- Giáo chủ vừa truyền tin tức đến, phàm là người tính kế với U Minh Hải người, tất cả đến phải chết. Chỉ cần là người đã tham dự, bất kỳ ai cũng không thể buông tha!
Cái U Vương trầm giọng nói.
- Ừm, đây là tất nhiên. Giáo chủ truyền tin tức cho ngươi sao?
Các khô lâu vương trầm giọng nói.
- Không sai, nhìn thấy hai người trên ngọn núi kia không? Lúc trước bọn họ đều ở đây, giúp Diêm Xuyên đối phó với thế lực của U Minh Hải. Nói vậy, những ngày gần đây, các ngươi cũng xác nhận bọn họ rồi chứ!
Cái U Vương trầm giọng nói.
- Đây không phải là bí mật. Danh sách những người có mặt trong ngày ấy, chúng ta đều đã có!
- Giáo chủ ra lệnh, những người này, một tên cũng đừng hòng sống sót. Nhiệm vụ của các ngươi chính là giết, ám sát những người này. Trước mắt giết hai người này đi đã!
Cái U Vương trầm giọng nói.
Một đám khô lâu vương nhất thời gật đầu một cái.
Mệnh lệnh này rất hợp tình hợp lý, căn bản không có chỗ nào để bọn họ phải hoài nghi.
Không chút do dự, ba mươi khô lâu vương ầm ầm bay vút lên trời, xông về phía đám người Trương Nghi ngoài xa để ám sát.
Phía xa, nam tử đối ấm với Trương Nghi đang tìm không giống cớ, chợt thấy một đám khô lâu vương đánh tới:
- Cái gì?
Đột nhiên một sát khí kéo tới, ba mươi khô lâu vương trong chớp mắt đã đến hai người bọn họ.
- A?
Nam tử kia nhất thời biến sắc.
Tiếp theo, dường như hắn nhận ra được một khô lâu vương trong số đó:
- Lâu Sơn? Là ngươi? Ngươi tới làm gì?
Một người khô lâu vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Phụng lệnh của giáo chủ, giết ngươi!
- A? Giết ta? A, ngày ấy ta không có, không có...
- Giết!
Ầm!
Đại chiến lập tức phát ra.
Trương Nghi đã có ý định an bài xuống. Mình và nam tử trước mắt tất nhiên không chết được. Sau khi hy sinh một đám thuộc hạ, đã giết chết ba mươi khô lâu vương.
Trương Nghi với bộ dạng tương đối chật vật. Trong khi đó nam tử kia toàn thân run rẩy.
- Không, không, Quỷ Như Lai? Hắn thật muốn ta chết?
Nam tử sợ hãi nói.
- Ôi, không phải ngươi trốn tránh thì sẽ không có chuyện!
Trương Nghi khe khẽ thở dài.
- Trương đại nhân, đại nhân yên tâm. Ta nhất định sẽ thuyết phục ca ca của ta. Ta nhất định!
Nam tử nhất thời kêu lên.
Trong lúc nhất thời, một đám sứ giả cương vực thi nhau bị ám sát. Có người nhận ra là do người của U Minh Hải làm. Có người lại không rõ ràng là ai làm.
Có sứ giả chết, có sứ giả còn sống.
Tin tức nhanh chóng lan truyền. Trong lúc nhất thời, các đại cương vực thần hồn nát thần tính. Tất cả cương vực đều nhận định đây là hành động xuất phát từ U Minh Hải.
Trương Nghi nhanh chóng đi khắp nơi. Trần Bái Thiên cũng nhanh chóng thăm hỏi các Cương vực chủ xung quanh.
Các Cương vực chủ vốn đang do dự đã lần lượt bị thuyết phục. Ba Cương vực chủ vốn mâu thuẫn, cũng trong thời điểm các Đại Cương vực chủ thi nhau đến, bị phải ép thỏa hiệp.
Đến lúc này, kết hợp lực lượng của mười bảy đại cương vực, chính thức khởi xướng tổng tiến công về phía ranh giới U Minh Hải.
Một trận chiến lớn tại Đông Ngoại Châu kéo dài trong thời gian ngắn nhất.
Chờ tới thời điểm mười bảy cương vực đồng thời xuất binh, hịch văn thảo phạt của Lý Tư cũng đã truyền khắp thiên hạ!
Hành văn của Lý Tư tất nhiên tới nơi nào cũng cực kỳ kinh diễm. Trong hịch văn thảo phạt, U Minh Hải hoàn toàn trở thành một ác ma. Quỷ Như Lai chấp chưởng thiên mệnh luân hồi, phàm là người bị giết chết, tất cả đều bị nhét vào thiên mệnh luân hồi, tiếp theo hóa thành con rối.
Mỗi một con rối, trên trán đều có chữ vạn. Về mặt tư tưởng đã bị hoàn toàn nô dịch, mất đi sự tự do của chính mình.
U Minh Hải nhất thống Đông Ngoại Châu, là điều bắt buộc phải làm. Thậm chí còn dùng thủ đoạn hèn hạ, giá họa Trần Bái Thiên, không chừa thủ đoạn nào để nhất thống Đông Ngoại Châu.
U Minh Hải lại là thế lực lớn nhất. Nếu không phản kháng, vậy chỉ có chờ đợi tới lúc bị hủy diệt.
Thánh đình Đại Trăn liên minh với những người chính nghĩa tại Đông Ngoại Châu, diệt diệt tà ma! Binh phạt U Minh Hải!
Mặc dù hịch văn thảo phạt chỉ là một giấy công văn, nhưng lại có khả năng ngưng tụ lực chiến đấu tới cực điểm. Đồng thời hịch văn thảo phạt khiến tất cả những người xuất binh hiểu rõ, mình là người chính nghĩa, cổ vũ tướng sĩ khắp nơi.
Mười thế lực ba bên chính thức binh phạt các cương vực.
Ầm!
Theo phát súng đầu tiên của Mông Điềm, chiến đấu bắt đầu.
Tất cả Đông Ngoại Châu chưa từng có một trận chiến dịch lớn nào lại long trọng như vậy.
Tương tự, hịch văn thảo phạt này cũng nhanh chóng truyền về U Minh Hải.
Trong đại hùng bảo điện, trong tay Quỷ Như Lai nhìn cuốn hịch văn thảo phạt kia. Bên trong đại điện, còn có một đám cường giả U Minh Hải đang đứng.
Sắc mặt bảy Đại Như Lai khó coi đến cực điểm.
- Hoang đường!
Sắc mặt một Như Lai trầm xuống nói.
- Phù văn vạn thiên là do giáo chủ ban thưởng. Phàm là người có công lao lớn, cũng là đệ tử cực kỳ trung thành, đều ban thưởng một viên phù văn vạn thiên, để cho có thể điều động lực lượng biển công đức. Giáo chủ ban thưởng lại bị Lý Tư nói tà ác như vậy!
- Khống chế tư tưởng người khác? Sao trên đời lại có được thuật tà ác như thế?
- Đây là nói xấu!
............
Sắc mặt một đám Như Lai khó coi quở trách.
Hai mắt Quỷ Như Lai lại híp lại nói:
- Cái này gọi là tự dưng dựng chuyện. Chung quy cũng do cũng ta vỗ một cái, khiến Đại Trăn đại thế đã thành!
- Giáo chủ, chúng ta lập tức làm sáng tỏ một chút!
Một Như Lai kêu lên.
Quỷ Như Lai lắc đầu nói:
- Vô dụng, đã muộn rồi. Hiện tại làm sáng tỏ không được nữa. Sẽ không có người nào tin tưởng chúng ta. Không, cho dù mọi người cũng biết phù văn vạn thiên không phải là thứ tà ác tẩy não, những người này cũng không muốn thừa nhận. Đại chiến đã xảy ra, bọn họ không quay đầu lại được nữa!
- Đáng ghét, Đại Trăn đáng ghét. Chúng dám nói phù văn vạn thiên là tẩy não. Ta thấy tên Diêm Xuyên kia mới là kẻ bắt cóc tư tưởng của mọi người! Bắt cóc một đám cương vực này, nghe theo hiệu lệnh của hắn!
Một Như Lai sắc mặt khó coi nói.
Mọi người lại phẫn nộ một hồi.
Quỷ Như Lai lại khẽ nhíu mày nói:
- Không hẳn, tuy rằng mười hai cương vực này liên minh với Diêm Xuyên, nhưng khẳng định có chút bất đắc dĩ! Những người này bị Diêm Xuyên lợi dụng, nhưng ngược lại, có lúc cũng có thể trở thành tai hoạ ngầm trí mạng!
- Giáo chủ, người muốn nói, xúi giục bọn họ?
Ánh mắt một Như Lai sáng ngời nói.
Quỷ Như Lai gật đầu một cái.
- Giáo chủ, vậy ta đi làm ngay!
Trên mặt Như Lai kia lập tức trở nên vui vẻ.
- Giáo chủ, Diêm Xuyên giết chết La Sát Như Lai. Vì sao chúng ta không trực tiếp đi tới Đại Tần Thành tìm hắn?
Lại một Như Lai cau mày nói.
Hai mắt Quỷ Như Lai thoáng nheo lại nói:
- Diêm Xuyên có thể giết chết La Sát Như Lai, tất nhiên thực lực của hắn bất phàm. Hắn là loại người giống như ta, chỉ cần ở sân nhà, có sự giúp đỡ của sân nhà, sẽ là vô địch. Chúng ta đi tới đó cũng chỉ làm chuyện vô bổ!
- Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn đám đạo chích kia không chút kiêng kỵ như vậy sao? Giáo chủ, quyết không thể để bọn họ chiếm tiện nghi được. Đặc biệt là Đại Trăn này!
Lại một Như Lai nói.