Tình Yêu Và Hôn Nhân: Cô Vợ Nhỏ Của Lăng Thiếu

Chương 239: Con Yêu Con Bé Đến Thế Sao?



Lăng Ý cầm điện thoại, đi ra ngoài: "Mẹ."

"Con còn biết gọi mẹ là mẹ sao? Mẹ Trần và mẹ ở cùng nhau lâu như vậy, con nói đuổi là đuổi, cho dù con không để ý đến mẹ Trần thì cũng phải suy nghĩ cho mẹ của con một chút chứ?"

"Mẹ biết vì sao con lại làm vậy mà."

Hách Ánh dừng lại, không lên tiếng.

"Mẹ Trần quan trọng với mẹ thế nào cũng không bằng được mức độ quan trọng của Cảnh Trí với con."

"Con còn định dây dưa với con bé đến bao giờ? Con bé không sạch sẽ, nó đội nón xanh cho con đấy." Lần đầu tiên Hách Ánh dùng giọng điệu nặng nề như vậy với Lăng Ý.

"Mẹ, con tin tưởng cô ấy, cô ấy không làm như vậy."

"Sao con có thể chắc chắn rằng con bé không lừa dối con?"

"Bởi vì con yêu cô ấy."

"Nếu như con bé thực sự làm thế thì sao?"

Thay vào đó, Lăng Ý nở nụ cười: "Vậy con cũng nhận."

Lúc trước, hắn đã làm quá nhiều chuyện có lỗi với cô.

Nếu như cô thực sự làm chuyện có lỗi với hắn một lần, hắn sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút. Tại sao không thể tiếp nhận nó? Ít ra bằng cách đó, hai người cũng sẽ khốn nạn giống như nhau.

Nhưng Lê Cảnh Trí lại quá tốt, cô khiến hắn cảm thấy xấu hổ.



"Mẹ, cho dù thế nào, con cũng không rời bỏ cô ấy đâu, Lê Cảnh Trí là vợ của con, bây giờ là vậy, sau này vẫn thế."

Hách Ánh không ngờ con trai sẽ nói những lời như vậy, bà ngây người.

"Con yêu con bé đến thế sao?"

"Vâng, con yêu cô ấy, rất yêu, rất yêu."

Hách Ánh không hiểu, tại sao con trai bà lại đột nhiên như bị trúng bùa, đặt hết trái tim lên người Lê Cảnh Trí, rõ ràng trước kia Lăng Ý còn rất chán ghét cô.

Lê Cảnh Trí mới về nước được nửa năm, nhưng lại nắm con trai bà trong lòng bàn tay.

Phải nói Lê Cảnh Trí đơn thuần hay thủ đoạn cao siêu đây?

Bà không biết nữa.

"Mẹ, mẹ đừng nhúng tay vào chuyện của chúng con nữa, hiện giờ con đang rất hạnh phúc."

"Mẹ thấy con đúng là bị trúng bùa rồi." Bị người ta đội nón xanh cho mà vẫn còn vui vẻ chịu đựng, đây còn là con trai của bà sao?

"Có lẽ vậy. Nhưng mẹ ơi, mỗi ngày con đều thực sự rất hạnh phúc. Nếu như không phải con phát hiện sự thật sớm, đợi đến khi mất đi cô ấy con mới hối hận, thì con không biết con còn có thể theo đuổi cô ấy quay lại được nữa không?" Lăng Ý nói.

"Là sao?"

"Chuyện ba năm trước, là con hiểu lầm. Con có lỗi với cô ấy."

"Áy náy không phải là yêu. Nhà họ Lăng chúng ta có thể bồi thường. Những năm qua, Lăng thị đã tài trợ cho nhà họ Lê đủ để báo đáp lại việc đó rồi, nếu như Lê Cảnh Trí cảm thấy không đủ, chúng ta có thể cho thêm một trăm triệu, chấm dứt vụ giao dịch này."



"Mẹ, con yêu cô ấy, không liên quan gì đến áy náy, con thực sự yêu cô ấy."

"Ý!"

"Mẹ cho con một cơ hội để con được ở bên cô ấy, được không?"

Hách Ánh không khuyên được con trai, chỉ có thể gật đầu: "Nếu như còn có lần sau, mẹ nhất định sẽ không để yên đâu."

"Sẽ không có lần sau."

Lúc bà chuẩn bị cúp máy, Lăng Ý còn nói: "Mẹ, con có một việc muốn xin mẹ."

Hắn dùng từ "xin".

Đứa con trai cao ngạo của bà từ khi nào biết nói từ "xin" với người khác?

"Cô ấy muốn về nhà thăm mẹ, đến lúc đó, xin mẹ đối xử với cô ấy tốt một chút, cho dù không làm được như lúc trước, ít ra cũng đừng nói lời khó nghe, được không?"

"Ý, con thực sự bị ma nhập rồi."

Hách Ánh tức giận cúp điện thoại.

Con trai bà bị người phụ nữ Lê Cảnh Trí kia nắm chặt rồi.

Sau khi kết thúc trò chuyện, Lăng Ý chuẩn bị trở về phòng tiếp tục xem phim với Lê Cảnh Trí.

Kết quả vừa xoay đầu lại, đã thấy cô đứng cách đó không xa, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào hắn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv