Nhưng cho dù như vậy, Diệp Vĩnh Khang càng thêm căng thẳng!
Bởi vì cho dù tìm ra được điểm yếu của con quái vật này, có thể tiến hành được đòn phản công, nhưng vẫn không thể gây ra sát thương cho đối thủ dù là đòn nhỏ nhất!
Toàn thân con quái vật này dường như được làm bằng thép, bất chấp những đòn tấn công hiểm ác của Diệp Vĩnh Khang rơi xuống người nó như những hạt mưa, nó vẫn không hề có chút thương tích nào.
Hơn nữa con quái vật này dường như ẩn chứa nguồn năng lượng vật chất vô hạn, tưởng như sẽ không bao giờ cạn kiệt.
Advertisement
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đợi đến khi Diệp Vĩnh Khang dùng hết sức bình sinh, vậy thì chỉ còn con đường chết!
Xoạt!
Con quái vật gầm lên một tiếng, hất những sợi xích sắt trói ở chân tay về phía Diệp Vĩnh Khang một cách hung tợn.
Diệp Vĩnh Khang vừa di chuyển vừa né tránh, không ít lần tìm cơ hội phản công đánh trúng đối thủ, nhưng kết quả chẳng khác nào châu chấu đá xe cả.
Sau mấy chục hiệp, thể lực của Diệp Vĩnh Khang đã hao tổn hơn phân nửa!
Trần Tiểu Túy và những người khác ở bên cạnh lo lắng siết chặt tay.
Mặc dù hoàn toàn không biết rõ tình hình, nhưng bọn họ cũng có thể thấy được rằng Diệp Vĩnh Khang đang ở trong tình thế bất lợi.
Mao Nhất Trụ cau mày, ngoài lo lắng ra, trong mắt cậu ta hiện lên một tia mất mát.
Grừ!
Con quái vật lại gầm lên, giơ xích sắt lên và táp vào người Diệp Vĩnh Khang một cách dữ dội.
Xoạt!
Đúng lúc này, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên nghe thấy có tiếng xé rách không trung bên tai, giống như có thứ gì vừa phi nước đại qua tai anh.
Bộp!
Ngay sau đó, trên người con quái vật đó đột nhiên truyền tới một tràng pháo nổ.
Grừ!
Grừ!
Con quái vật bỗng thu lại đòn tấn công, hét lên vài tiếng, một cánh tay lập tức ôm bụng theo bản năng.
Diệp Vĩnh Khang ngây ra, sau khi nhìn kỹ, lập tức vui mừng khôn xiết!
Thì ra điểm chí mạng của con quái vật này nằm trên rốn!
Trước khi con quái vật kịp bình phục cơn đau, Diệp Vĩnh Khang đã cúi người xuống, sau đó đạp mạnh hai chân xuống mặt đất, toàn thân hóa thành một dư ảnh, nghiêng người lao nhanh về phía con quái vật!
Con quái vậy đó vội vàng giơ hai tay lên chuẩn bị phản đòn, nhưng tốc độ của Diệp Vĩnh Khang quá nhanh, trong nháy mắt đã quét tới bụng của đối phương, sau đó giơ thẳng nắm đấm đánh về phía rốn của nó!
Bùm!
Gầm!
Âm thanh bị bóp nghẹt, cùng với tiếng gào thét của con quái vậy, trái tim Diệp Vĩnh Khang khẽ run lên, thành công rồi!
Để kẻ địch có cơ hội thở trong trận chiến là điều tối kỵ, và Diệp Vĩnh Khang nhất định sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.
Trước khi con quái vật kịp hồi phục, Diệp Vĩnh Khang đã lập tức tung thêm một loạt các cú đấm.
Bụp bụp bụp bụp bụp!
Chỉ trong vài giây, Diệp Vĩnh Khang đã tung ra gần trăm cú đấm với tốc độ nhanh như chớp, và mỗi cú đấm đều chính xác vào rốn của con quái vật!
Gầm!
Gầm!