- Đúng vậy, giáo chủ. Đại chiến đã nửa tháng. Bầu trời công đức của U Minh Hải ta lại mỗi ngày một giảm bớt. Những người của Đại Trăn đều là tuyệt thế dũng tướng!
Như Lai kia nói.
- Giáo chủ, mặc kệ có thể xúi giục các Cương vực chủ thành công hay không, ta đề nghị, nhất định phải giáo huấn cho Đại Trăn một trận, tiêu diệt bộ đội tiên phong, đả kích sự kiêu ngạo của bọn họ, như vậy chúng ta mới càng dễ dàng thuyết phục các Cương vực chủ hơn!
Lại một Như Lai khác nói.
Quỷ Như Lai suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Cũng tốt, bốn người các ngươi tiêu diệt toàn bộ bộ đội tiên phong Đại Trăn!
- Vâng!
Ánh mắt của bốn Như Lai lập tức sáng ngời.
Quỷ Như Lai suy nghĩ một chút, cuối cùng trầm giọng nói:
- Vì để đề phòng bất trắc, các ngươi đồng thời hành động, giết từng người một!
- Vâng!
Bốn Như Lai lên tiếng trả lời
——
Đại Trăn, Đại Tần Thành, thư phòng của Diêm Xuyên.
Từng phần chiến báo không ngừng truyền tống đến.
Diêm Xuyên cùng một đám mưu thần đang phân tích.
- Thánh Vương, mười hai Cương vực chủ, trong đó có chín Cương vực chủ toàn lực xuất binh. Nhưng có ba Cương vực chủ chính là những người lúc trước bị ép xuất binh, khi xuất binh có chút tiêu cực!
Lý Tư cười nói.
- Không sao. Trẫm cũng không hi vọng vào bọn họ. Tích cực xuất binh cũng tốt. không tích cực xuất binh cũng được. Chỉ cần thu hút hai binh lực cương vực của U Minh Hải không đi cứu viện khắp nơi, như vậy là đủ rồi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người gật đầu một cái.
- Tuy nhiên, phải đặc biệt chú ý tới những người này. Bọn họ rất dễ dàng bị xúi giục!
Diêm Xuyên lại nói.
- Thánh Vương yên tâm. Chỗ bọn họ, mỗi người đều có Hán vệ theo theo dõi chặt chẽ!
Lưu Cương nói.
- Quân đội Đại Trăn bây giờ thế nào?
Diêm Xuyên nhìn về phía Dịch Phong.
- Thánh Vương, quân đội Đại Trăn ta tất nhiên là quân đội hung mãnh nhất. Tuy rằng thế lực đối phương khổng lồ, nhưng chung quy chỉ là quân đội theo cách thức của tông môn, sao chống đỡ được với bách chiến hùng sư của Đại Trăn ta? Quân ta một đường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Đại quân triều ta công phạt với tốc độ nhanh nhất!
Dịch Phong trầm giọng nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Nói như vậy, cuộc vồ giết lần thứ nhất U Minh Hải cũng muốn tới. Đại Trăn nhất định sẽ phải đứng mũi chịu sào! Trong bốn cương vực phía bắc, cương vực nào gần U Minh Hải nhất?
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
- Tướng quân Vương Tiễn hiện tại đang công phạt cương vực Vẫn Thần.
Dịch Phong nói
——
Bên ngoài cương vực Vẫn Thần, bên trên một mặt biển rộng mênh mông.
Hai phật hai đạo, bốn Như Lai đang đứng ở trên không trung, mắt nhìn cương vực lớn trước mắt.
- Bốn người chúng ta đi giết chết một Vương Tiễn? Có phải quá cẩn thận rồi hay không? Tu vi của tên Vương Tiễn kia bây giờ nhiều nhất chỉ là Tổ tiên ngũ trọng thiên! Cho dù Vương Tiễn dẫn theo ba thuộc hạ Tổ tiên, nhưng ba người kia tuyệt đối không bằng Vương Tiễn. Chúng ta có nên chia làm hai nhóm, tăng nhanh tiến độ hay không?
Một Như Lai trên người khoác áo cà sa trầm giọng nói.
- Vẫn không cần. Bây giờ không phải là thời điểm thể hiện. Đi thôi!
Như Lai toàn thân mặc đạo bào trầm giọng nói.
Hai người khác gật đầu một cái.
Bốn người nhanh chóng bắn về phía cương vực Vẫn Thần.
Tại cương vực Vẫn Thần, trong lều lớn trung quân của Vương Tiễn đang có vô số mưu sĩ không ngừng tính toán làm sao để binh phạt khắp nơi.
Vương Tiễn lại đang ở trong một đại điện khác, đón tiếp Diêm Xuyên vừa mới tới.
- Thánh Vương! U Minh Hải còn chưa phản công tới đây!
Vương Tiễn cau mày nói.
- Meo, làm sao còn chưa tới vậy?
Miêu Miêu đứng ở bả vai Diêm Xuyên, vẻ mặt buồn bực ngán ngẩm.
- Nhanh thôi. Cái U Vương từ U Minh Hải đã dùng kim ngư mạng bài truyền tin. Bốn Như Lai đã xuất phát được một thời gian!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, chợt có một tiếng nổ phát ra.
Ầm!
Bốn cổ khí tức khổng lồ từ trên trời giáng xuống, đè ép về phía lều lớn trung quân.
- Người nào vậy?
- Lớn mật!
.........
Ngoài điện truyền đến tiếng quát mắng của một đám tướng sĩ.
- Bọn họ không có phân ra, mà tập hợp lại cùng một chỗ?
Thần sắc Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Thánh Vương?
Vương Tiễn có chút lo lắng.
- Không sao. Trẫm đã sớm có chuẩn bị!
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
Két!
Diêm Xuyên xoay tay lấy ra táng thiên đồng quan.
Mà giờ phút này, tại ba cương vực khác.
Bạch Khởi đang tiếp đón Mông Điềm phía trước một lều lớn trung quân. Một bên để một cái táng thiên đồng quan.
Vù!
Táng thiên đồng quan run lên bần bật.
- Mọi người, tiến vào táng thiên đồng quan, đến chỗ trẫm!
Giọng nói của Diêm Xuyên từ trong táng thiên đồng quan truyền đến.
Thần sắc Mông Điềm, Bạch Khởi thoáng động. Bọn họ nhanh chóng bước vào táng thiên đồng quan.
Cường nhân Đại Trăn ở khắp nơi đang không ngừng truyền tống đến.
Diêm Xuyên đã có đến sáu táng thiên đồng quan. Truyền tống ba chỗ tất nhiên vô cùng thoải mái.
Bên ngoài lều lớn trung quân của Vương Tiễn. Một Như Lai mặc áo cà sa quát lên.
- Ai là Vương Tiễn? Lăn ra đây!
Tiếng nói của hắn vang lên ầm ầm truyền đi khắp nơi. Vô số tu giả nhất thời đau khổ bịt chặt lỗ tai.
Trên bầu trời, tứ đại Như Lai đằng đằng sát khí.
Vương Tiễn từ trong một đại điện đi ra.
Vương Tiễn vừa đi ra, bốn Đại Như Lai liền nhận ra ngay. Tuy rằng đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, nhưng bọn họ đã từng thấy được chân dung của Vương Tiễn không ít lần.
- A!
Bốn Đại Như Lai phát ra một tiếng cười lạnh.
Nhưng một tiếng cười lạnh này còn chưa kết thúc, phía sau Vương Tiễn, Diêm Xuyên đã mang Miêu Miêu trên vai đi ra.
- Diêm Xuyên?
Phật đạo Như Lai trừng mắt một cái.
- Meo!
Miêu Miêu tức giận quay về phía bốn Như Lai kêu một tiếng. Dường như nàng tức giận vì bọn họ không để ý tới mình vậy.
- Miêu Miêu, ngươi ngăn cản một người là được!
Diêm Xuyên nhỏ giọng nói.
- Meo, yên tâm đi! Chỉ là Tổ tiên thập trọng thiên mà thôi! Tuy rằng ta là cửu trọng thiên, nhưng ta có thể điều động ba nghìn thiên đạo, khẳng định không thành vấn đề!
Miêu Miêu nhất thời đáp lời nói.
- Bạch Khởi, Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn, Mông Nghị, các ngươi ngăn cản một người!
Diêm Xuyên lại nói.
Trong đại điện, nhất thời truyền đến giọng nói của Bạch Khởi:
- Thánh Vương yên tâm. Một mình thần đã có thể ngăn cản được một người. Có thêm các vị tướng quân hỗ trợ, người kia khẳng định trốn không thoát!
- Bạch Đế Thiên, Cẩu Thần, Trĩ Hậu, Ngao Đông, Mã Vương, Ngũ Long, cùng mười hai người mới lên cấp Tổ tiên ngăn cản người cuối cùng!
Thần sắc Diêm Xuyên trầm xuống nói.
Hai mươi hai Tổ tiên vây khốn một Như Lai?
- Thánh Vương yên tâm. Năm người chúng ta có thuỷ tổ chi mạch. Bây giờ mỗi người đều đã có đột phá lớn!
Bạch Đế Thiên lên tiếng trước tiên.
- Được!
Diêm Xuyên thoả mãn nói.
Trên không trung, bốn Đại Như Lai vốn đã kinh dị khi nhìn thấy Diêm Xuyên. Nhưng hiện tại bọn họ bỗng nhiên cảm thấy trong đại điện kia càng lúc càng xuất hiện nhiều khí tức.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Một Như Lai tỏ ra ngưng trọng nói.
- Tiên hạ thủ vi cường. Giết!
Một Như Lai khác đưa tay đánh ra một chưởng về phía dưới.