Bắc Tiểu Lục cười nhạt, phóng người nhảy lên một cái, xông về phía Bạch Lăng.
Hắn cũng không có nhiều thời gian để lãng phí ở trên người đối phương. Ở đây vẫn còn có rất nhiều tài bảo đang chờ hắn đi ngắt.
Hai tay bấm pháp quyết phi kiếm biến ảo bay về phía Bạch Lăng, Bạch Lăng nào dám chần chừ thúc dục phi kiếm bay lên.
Hai thanh phi kiếm va chạm leng keng vào nhau, Bắc Tiểu Lục thúc dục bộ pháp nhanh chóng tiếp cận Bạch Lăng. Một quyền đấm mạnh về phía Bạch Lăng mang theo sát khí vô tận. Bạch Lăng không dám trực tiếp đối kháng, cầm ra Quy Giáp Thuẫn chống đỡ.
Quyền ấn va mạnh vào Quy Giáp Thuẫn làm cho Bạch Lăng chấn động, lùi lại về sau. Trong lòng vẫn kinh hãi, quyền ấn tên này mạnh quá, võ kỹ này có lẽ đã vượt qua địa giai. Nhưng hắn vẫn còn nhiều con bài, hắn không sợ.
Bắc Tiểu Lục cũng không chơi đùa, hết sức chăm chú. Phải tốc chiến tốc thắng.
“Đâm đầu vào chỗ chết!”
Bạch Lăng hét lên một câu.
Xoạt.
Hắn từ nhẫn trữ vật tế ra, đây là một thanh phi kiếm thượng phẩm. Hắn không muốn lộ ra con bài này, nhưng không thể kéo dài thêm nữa.
Hai thanh kiếm trên không trung hóa thành kiếm trận, lao về phía Bắc Tiểu Lục.
Kiếm tu khác với các loại pháp thuật khác, phần lớn đều là các chiêu thức tấn công. Hắn là Luyện Khí tầng chín viên mãn điều khiển hai thanh phi kiếm còn được, hắn cũng không muốn Bắc Tiểu Lục còn sống mà rời đi, ra tay đều là sát chiêu.
— QUẢNG CÁO —
Kiếm khí giăng kín đầy trời, phong tỏa tất cả đường lui của Bắc Tiểu Lục.
Bạch Lăng cùng lúc điểm tay lên thân kiếm. Trường kiếm bay quanh, lấy hắn ta làm trung tâm, kiếm khí bắn ra ánh sáng vàng kim lóa mắt khắp bốn phía.
Bụi mù bốc lên, từng cây cột đất bị kiếm khí phá hủy.
Bắc Tiểu Lục ngưng mắt nhìn một màn này, tên này cũng có chút bản lĩnh. Được rồi vậy một chiêu phân định thắng thua. Tay nắm chặt phi kiếm, chân khí ngưng tụ, hắn quyết định dùng một chiêu “ Thương Hải Kiếp”.
Kiếm khí của Bạch Lăng chạm vào vùng lốc xoáy kiếm quang, kiếm khí Thương Hải Kiếp giằng co một hồi.
Ầm!
Cả vùng trời gần đó linh khí tán loạn, sức nổ làm cho hai người Bắc Tiểu Lục và Bạch Lăng chủ động lui lại phía sau. Bạch Lăng trong lòng thấy vậy lạnh một nửa. Tên này thật sự rất mạnh, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm nhưng có thể thấy Bắc Tiểu Lục vẫn rất bình thản.
Bạch Lăng tâm tình có chút loạn, tên này rất có bản lãnh, tay bấm vài pháp quyết thanh phi kiếm thượng phẩm xuất hiện trước người hắn. Hai tay vẽ ra một đường hình quạt, lập tức xuất hiện hơn mười thanh kiếm ảnh, uy lực không kém gì phi kiếm thượng phẩm cả.
Hét lên một tiếng, bắn phi kiếm lao về Bắc Tiểu Lục, đây là tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn rồi, trên tay cũng cầm sẵn một tấm độn phù.
“Thập Thanh Phi Ảnh Kiếm!”
Mười đạo kiếm ảnh cấp tốc ngưng tụ mà ra, bay lượn mà đi.
Bắc Tiểu Lục hai tay thủ pháp biến ảo, so kiếm hắn chưa hề sợ. Chỉ thấy từ trên thân kiếm toát ra từng đợt lôi quang, sáng chói mang theo khí tức như muốn hủy diệt tất cả.
Tư thế xoáy tròn bắn phi kiếm về phía trước, kèm theo lời nói :
” Ta cho ngươi nếm thử tuyệt chiêu mà ta mới nghĩ ra.”
“Phi Thiên Lôi Nhất Kiếm”
Một đạo phi kiếm được bọc bởi từng đạo lôi quang va chạm vào mười đạo kiếm ảnh.
Ầm!— QUẢNG CÁO —
Mặt đất rung động, những tiếng ù ù vang đọng lên bên tai mỗi người. Đều phải dùng chân khí hộ thể giảm bớt uy lực sức va chạm của chiêu thức.
Cốc Y mở to mắt nhìn một màn này, hai kẻ này cũng rất mạnh. Nàng không nghĩ tới tên Bạch Lăng này cũng có thể đánh ra một tuyệt kỹ mạnh đến vậy. Cốc Y tâm hơi trầm trọng, nhưng bỗng nàng khiếp sợ, bởi vì sau đó nàng thấy được thân ảnh Bạch Lăng ngã xuống. Bên cạnh là Bắc Tiểu Lục cầm một thanh kiếm bao phủ lôi quang.
“Qúa nhanh, nhanh tới mức thần thức của nàng không kịp phản ứng”.
Cốc Y càng tò mò thêm về người này, đây chẳng lẽ là thiên tài mới quật khởi hay sao. Trong tư liệu của nàng, người mạnh như vậy cũng không phải chưa gặp. Nhưng không hề có bóng dáng tên này, “ thuộc tính lôi sao?”. Chẳng lẽ có đệ tử Lôi Vân Tông, không thể nào? Nếu có chắc chắn sẽ được thông báo.
Vậy chỉ có thể là tán tu, “tán tu sao?”. Tán tu thiên phú cao như vậy, nhìn qua chân khí lôi thuộc tính rất thuần khiết. Kẻ này nếu có thể mời vào tông môn, vậy chắc chắn nàng lập đại công nha!.Nghĩ vậy nàng nhưng nàng cũng không có hành động gì. Dù sao tên này rất đề phòng nàng, cũng không thể để hắn có ấn tượng xấu được. Tạm thời trước mắt vẫn nên im lặng theo dõi.
Bắc Tiểu Lục nhìn đôi mắt trợn tròn của Bạch Lăng trước khi chết, đến lúc chết hắn cũng không tin được. Bắc Tiểu Lục thả ra Hắc Lân Yêu Mãng. Vừa ra khỏi túi yêu thú, Tiểu Hắc đã phấn khởi :
“ Lão đại cuối cùng ngài cũng thả ta ra ngoài. Bên trong này rất ngột ngạt, không hề phù hợp với phong cách của lão hắc ta.”
Bắc Tiểu Lục thấy nó vừa ra đã nói nhảm, tức giận đá một phát vào người nó, ra lệnh :
“ Mày im miệng, tranh thủ đi làm việc đi”
Tiểu Hắc thấy chủ nhân tức giận, đành rụt đầu im lặng, nghe hắn nói vậy, nhìn xung quanh. Quả nhiên hoàn cảnh xung quanh bị tàn phá nặng nè, hố to, hố nhỏ, mặt đất như vừa bị lột lên. Cây cối xung quanh đổ gãy, cháy rụi. Tiểu Hắc thấy đi theo chủ nhân không bao giờ là thiếu náo nhiệt.
Tiểu Hắc uốn éo cái đi thu thập túi trữ vật, nhìn thi thể xung quanh, cảm khái :
” Mấy tên này thật là xui xẻo, gặp phải chủ nhân luyện tay”.
“Đây là,.. Hắc Lân Yêu Mãng biết nói”, Cốc Y khiếp sợ không thôi, đây là một con yêu thú không sai. Tốt thú vị, nhìn khí tức tu vi cũng phải Trúc Cơ trung kỳ, cũng chính là nhị giai yêu thú.
Bắc Tiểu Lục lúc này mới cẩn thận nhìn hai người này, mọi người đều im lặng.
Tiêu Phong nuốt nước bọt đứng đằng sau Cốc Y, nhìn Bắc Tiểu Lục run run nói :
” Ninh, Ninh thiếu hiệp tất cả đều do tên Bạch Lăng xui khiến chúng ta. Ngài giơ cao đánh khẽ, có thể tha cho ta một mạng, đây là túi trữ vật, toàn bộ tài sản trong đây. Ngài chẳng phải là cho hai lựa chọn sao, ta chọn một”.
Tiêu Phong quỳ xuống thật nhanh, hô to:
— QUẢNG CÁO —
” Ninh Tiểu Ma là vĩ đại, Ninh Tiểu Ma là cao thượng, là người tốt nhất, ta sai rồi ta chính là từ cặn bã, súc sinh, đê tiện.”
Một bên dập đầu xin tha thứ, Bắc Tiểu Lục lạnh nhạt nhìn một màn này. Một lúc sau mới khẽ nói :
” Cút”
Tiêu Phong vội vàng nói :
” Vâng, vâng ta,..ta, ta cút ngay”.
Chỉ là hắn chưa đi được ba bước, bỗng run rẩy cúi xuống, chỉ thấy một thanh kiếm xuyên qua trái tim. Tiêu Phong lạnh người, cố gắng quay ra phía sau, khi nhìn thấy người xuất thủ là Cốc Y thì khiếp sợ. Tay run run cầm lưỡi kiếm, nói :
” Tiện,...tiện nhân. Khốn kiếp, ta làm quỷ cũng không tha cho các ngươi!”.
Bắc Tiểu Lục hơi có chút kinh ngạc nhìn một màn này, hắn thả tên Tiêu Phong này chủ yếu, là cũng chẳng coi hắn vào đâu. Chỉ là Cốc Y tiểu bì nương này tại sao lại hạ sát.
Cốc Y thấy thần sắc ngạc nhiên của Bắc Tiểu Lục, thì cũng không mấy ngạc nhiên, dường như đã lường trước điều này.
Nàng khẽ giải thích :
” Mấy tên này đều là loại cặn bã, tai hại không biết bao nhiêu người rồi.”
Dừng lại chút nàng nói tiếp :
” Chủ yếu là bọn họ cũng dám đánh chủ ý đến ta. Hừ, ta sớm biết bọn họ tâm địa bất chính”.
Gia gia nói không sai chút nào :
“Vẽ người, vẽ mặt, khó vẽ xương, biết người biết mặt khó biết lòng”
Đây là tu chân giới nha, nữ hài ra khỏi cửa phải hết sức đề phòng. Nàng nháy mắt cười với Bắc Tiểu Lục.