên nhẫn. Bởi vì người đọc báo cáo là Lâm Kỳ Hân, người cô vẫn luôn không thích.
Thành tích của Lâm Kỳ Hân cũng không tốt lắm, nếu như không phải hai người học hai khối khác nhau thì có lẽ cô ta cũng là người đội sổ như La Vy Vy rồi. Nhưng chẳng biết vì sao mà Lâm Kỳ Hân lại có thể lên bục phát biểu thay cho lớp trưởng lớp cô ta nữa.
Lâm Kỳ Hân đọc xong bản tổng kết tuần trước, mỉm cười rồi cúi gập người về phía mọi người: "Cảm ơn mọi người."
Nói xong cô ta còn không quên nhìn về lớp La Vy Vy, nói chính xác hơn là nhìn về chỗ Phàm Nhất Hàng.
Trong lòng La Vy Vy thầm khinh bỉ, cô nghĩ một hồi liền khó chịu, lại khinh thường lần nữa: Phát biểu thì phát biểu đi, nhìn Phàm Nhất Hàng làm gì?
Nghĩ tới đây cô chợt ngây người, lại khinh thường chính mình. Lâm Kỳ Hân nhìn Phàm Nhất Hàng thì liên quan gì tới cô? La Vy Vy, mày lo chuyện bao đồng quá đấy!
Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng cô vẫn không nhịn nổi mà nhìn về phía sau.
Phàm Nhất Hàng cúi đầu, cũng không biết đầu ngón chân có gì đẹp đẽ nữa. Cậu không hề biết Lâm Kỳ Hân đứng trên khán đài vẫn luôn nhìn về phía cậu.
Cơn giận của La Vy Vy chợt tiêu tan một cách khó hiểu.
Phàm Nhất Hàng cúi đầu, cậu đang nghĩ vài chuyện linh tinh. Lâm Thiên Viên lùi về sau nửa bước, gần như đứng song song với cậu. Cậu vừa định lùi về sau thì Lâm Thiên Viên đã thấp giọng, nói với âm lượng chỉ có hai người nghe thấy: "Cậu có biết tại sao Lâm Kỳ Hân và La Vy Vy lại ghét nhau không?"
Động tác lùi về sau của Phàm Nhất Hàng dừng lại, vẻ mặt bình thản, nhưng mí mắt lại đang ngước lên.
Lâm Thiên Viễn là người không bao giờ ngưng nói, cậu ta tiếp tục: "Thất trung của chúng ta có một diễn đàn ở QQ, mỗi năm đều tổ chức chọn hoa khôi cho trường, năm ngoái Lâm Kỳ Hân được chọn, cậu đoán xem năm nay sẽ là ai?"
Phàm Nhất Hàng không nói gì, nhưng trong đầu dần xuất hiện cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy La Vy Vy: Cô gái mặc váy trắng trốn phía sau cánh cửa, dùng khẩu hình hỏi cậu giáo viên đi chưa.
Lâm Thiên Viên thần bí nói: "Cậu chắc chắn không đoán ra được hoa khôi năm nay đâu! Là bạn cùng bàn của cậu đấy!"
Phàm Nhất Hàng gật nhẹ đầu, ánh mắt nhìn về phía La Vy Vy đang mất kiên nhẫn rung chân.
Lâm Thiên Viễn tiếp tục nói: "Xung đột giữa La Vy Vy và Lâm Kỳ Hân là từ chuyện hoa khôi này mà ra. Theo những gì tôi biết, Lâm Kỳ Hân không phục chút nào, cô ta dẫn người tới nhà vệ sinh chặt La Vy Vy lại, nhốt cô ấy ở bên trong."
Phàm Nhất Hàng hơi híp mắt lại.
"Cậu đoán về sau thế nào?" Lâm Thiên Viễn cười xấu xa, nói: "Kết quả La Vy Vy y như con khỉ ấy, trèo vài ba cái là ra khỏi nhà vệ sinh, sau đó đánh Lâm Kỳ Hân một trận, vì chuyện này mà hai người bị phạt đấy."
Lâm Kỳ Hân vốn là người tính tình kiêu ngạo. Vì chuyện này mà cô ta bị bố hiệu trưởng của mình mắng cho một trận, nên khoảng thời gian này mới chịu yên phận chút.
Lâm Thiên Viễn nói hồi lâm mà Phàm Nhất Hàng không có phản ứng gì, điều này khiến Lâm Thiên Viễn không kiên trì nổi nữa. Cậu ta vừa chuẩn bị quay về vị trí thì Phàm Nhất Hàng đột nhiên lên tiếng: "Tại sao La Vy Vy lại có nhiều kẻ địch ở trường như vậy?"
Nghe thấy câu này, cuối cùng Lâm Thiên Viễn cũng cảm thấy mình có cảm giác tồn tại. Cậu ta nghiêm túc nghĩ rồi mới đáp: "Thật ra người ghét cô ấy đều là con gái cả, haiz, sao con gái cứ phải làm khó lẫn nhau nhỉ?"
Lâm Thiên Viễn thở dài, nhìn thấy biểu cảm tẻ nhạt trên mặt Phàm Nhất Hàng, cậu ta vội vàng bổ sung: "Còn có thể vì lí do nào nữa? Bởi vì xinh đẹp, lại có quan hệ tốt với bạn khác giới chứ sao! Thế nhưng rất nhiều cô gái không quen La Vy Vy cũng đều ghét cô ấy, bởi vì.. có một tin đồn thất thiệt chẳng biết từ đầu mọc ra.."
Phàm Nhất Hàng ngước mắt lên, sắc mặt khó coi, cậu nhìn Lâm Thiên Viễn.
Lâm Thiên Viễn hạ thấp giọng, sợ La Vy Vy nghe thấy.
"Tin đồn đó là, hơn một nửa nam sinh ở Thất trung đều từng ngủ cùng với La Vy Vy."
Phàm Nhất Hàng nhướn mày, còn chưa kịp nói gì thì giáo viên trực tuần trên khán đài đã gọi tới tên La Vy Vy, là danh sách học sinh vi phạm kỷ luật.
"Hả?" Lâm Thiên Viễn khó hiểu gãi đầu: "Tuần trước La Vy Vy có vi phạm kỷ luật đâu!"
Cậu ta vẫn còn nhớ điều này bởi vì Lâm Thiên Viễn là ủy viên ban kỷ luật, tất cả danh sách học sinh vi phạm kỳ luật đều sẽ được gửi tới cho cậu một bản hết.
Phàm Nhất Hàng trầm mặc một lúc, hỏi: "Tuần trước lớp chúng ta có ai vi phạm kỷ luật?"
"Chỉ có một người, là Tần Thiên Thiên." Lâm Thiên Viễn ngừng lại một lúc rồi nói: "Tần Thiên Thiên quên mang theo thẻ học sinh, bị trừ một điểm:
Nghe tới đây, Phàm Nhất Hàng đột nhiên hiểu ra.
Cậu ngước mắt nhìn qua. Từ góc độ của cậu vừa hay có thể nhìn thấy góc mặt buồn bực của La Vy Vy, hiển nhiên cô cũng đang thắc mắc tại sao mình lại có tên trong danh sách này.
Giáo viên trực tuần đứng trên khán đài đọc xong một loạt những cái tên vi phạm, cuối cùng nói:" Trên đây là danh sách học sinh vi phạm kỷ luật, nếu như không ai có ý kiến gì vậy thì chúng ta cứ xử phạt theo danh sách. Tiếp theo đây, lớp trưởng các lớp.. "
" Đợi đã! "Trong đám người có người lên tiếng:" Em có ý kiến."