Vì thế cho nên hắn mới cố tình để cho mẹ Trần đi.
Không ngờ Lê Cảnh Trí lại quá thông minh, liếc mắt cô cũng có thể nhận ra mẹ Trần đang nói dối, chất vấn đến cùng.
Lê Cảnh Trí thực sự nổi giận.
Nếu không cô sẽ không có khả năng bắt bản thân nói ra những lời ác độc như vậy.
Nhưng Lăng Ý biết những câu đó chẳng qua là để dọa mẹ Trần, nếu để cho cô làm, chắc chắn Lê Cảnh Trí sẽ không làm được.
Y Nghê bắt nạt cô như thế, cô còn không nghĩ đến chuyện trả thù, một người hiền lành như cô, căn bản sẽ không làm tổn thương người vô tội.
Chỉ là dọa mẹ Trần, có thế thôi.
Lê Cảnh Trí được hắn ôm vào ngực, cô buồn bã: "Em muốn về nhà họ Lăng, muốn hỏi mẹ rốt cuộc là tại sao?"
Lăng Ý từ chối: "Hôm nay muộn rồi, mẹ Trần quay lại nói chuyện này, chắc chắn mẹ sẽ không vui. Nghe lời anh, hai ngày nữa, chờ bà hết giận rồi đi."
"Em cũng biết là không thể nói chuyện với người đang tức giận mà, bây giờ mà đi không chỉ không hỏi được, còn có thể làm mọi chuyện xấu đi."
Lê Cảnh Trí thấy hắn nói đúng, nhưng trong lòng cô vẫn rất đau.
...
Nhà họ Lăng.
"Phu nhân, thực sự xin lỗi, chuyện đổi thuốc tránh thai bị thiếu gia và thiếu phu nhân phát hiện rồi." Hai mắt mẹ Trần đỏ hoe.
Hách Ánh: "Bà nói cho chúng nó biết rồi hả?"
"Tôi không định nói, là thiếu phu nhân uy hiếp tôi."
"Con bé nói thế nào?"
"Mới đầu, tôi không dám nói bà để tôi làm như vậy. Tôi tìm cớ nói là do con gái tôi thích thiếu gia, tôi thấy khó chịu nên mới đổi thuốc. Kết quả, kết quả ..."
"Kết quả là gì? Bà nói nhanh đi, đừng có nói vòng vo."
"Kết quả thiếu phu nhân uy hiếp tôi, nếu như tôi không nói thật, sẽ cho người đến trường học, thậm chí là công ty con gái tôi, nói nó câu dẫn thiếu gia, là đồ đê tiện. Còn nói, nếu như sau này con gái tôi lấy chồng, mang thai, cô ấy sẽ đem thuốc dưỡng thai của con gái tôi biến thành thuốc phá thai. Ánh mắt của thiếu phu nhân rất đáng sợ, tôi không dám lấy con gái ra đánh cược, nên tôi mới nói."
Mẹ Trần quỳ gối trước mặt Hách Ánh: "Xin lỗi, phu nhân, là do tôi làm không tốt."
"Bà đứng lên đi, tôi không trách bà." Hách Ánh dừng lại một chút rồi hỏi: "Đúng rồi, vậy A Ý nói thế nào?"
"Thiếu phu nhân không muốn tôi đến Ngự Thủy Viên nữa, thiếu gia thấy thiếu phu nhân như vậy, nói sau này tôi không cần ở lại nhà họ Lăng. Phu nhân, sau này có lẽ tôi không có cách nào theo bà được nữa."
"Bà không cần lo lắng, cứ ở lại nhà họ Lăng đi, việc này tôi sẽ nói chuyện với thằng bé."
"Đừng! Phu nhân, tôi xin bà, bà đừng nói, tôi tình nguyện rời khỏi nhà họ Lăng cũng không muốn con gái tôi chịu bất kì tổn thương nào."
Hách Ánh thấy ý mẹ Trần đã quyết, không ngăn cản nữa.
Lúc bà ấy thu dọn đồ rời khỏi nhà họ Lăng, bà còn cố ý để tài xế đưa bà ấy đi một đoạn, mặt khác, còn cho thêm một ít tiền.
Nhìn chiếc xe đưa mẹ Trần đi xa, Hách Ánh ôm lấy hai tay, thất vọng, hỏi lại bản thân: "Lẽ nào là mình thực sự nhìn nhầm con bé sao?"
Bà vẫn cho rằng Lê Cảnh Trí là một đứa trẻ hiền lành, trong sáng. Cho dù xảy ra quan hệ với Giang Tây Long, cũng chỉ là tình cũ khó quên, không có ý đồ gì khác.
Nhưng người hiền lành sao có thể nói ra những lời ác độc như thế?
Mẹ Trần đi rồi, Hách Ánh chờ con trai đến nói chuyện với bà.
Kết qủa Lăng Ý không có động tĩnh gì, bà không nhịn nổi, mấy hôm sau gọi hắn tới.
...
Từ khi chuyện đổi thuốc tránh thai bị vạch trần, cảm xúc của Lê Cảnh Trí vẫn không thể nào tốt lên được.
Trong lòng Lăng Ý cảm thấy bất an, không đến công ty, ở nhà chăm sóc cô.
Lúc Hách Ánh gọi điện tới, hắn và Lê Cảnh Trí đang cùng nhau xem bộ phim điện ảnh mới ra mắt gần đây trong phòng.