Đối với những lời nói này của Lý Yến, Diệp Lăng Thiên cảm thấy mình lại bất lực phản bác.
“Cuộc hôn nhân của chúng ta vốn dĩ chính là một sai lầm, chỉ là một chuyện xấu hổ, nếu như sai lầm có thể sửa chữa sớm một chút, vậy thì sẽ không mắc sai lầm nữa, nếu như cứ tiếp tục sai lầm thì sẽ sai cả một đời. Cho nên Lăng Thiên, chúng ta đã gặp nhau thì cũng có lúc phải chia tay, sáng ngày mai chúng ta đến ủy ban nhân dân làm thủ tục ly hôn đi.” Cuối cùng Lý Yến bổ sung thêm, lúc này hai người bọn họ đều vô cùng tỉnh táo.
Diệp Lăng Thiên móc một điếu thuốc từ trong túi ra bắt đầu chậm rãi hút, cũng không nói chuyện.
“Cứ như vậy đi, Lăng Thiên, em đi về trước, sáng ngày mai chúng ta gặp nhau ở cổng ủy ban nhân dân đi.” Lý Yến đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.
“Em cho rằng ly hôn dễ dàng như vậy à?” Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên mở miệng nói, Lý Yến nghe thấy lời nói của Diệp Lăng Thiên thì dừng lại.
“Hôn nhân không phải là trò đùa, không phải là em muốn kết hôn thì kết hôn, muốn ly hôn thì có thể ly hôn, hơn nữa hôn nhân cũng không phải là chuyện của hai người chúng ta, mà là chuyện của hai gia đình, càng quan hệ đến tương lai cả đời này của em, em có nghĩ tới chúng ta thật sự ly hôn rồi thì ba mẹ em suy nghĩ như thế nào, trong lòng của bọn họ sẽ có cảm nhận như thế nào, còn có bản thân em, vốn dĩ tuổi tác của em cũng không nhỏ nữa, bây giờ trên hồ sơ lại viết đã từng ly hôn, nếu như sau này em kết hôn thì sẽ có chút ngại rất lớn, em có biết không?” Diệp Lăng Thiên có chút tức giận mà nói, lúc này trong lòng của anh rất bực bội.
“Đau dài không bằng đau ngắn, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày như vậy, sao lại không giải quyết nó sớm một chút.”
“Lý Yến, em nghe anh nói đây, thời gian vẫn chưa trôi qua ai có thể nói được, sau này hạnh phúc hay là không hạnh phúc cho dù như thế nào thì chúng ta cũng nên ở cùng một đoạn thời gian thử một lần rồi nói sau, nếu như cứ ly hôn như vậy cũng quá qua loa rồi?” Diệp Lăng Thiên cũng không biết phải nói như thế nào, chỉ có thể nghĩ tất cả biện pháp để khuyên Lý Yến.
"Lăng Thiên, anh biết mà chúng ta không thể hạnh phúlc, bởi vì em vĩnh viễn cũng không bước qua được cửa ải này ở trong lòng của em, một ngày mà còn không ly hôn thì em không có cách nào tha thứ cho bản thân mình, em sẽ nghĩ tới đoạn hôn nhân này là do em đã lừa gạt mà có được, cũng sẽ vĩnh viễn cảm thấy có lỗi với anh. Bởi vì do em mới làm anh từ bỏ tình yêu của mình mà kết hôn với em, con người của em là một người cứng ngắc vô cùng lý lẽ, một khi chuyển từ đã nhận định rồi thì sẽ không thay đổi được em đâu, anh nói xem trong lòng vẫn luôn có cục u bao phủ như thế này, cho dù sau này anh và em ở chung như thế nào em có thể hạnh phúc được khôn?
Giữa chúng ta có thể hạnh phúc được không đây, hôn nhân của chúng ta vốn dĩ chính là một sai lầm cũng là một cuộc hôn nhân khác thường, cho nên đã gặp nhau thì có lúc chia tay, có được không? Đừng làm khó dễ em nữa, anh cũng không cần phải ép buộc bản thân anh đâu, về phần ba mẹ em ở bên kia, sau khi em trở về thì em sẽ giải thích với bọn họ cho đàng hoàng, chỉ là trong toàn bộ chuyện này em cảm thấy vô cùng có lỗi với anh, mắc nợ anh, em xin lỗi.” Cuối cùng Lý Yến nói với Diệp Lăng Thiên sau đó xoay người đi ra ngoài.
“Lý Yến!" Diệp Lăng Thiên gọi tên của Lý Yến nhưng mà Lý Yến đi ra ngoài không quay đầu lại.
Diệp Lăng Thiên ngẩn người, sau đó đuổi theo, chỉ là vừa bước ra cửa phòng thì đã nghe thấy tiếng đóng cửa ở bên ngoài, Lý Yến đã đi rồi, Diệp Lăng Thiên sững sờ đứng nguyên tại chỗ, hiện tại suy nghĩ của anh vô cùng hỗn loạn rất hỗn loạn, hỗn loạn đến nỗi căn bản không có cách để suy nghĩ một cách lý tính, anh không hiểu tại sao chuyện kết hôn lại đến tình trạng này, anh cũng không hiểu được rốt cuộc cuộc đời của Diệp Lăng Thiên anh là như thế nào, đời sống tình cảm của anh như thế nào.
Nhìn chữ hỷ đỏ tươi ở trên tường, Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên nở một nụ cười lạnh, tối ngày hôm nay dường như là đêm tân hôn của mình mà, nhưng mà hình như đêm tân hôn này quá mất sức Diệp Lăng Thiên cảm thấy thế giới này thật sự quá điên rồ, anh kéo tủ lạnh ra lấy mấy chai bia từ trong tủ lạnh, đứng trên ban công vừa hút thuốc vừa uống bia, lặng lẽ điều tiết ra những suy nghĩ ở trong đầu của mình, suy nghĩ về cuộc sống của bản thân mình.
Diệp Lăng Thiên không biết tại sao lại mọi thứ lại trở thành như vậy, cũng không biết tại sao cuộc đời của mình lại trở nên thất bại như vậy, ít nhất là trong vấn đề tình cảm. Anh cẩn thận suy nghĩ lại những người phụ nữ từng dây tình cảm với anh. Lý Vũ Hân, Lý Yến, Hứa Hiểu Tinh cũng được tính là một người, cộng thêm Bọ Cạp, dường như là người phụ nữ nào cũng từng bị tổn thương, Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên cảm thấy cả người mình giống như là một con nhím, ai đến gần thì sẽ đâm vào người đó thành một cái lỗ.
“Có lẽ là mình nên cô độc cả một đời.” Diệp Lăng Thiên tự nhủ ở trong lòng, sau đó là một hơi uống hết mấy lon bia, trực tiếp đi vào trong phòng tắm tắm rửa, sau đó trở về phòng đi ngủ.
Diệp Lăng Thiên không biết buổi tối sau khi Lý Yến trở về nhà của bọn họ thì sẽ xảy ra cuộc tranh đấu như thế nào, nhưng mà Diệp Lăng Thiên biết rằng buổi tối ngày hôm nay gia đình Lý Đông Sinh không thể ngủ ngon.
Dựa vào tính cách của Lý Đông Sinh, chắc có lẽ là Lý Yến sẽ không được bỏ qua, Diệp Lăng Thiên suy nghĩ vẫn nên thức dậy mặc quần áo ra khỏi nhà, sau đó lái xe trực tiếp đến dưới lầu nhà của Lý Đông Sinh. Lúc này đã hơn chín giờ đêm, vào giờ này bình thường hai vợ chồng Lý Đông Sinh đã bắt đầu đi ngủ, nhưng mà lúc này đèn ở trong nhà Lý Đông Sinh đều đang được mở sáng.
Diệp Lăng Thiên dừng xe ở dưới lầu, ngồi trên xe chậm rãi hút thuốc, nghĩ đến câu chuyện.
Quả nhiên tất cả đều nằm trong dự đoán của Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên đợi gần nửa tiếng đồng hồ, nhìn thấy một mình Lý Yến có chút thất lạc bước ra từ cầu thang.
Lý Yến vừa đi ra thì liền nhìn thấy xe của Diệp Lăng Thiên đang dừng ở ven đường, hơi kinh ngạc nhưng mà vẫn trực tiếp đi tới mở cửa xe ngồi vào ghế kế bên ghế lái.
“Sao anh lại đến đây?” Lý Yến hỏi.
“Anh biết là chắc chắn em sẽ bị đuổi ra khỏi nhà cho nên anh mới đến đây đón em.” Diệp Lăng Thiên khẽ cười một tiếng, sau đó khởi động xe lái xe trở về.
“Anh đúng như là liệu sự như thần, em đã nói là dù chết cũng phải ly hôn, ba em lên trực tiếp đuổi em ra khỏi nhà.” Lý Yến tử giễu cười một tiếng.
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, trở về ngủ một giấc, ngủ một giấc thật ngon, có chuyện gì thì đến ngày mai chúng ta lại bàn bạc với nhau.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói.
“Sáng ngày mai chúng ta ly hôn đi, em về nhà chủ yếu là cầm hộ khẩu cùng với giấy đăng ký kết hôn, thật ra thì em cũng biết ba em chắc chắn sẽ đuổi em ra khỏi nhà, đây là chuyện tất nhiên mà.” Lý Yến vẫn kiên trì như cũ.
Thôi được rồi, nghe lời anh đi trước đi, ngủ một giấc, sáng ngày mai lại nói.” Diệp Lăng Thiên tùy theo Lý Yến, sau đó hai người về nhà, chỉ là cái được gọi là đêm tân hôn mà hai người lại ngủ riêng phòng, Diệp Lăng Thiên để phòng tân hôn lại cho Lý Yến, mình thì đi thẳng vào thư phòng của anh. Chắc có lẽ là đêm tân hôn như thế này cũng chỉ có Diệp Lăng Thiên mới trải nghiệm nó, đối với dự định ngày mai ly hôn, trong đầu của Diệp Lăng Thiên vẫn cảm thấy mờ mịt từ tận đáy lòng, anh không muốn ly hôn, bởi vì anh cảm thấy mình phải có trách nhiệm với Lý Yến, chuyện ly hôn đối với Lý Yến cùng với ba mẹ của Lý Yến nghiêm trọng không có cách cứu vãn, anh chưa từng nghĩ tới là mình sẽ ly hôn, nhưng mà Lý Yến nói ra lý do lại làm anh bất lực phản bác lại.