Chương 90: Bí mật hợp tác
Đêm đã khuya rồi mà Mặc Dịch Minh còn chưa về nhà, Khúc Nhiễm có chút lo lắng, nhưng mà vừa nhớ tới chuyện xảy ra giữa hai người, Khúc Nhiễm yên lặng bò lên giường, ôm chăn gối mà chìm vào giấc ngủ.
Khi Mặc Dịch Minh được đưa về thành phố A thì điện thoại đã bị tắt nguồn rồi, vốn cho rằng sẽ có người tìm mình...
Mở điện thoại lên, trống không.
Mặc Dịch Minh khẽ cười một tiếng, cảm thấy mình đã quá tự mình đa tình.
Bởi vì say rượu nên đầu rất đau, Mặc Dịch Minh xoa đầu đi vào nhà.
Tiếng chốt mở cửa cũng không nhỏ, Khúc Nhiễm có thể nghe thấy được, cô biết Mặc Dịch Minh đã về nhà, nhưng lại không muốn đi ra gặp anh.
Hai người cứ thế mà giằng co.
Cũng đã không còn sớm nữa, thoáng cái đã tới giữa trưa, Khúc Nhiễm ăn cơm trưa xong thì trốn ở trong phòng nghĩ cách xử lý quan hệ giữa mình với Lục Ngạn.
Anh ta đã biết thân phận của cô, đồng thời cũng như Mặc Dịch Minh đã nói, tình cảm của Lục Ngạn đối với cô không đơn thuần.
"Haizz! Phiền quá đi!" Khúc Nhiễm ôm gối ôm, tự hỏi bước kế tiếp phải làm thế nào.
Tô Duyệt Nhiên mất tích đã lâu, đến bây giờ cũng không điều tra ra hành tung của cô ta, nhưng cô ta không thể nào rời khỏi thành phố A, dù sao cô ta vẫn chưa báo thù xong!
Nhớ tới chuyện tập đoàn Tô thị bởi vì mình mà rối tinh rối mù, Khúc Nhiễm đột nhiên nghĩ rằng mình cần xem thử nó đã rồi đến mức nào thì cô mới có thể cho thêm một mồi lửa.
Tin tức có liên quan đến Tô Duyệt nhiên cùng nhà họ Tô bị đè xuống, dần dần đã mất đi độ hot, nhưng mà vẫn có người chú ý đến nó từng giây từng phút.
Khúc Nhiễm không chờ nổi nữa mà muốn nhìn thấy tin tức tập đoàn Tô thị phá sản, chắc hẳn cũng không xa nữa, dù sao thì Lục thị cũng đã chấm dứt hợp tác.
Bởi vì thông gia cho nên hai nhà có rất nhiều giao lưu thương nghiệp, bây giờ mất đi Lục thị, cộng thêm Tô Duyệt Nhiên đã đắc tội nhà họ Lục một cách triệt để, nhà họ Lục chấm dứt hợp tác, vậy thì chắc chắn nhà họ Tô sẽ bị thiệt hại nặng nề, trong lúc này chắc chắn sẽ bị trì hoãn, không thể phát triển được.
Nếu như lại có thêm một mồi lửa...
"Vì sao nhà họ Tô lại không bị suy bại?" Khúc Nhiễm nhìn tin tức mới nhất, tập đoàn Tô thị tham dự vào một dự án đầu tư, có thể sẽ khiến cho Tô thị tiến thêm một bước.
"Theo lý mà nói thì nhà họ Tô đã nghèo rồi, không thể nào có tiền đi đầu tư được, càng không thể nào có được nụ cười như thế!" Nhìn ảnh chụp trong tin tức, Khúc Nhiễm nhìn chằm chằm vào nụ cười của Tô Chính Thiên.
Lướt qua một lượt, sắc mặt của Khúc Nhiễm dần dần trở nên lạnh lẽo.
Cười rất vui vẻ, đích thật là phát ra từ nội tâm.
“Lục thị buông tha cho Tô thị dễ dàng như vậy ư?" Khúc Nhiễm cười khẽ, chẳng lẽ giữa hai nhà còn đang tiến hành hợp tác bí mật? Không thể nào, nhà họ Lục vô cùng quan tâm đến mặt mũi mà!
Khúc Nhiễm dùng cả một buổi chiều để tìm kiếm tin tức, quả nhiên, Tô thị và Lục thị có một dự án đang được lặng lẽ tiến hành.
"Trước đó chuyện từ hôn làm lớn như vậy, bây giờ lại lặng lẽ tiến hành hợp tác, là sợ bị người ta biết Lục thị không biết xấu hổ, chỉ nhận tiền thôi sao?"
Trong lòng Khúc Nhiễm có chút khó chịu, cô không hề muốn trông thấy Tô thị có thể trở mình!
"Mình bỏ nhiều thời gian như vậy để cắt đứt quan hệ thống gia của hai nhà nhưng không ngờ bản tính thương nhân khó lòng che giấu, cho dù trước đó đã bị mất hết mặt mũi!"
Khúc Nhiễm không hề nghĩ tới lòng trục lợi của thương thân, nhìn thấy tất cả cố gắng của cô sắp mất toi, hơn nữa giữa cô và Lục Ngạn còn xảy ra chuyện như vậy...
"Thật đúng là tham lam!" Khúc Nhiễm cười nhạo, nhưng không che giấu được sự bất lực nơi khóe miệng.
Quan hệ giữa Lục thị và Tô thị đang dần dần hòa hoãn, nếu như cô không ngăn cản thì sợ là sau này sẽ khó mà phá hỏng quan hệ của hai nhà được nữa!
Chẳng lẽ cô vẫn phải tiếp tục tiếp xúc với Lục Ngạn sao?
Khúc Nhiễm cũng không muốn đi tìm Lục Ngạn, nhưng mà Tô thị và Lục thị ngày càng thân thiết khiến cô không thể không tiếp cận Lục Ngạn.
Cho dù không muốn nhưng mà có thể làm được gì chứ?
Khúc Nhiễm than nhẹ một tiếng, đang suy tư mình nên dùng biện pháp gì để tiếp cận Lục Ngạn một cách tự nhiên, trông như không hề có mục đích gì.
Khi đang phiền não thì một tin nhắn xuất hiện trên màn hình điện toại.
Lục Ngạn: Chuyện lần trước tôi rất xin lỗi, tôi có thể gặp em để giải thích được không?
Hai mắt của Khúc Nhiễm - người đang chìm trong rầu rĩ, lập tức sáng lên, đây chính là một cơ hội tốt!
Khúc Nhiễm: Được.
Khúc Nhiễm giả vờ như không thèm để ý chút nào, lạnh lùng trả lời.
Lúc này cô mới nhận ra thật ra cô cũng có lúc trở thành gái điểm mưu mô, nhìn dáng vẻ mưu mô này của mình, chà chà, cô có chút bội phục mình đấy!
Lục Ngạn: Trưa mai tôi có thể mời cô ăn một bữa cơm không?
Lục Ngạn nhíu mày, thật ra anh ta muốn ăn cơm cùng Khúc Nhiễm xong lại tiếp tục đi dạo, nhưng mà lại không dám nói, đến lúc đó trực tiếp dẫn cô theo đi, nói nhiều sợ cô sẽ cảm thấy mình phiền.
Khúc Nhiễm: Chỗ cũ à?
Lục Ngạn: Đúng vậy, mười một giờ được không?
Khúc Nhiễm cắn đầu ngón tay, suy nghĩ một hồi, mình ngủ thêm một lát, sau đó lại trang điểm ra ngoài, mười một giờ hắn là không quá sớm.
Trả lời một chữ được xong, Khúc Nhiễm cảm thấy mình có hơi đói bụng.
"Hôm nay di Trần không tới, xem ra phải tự giải quyết bữa trưa rồi!" Khúc Nhiễm than nhẹ một tiếng, khom người, hai tay đung đưa theo bước chân.
Vừa ra khỏi cửa, ánh mắt của cô không tự chủ được mà nhìn về phía căn phòng của Mặc Dịch Minh, người này cả đêm không về nhà, hôm nay lại giữa trưa mới trở về phòng, chắc hẳn là sẽ vừa mệt vừa đói nhỉ?
Suy tư một hồi, Khúc Nhiễm gọi điện thoại đặt đồ ăn, đương nhiên là dùng danh nghĩa của Mặc Dịch Minh.
Khúc Nhiễm suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến đoạn thời gian tiếp xúc với Lục Ngạn, lại suy nghĩ đến dáng vẻ hôm qua Mặc Dịch Minh chất vấn mình, không biết tại sao, trong lòng luôn cảm thấy có chút bối rối.
"Suy nghĩ mấy thứ điên điên khùng khùng này, phí sức!" Đối với loại người không thích sự phức tạp mà nói thì suy nghĩ quá nhiều thật sự rất đau khổ.
Đột nhiên cái bụng vang lên, dạ dày Xoắn lại, rất khó chịu, hẳn là do quá đói.
Thế nhưng mà ngồi chờ thật lâu cũng không thấy trên lầu có chút động tĩnh nào.
Suy nghĩ một chút, Khúc Nhiễm đứng lên, lặng lẽ chạy lên lầu, áp mặt vào cửa phòng của Mặc Dịch Minh để nghe.
Có vài người khi ngủ sẽ nói mớ hoặc nghiến răng, nhưng cô không biết khi Mặc Dịch Minh ngủ có gây ra tiếng động gì hay không.