Thập Niên 90: Cô Chủ Nhà Chục Tỷ

Chương 88: Có Hy Vọng



Diệp Chiêu rửa tay, rồi hỗ trợ bưng món ăn ra, măng hầm thịt bò, trứng rán với rau hẹ, xà lách trộn tỏi, canh sườn bá vương, ba món ăn một món canh.

“Hôm nay ăn nhẹ một chút. “

“Đồ ăn rất phong phú. Ngửi thấy mùi thịt bò thôi, cháu đã chảy cả nước miếng rồi.”

Tiểu Cầm mong đợi nói: “Cháu cũng vậy.”

Dì Xảo trêu chọc Tiểu Cầm: “Cháu cho dì tiền, mỗi ngày dì đều thay đổi nhiều món ăn ngon cho cháu.”

Tiểu Cầm rất thông minh, cô bé đã sớm biết Dì Xảo tuy mạnh miệng nhưng tính tình dễ mềm lòng, đã dám cùng dì Xảo tranh luận: “Chị cháu đã đưa trước rồi mà.”

“Số tiền ăn mà chị cháu đưa cho, không đủ để thay đổi nhiều đâu.”

“Tiểu Cầm đã biết tranh luận rồi.” Nói xong dì Xảo nhìn về phía Diệp Chiêu đắc ý nói: “Chỉ mấy ngày, Tiểu Cầm được dì nuôi dưỡng sắc mặt hồng hào. Tối đa nửa năm, dì sẽ biến mái tóc vàng của con bé thành mái tóc đen bóng ngay.”

Diệp Chiêu uống bát canh: “Dì Xảo, nếu như dì mở tiệm cơm, cháu khẳng định khách hàng sẽ xếp thành một hàng dài, đứng từ đầu thôn đến cuối thôn đó.”

Dì Xảo nhướng mày: “Làm gì có thời gian làm cơm cho người khác. Còn không bằng dì rảnh thời gian đánh thêm vài ván mạt chược. Cu Tường, mỗi khi ăn cơm phải gọi ba bốn lần, con nhanh lên một chút.”

Tăng Tường nhai chút kẹo bạc hà cuối cùng trong miệng, mới từ trong phòng đi ra.

Dì Xảo hỏi Diệp Chiêu: “Nó ở trường có tập trung học không?”

Diệp Chiêu không dám mách lẻo.



“Rất nghiêm túc ạ.”

Chăm chỉ ngủ, chăm chỉ ngây người, chăm chỉ ném phi tiêu trên giấy nháp.

Dì Xảo nói: “Thời gian còn một năm nữa, cố gắng thi vào trường chuyên nghiệp, liệu còn có hy vọng không cháu?”

Ở thời đại này, thi đậu vào trường đại học không hề dễ dàng. Tình hình hiện tại của Tăng Tường, về cơ bản là không thể.

Diệp Chiêu nhìn vẻ mặt của Tăng Tường kiểu ta đây tuy thành tích kém, nhưng ta không sợ, ta cũng không thể gắng sức.

Lại nhìn về phía dì Xảo với vẻ mặt hết sức đầy kỳ vọng, cô xấu hổ cười: “Đương nhiên là có hi vọng.”

Nghe xong Diệp Chiêu nói, dì Xảo vui sướng nhướng mày: “Dì cảm thấy mỗi tối học thêm hai tiếng là không đủ, nên bổ sung là ba tiếng. “

Khụ khụ khụ…

Tăng Tường bị sặc canh.

“Từ 7 giờ đến 10 giờ, 3 tiếng, cháu cũng học, nó cũng học. Tiền học thêm dì đã hỏi những người khác, thường là một giờ một tệ, mỗi ngày dì đưa cháu 3 tệ, có thể nghỉ ngơi một hoặc hai ngày một tuần.”

Cho dù mỗi tuần nghỉ 2 ngày, một tháng chẳng phải là có hơn 60 tệ sao, như vậy là giải quyết được vấn đề ăn ở rồi.

Sức hấp dẫn quá lớn.

Nhưng có vẻ đại ca của cô không đồng ý nha, cậu ta có nhiều hoạt động buổi tối thế cơ mà.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv