Khi nói điều này, mắt gã ta không chớp mà nhìn Chung Tình, không bỏ qua bất kỳ một biểu cảm nào của cô.
Mặt Chung Tình tát mét.
Có vẻ như cô đang rất lo lắng.
Thật ra thì người đàn ông xăm trổ kia cũng không biết liệu hắn ta có thể lợi dụng người phụ nữ này để uy hiếp Lăng Tam gia không.
Rốt cuộc thì những người có địa vị cao như bọn họ, muốn kiểu phụ nữ nào chả được?
Mặc dù người phụ nữ trước mặt này rất đẹp, khí chất cũng rất đặc biệt, nhưng tên kia là kẻ đang nắm giữ cả một gia tộc khổng lồ như Lăng gia trong tay, nếu muốn tìm nhiều cô ả xinh đẹp hơn cũng không phải là không được.
Mạo hiểm chọn cách này cũng vì hắn không còn con đường nào nữa.
Gã xăm trổ này là người lập nghiệp nơi đất Bắc, ở nơi đó, ai nấy đều tài giỏi, nếu muốn vươn lên thì phải học được cách tàn nhẫn.
Tàn nhẫn với chính mình, tàn nhẫn với người khác.
Hắn có thể đi lên như ngày hôm nay, ngoài tàn nhẫn thì còn nhờ vào may mắn.
Dù sao không ít người phải chết vì hai chữ "tàn nhẫn" này...
Phương Bắc quá nhỏ, tài nguyên cũng ít.
Hắn đặc biệt tới đây cũng vì muốn tìm cơ hội phát triển hơn nữa.
Tuy nhiên, khi hắn cực kỳ khẩn khoản cầu xin được gặp Lăng Tam gia - kẻ đứng đầu thế giới ngầm thì lại bị từ chối một cách lạnh lùng.
Trong địa bàn của Lăng gia không cần người khác đến mổ xẻ phân chia lợi nhuận.
Sau đó hắn chỉ có thể nghĩ cách khác.
Nếu Tam gia bị dụ đến đây thì quả là tuyệt vời!
Như vậy cũng chứng minh rằng người phụ nữ Sương Hàn này giống hệt lời đồn đại, chiếm vị trí quan trọng trong lòng Tam gia.
Cùng lắm thì về sau hắn chuẩn bị quà để tạ tội là được.
Nhưng nếu Tam gia không quan tâm...
Hắn lạnh lùng nhìn Chung Tình, kẻ không còn giá trị, không nhất thiết phải tồn tại nữa.
Chung Tình cũng đoán được phần nào người đàn ông xăm trổ này đang nghĩ gì.
Mơ tưởng lấy cô đi uy hiếp Tam gia?
Chung Tình nghĩ lại mà cảm thấy buồn cười.
Chưa nói đến quan hệ giữa cô và nam chính chỉ là giả vờ, chỉ cần nam chính biết được thân thủ thật sự của cô, tất nhiên sẽ không xuất hiện.
Cô cực kỳ tự tin mình có thể bước ra khỏi căn biệt thự tưởng chừng như được canh phòng cẩn mật nhưng thật ra lại đầy sơ hở mà không mất chút lông tóc nào.
Công nhận là không có so sánh sẽ không có đau thương.
Gã xăm hình này và Lăng Tam gia giống như nhà giàu mới nổi so sánh với quý tộc.
Ít ra theo như cô thấy, trong căn biệt thự này nơi nơi đều có bảo vệ canh gác, tạo cảm giác "Bọn tao đang làm việc lớn", "Đừng có gây chuyện với bọn tao".
Sợ người ta không biết mình là xã hội đen à?
Nếu so sánh thì Lăng gia tốt hơn nhiều.
Từ trước đến nay khi ở Lăng gia cô chưa từng nhìn thấy cảnh trang bị vũ khí đề phòng cẩn mật gì cả, mọi thứ đều được sắp xếp bí mật...
Chung Tình chỉ có thể nói, nếu muốn tự mình trốn khỏi Lăng gia thì mọi chuyện không dễ dàng như vậy nữa.
Cô ngồi bất động, đột nhiên hỏi: "Anh lợi dụng tôi để dẫn Tam gia đến đây là vì mục đích gì?"
Gã liếc mắt nhìn Chung Tình một cái, chỉ nói: "Làm gì thì đợi lát nữa Tam gia đến sẽ biết."
Mặt Chung Tình trắng bệch: "Nếu ngài ấy không đến thì sao?"
Giọng nam trầm thấp nói: "Vậy thì tôi sẽ rất thất vọng và buồn bực."
"Tính tình của tôi không tốt cho lắm, nếu không hài lòng thì tôi không chắc rằng bản thân sẽ làm ra chuyện gì quá đáng đâu."
Gã ta lạnh lùng nói tiếp: "Sương Hàn tiểu thư là một mỹ nhân xinh đẹp nhường này, nếu bị thương đâu đó trên mặt thì sợ rằng không còn đẹp nữa."
Chung Tình: "....."
Cô có chút hốt hoảng: "Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám động vào một sợi tóc của tôi, Tam gia sẽ không bỏ qua cho anh!"
Mặt khác lại phàn nàn với hệ thống: "Tên này chắc là không định tiết lộ điều gì. Tí nữa mà hắn trở mặt thì ta đánh hắn chắc là không sao đâu nhỉ?"
Hệ thống lạnh lùng trả lời: "Không thành vấn đề đâu ký chủ, tôi cũng không thích những người xấu tính lại thích giả vờ đáng thương.
Chung Tình: "....."
Hệ thống này bị nhiễm virus gì à?