Lý Yến cũng cảm thấy Diệp Lăng Thiên đang cố ý làm lơ đi chủ đề, gọi Diệp Lăng Thiên lại rồi nói: “Lăng Thiên, ngày hôm nay em đã đến bệnh viện làm kiểm tra một lần nữa.”
Diệp Lăng Thiên nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Lý Yến, lúc này mới nhìn Lý Yến, sau đó nói: “Kết quả như thế nào?”
“Lăng Thiên, thật sự xin lỗi, thật ra thì em cũng không biết tất cả những chuyện này, tất cả đều là một chuyện ngoài ý muốn, em gây ra chuyện không hay, em thật sự không phải muốn cố tình gạt anh, càng không phải là bởi vì lấy đứa bé này để ép buộc anh phải kết hôn với em, em chưa từng có suy nghĩ như vậy.” Lý Yến có chút kích động mà giải thích với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Yến có hơi kích động, cười cười nói với Lý Yến: “Ngồi nói đi, ngồi xuống.”
Lý Yến nhìn thấy phản ứng của Diệp Lăng Thiên hoàn toàn không giống như trong dự đoán của cô ta, trong lòng lại càng thấp thỏm hơn nữa, ngồi đối diện Diệp Lăng Thiên rồi hỏi một lần nữa: “Anh có biết là em muốn nói cái gì không?”
“Có phải là lần trước em đến bệnh viện kiểm tra xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trên thực tế em không mang thai có đúng không?” Diệp Lăng Thiên khẽ mỉm cười hỏi.
“Anh biết rồi hả?” Lý Yến kinh ngạc đứng dậy nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Anh không biết, đoán thôi, em ngồi đi, uống một ngụm trà, anh vẫn còn chưa uống đâu.” Diệp Lăng Thiên đưa ly ở trước mắt mình qua cho Lý Yến, sau đó mới nói tiếp: “Thật ra thì chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì hết, không cần thiết phải đau lòng, có con là chuyện tốt, không có con cũng chưa chắc là chuyện xấu như thế này. Nó đã giúp chúng ta có thời gian chuẩn bị, sau này chúng ta cứ căn cứ vào thời gian làm việc của chúng ta mà sắp xếp đưa ra quyết định lúc nào sinh con, hơn nữa cũng có thể chuẩn bị một vài việc trước khi có con, có thể để cho đứa bé khỏe mạnh hơn, có đúng không?
Dù sao thì chỉ cần sức khỏe của hai người chúng ta không vấn đề, sớm muộn gì cũng sẽ có con có đúng không nào? Không cần phải buồn chán như vậy đâu.” Diệp Lăng Thiên nhẹ giọng nói.
Lý Yến lại kinh ngạc một lần nữa, cô ta cho rằng Diệp Lăng Thiên sẽ nổi giận, sẽ im lặng, sẽ không nói một lời nào mà trưng ra gương mặt lạnh lùng, nhưng mà cô ta là hoàn toàn không nghĩ tới Diệp Lăng Thiên lại nói chuyện bình thản như thế, dường như là hoàn toàn không thèm để ý.
“Lăng Thiên, chuyện không chỉ đơn giản như vậy, anh có biết không, hai người chúng ta bởi vì cái gì mà kết hôn với nhau, chúng ta là bởi vì con mới kết hôn với nhau, mà bây giờ con đã không còn nữa rồi, vậy thì cuộc hôn nhân của chúng ta đã hoàn toàn không có ý nghĩa.”
“Nói vớ vẩn, tại sao không có con thì cuộc hôn nhân sẽ không còn ý nghĩa nữa? Đúng vậy, sở dĩ hai người chúng ta kết hôn với nhau đúng là bởi vì đứa nhỏ này, chúng ta cũng bởi vì đứa nhỏ mới lựa chọn kết hôn, nhưng mà chúng ta kết hôn cũng không phải là bởi vì con. Lý Yến, chuyện này em phải hiểu chúng ta là vì con kết hôn, nhưng mà cuộc hôn nhân của chúng ta không chỉ có một đứa bé, anh vừa mới nói con không có có thể sinh mà, không có gì lớn hết.”
“Anh không trách móc em hả?” Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên rồi nói.
“Trách em làm cái gì, tại sao lại phải trách em, trước ngày hôm nay em cũng đã biết chuyện mình không có mang thai?” Diệp Lăng Thiên hỏi ngược lại.
“Em không biết, nếu như không phải Bọ Cạp nói cho em biết thì đến bây giờ em cũng không biết rõ tình hình đâu.”
“Em cũng không phải là cố ý muốn gạt anh có đúng không?"
“Em căn bản cũng không biết là mình không mang thai, em vẫn cho là mình mang thai.”
“Đúng vậy, nếu đã như vậy thì tại sao anh lại phải trách móc em?” Diệp Lăng Thiên vẫn cười nói như cũ.
“Nhưng mà Lăng Thiên, dù sao thì chuyện này cũng là do em đã phạm sai lầm, bởi vì sai sót của em cho nên mới xảy ra một chuyện phức tạp như thế, cũng mới để anh bị buộc bất đắc dĩ kết hôn với em. Em biết người trong lòng anh yêu là Lý Vũ Hân, người mà anh muốn ở bên cạnh với anh cũng là Lý Vũ Hân, mà bây giờ bởi vì sai lầm của em anh lại kết hôn với em, em có thể hiểu được đau đớn trong lòng anh. Cho nên Lăng Thiên, chúng ta vẫn nên ly hôn đi.” Sau khi Lý Yến do dự một chút thì vẫn nói.
“Ly hôn à?” Diệp Lăng Thiên nhíu mày không ngờ đến Lý Yến sẽ nói ra hai chữ ly hôn.
“Đúng vậy, ly hôn đi, nếu như đứa nhỏ là chuyện hiểu lầm vậy thì cuộc hôn nhân của chúng ta từ lúc đầu chính là một sai lầm. Giống như em đã nói, anh và em vốn dĩ không phải là một đôi, hôn nhân không tình yêu có thể hạnh phúc được không? Mặc dù bây giờ anh cười nói với em, nhưng mà em có thể cảm nhận được sự bi thương trong lòng anh, không phải mấy ngày trước anh không phải đến Việt Châu có đúng không, mà là đến M Thành để thăm Lý Vũ Hân, phải không?” Lý Yến hỏi ngược lại Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc nhìn Lý Yến, do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn gật đầu rồi nói: “Đúng vậy, đúng là anh đã đến M Thành, anh xin lỗi là anh đã lừa gạt em anh, đến đó chỉ đơn thuần là muốn xem cô ấy một chút, càng nhiều hơn là muốn chấm dứt những chuyện trước kia mình đã làm, em hiểu ý của anh rồi chứ, anh đến đó chỉ là để nhìn một chút mà thôi, không làm những chuyện khác, cô ấy cũng không biết anh đến đó.”
“Lăng Thiên, em cũng không phải là đang trách móc anh lừa gạt em, em chỉ là có thể nhìn ra được trong lòng của anh quan tâm đến cô ấy cỡ nào, từ chuyện này em còn có thể cảm giác được đối với chuyện chúng ta sắp kết hôn với nhau trong lòng của anh đau khổ đến cỡ nào. Em không phủ nhận anh không phải là một người sẽ nói dối, anh dám thề với trời bây giờ trong lòng anh không còn yêu cô ấy không, anh dám nói anh yêu em nhiều hơn yêu cô ấy không, anh dám nói ngày hôm nay lúc cô ấy xuất hiện trong hôn lễ của chúng ta, trong lòng của anh chưa từng cảm thấy đau khổ?” Lý Yến tiếp tục hỏi ngược lại.
Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nhìn Lý Yến, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng, im lặng đại biểu cho thừa nhận, đúng là anh không có cách nào phủ nhận, những điều Lý Yến nói đều đúng.
“Anh muốn phải đau khổ bao lâu nữa, tiếp tục đau khổ cả một đời có đúng không? Em biết anh cảm thấy là anh có thể chịu đựng, dù sao thì trong lòng mình có đau khổ cũng sẽ không nói ra, cũng sẽ không để em nhận ra được, nhưng mà em không ngu ngốc, em có thể nhìn ra được anh vui vẻ hay anh đau khổ, anh đau lòng mà em có thể vui vẻ được hay sao? Cuộc hôn nhân đối với chúng ta mà nói vốn dĩ không phải là một quyết định chính xác, chúng ta rất khó để hạnh phúc, trong sách đã từng nói hôn nhân chính là một đồng tiền xu, em và anh chính là hai nửa tiền xu bị tách ra, chỉ có chặt chẽ, là hai mảnh khít nhau mới có thể hợp thành một chỗ, chỉ cần có một chút tì vết bẩn sẽ không hợp lại, hiển nhiên là em không phải một nửa của anh, hôn nhân không có tình yêu sao đi đến hạnh phúc?
Anh không hạnh phúc, em cũng không hạnh phúc, trước đó là bởi vì con cái, hiện tại không có con nữa rồi, vậy thì chúng ta tiếp tục ở bên nhau còn có ý nghĩa gì nữa đâu chứ, Lăng Thiên, em đã suy nghĩ kỹ rồi, sáng ngày mai chúng ta đến ủy ban nhân dân nhận giấy chứng nhận ly hôn, xế chiều ngày hôm nay em đã đi tìm Lý Vũ Hân, chắc là cô ấy vẫn còn đang ở nhà của Hứa Hiểu Tinh, em cũng đã giải thích toàn bộ mọi chuyện với cô ấy rồi, anh đi tìm cô ấy đi. Cô ấy có thể từ M Thành trở về đây gặp anh, đại biểu cô ấy muốn ở bên cạnh anh, thật sự có tình yêu sẽ không để ý cuộc hôn nhân xấu hổ của chúng ta.” Lý Yến nghiêm túc nặng nề nói.