Tăng Tường: "..."
Cô ấy đã hạ thấp như thế này, đủ thành ý rồi phải không?
Chỉ cần ghi lựa chọn câu trả lời ABCD, quá đơn giản!
"Cậu có thời gian thì có thể làm đề trắc nghiệm này là được. Tối mai, chúng ta sẽ cố gắng trong hai giờ làm xong ba bài thi trắc nghiệm."
Trước đây Diệp Chiêu đã từng làm gia sư cho không ít nhà, cô có cách dạy cho học sinh có lòng cầu tiến trở nên tốt hơn, muốn đối phó với học sinh bất hảo không muốn học tập, cô cũng có "chiến lược trị quốc" của mình.
Đó chính là chơi cùng đối phương, tranh thủ cùng họ xây dựng mối quan hệ, cuối cùng có thể kéo thành tích được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu.
Dù sao thì cô đã cố gắng hết sức, học sinh và phụ huynh cũng hài lòng.
Miễn là Tăng Tường có thể đưa ra yêu cầu, cô cũng có thể chơi với cậu ta!
Hai người nhìn nhau! Cả hai đều muốn nhìn thấu người kia đang suy nghĩ gì.
Tăng Tường xoay tròn cái bút trên tay, hỏi: "Nói xong rồi?"
"Cậu muốn bổ sung thêm điều gì à?"
Đôi môi mỏng của cậu ta trề ra như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng cũng chỉ ói ra hai chữ: "Không."
Diệp Chiêu mỉm cười, nhướng mày hài lòng.
Ưu điểm lớn nhất khi giao tiếp với BKing là cho dù đối phương có ý kiến gì, chỉ cần không vượt giới hạn, họ sẽ lười nói chuyện với bạn.
Và cô có thể tiết kiệm được rất nhiều lời phản bác nhảm nhí vô nghĩa.
Tăng Tường quẳng chiếc bút bi bay thẳng vào hộp đựng bút, đứng dậy chộp lấy găng tay và chìa khóa xe máy ở bên cạnh rồi đi ra ngoài.
Lúc sau tiếng của dì Xảo vọng lại, "Đi đâu? Không phải đang học thêm à?"
Diệp Chiêu nhìn một vòng quanh phòng, trên giá sách cạnh bàn học không có sách kiến thức nâng cao mở rộng nào ngoài mấy cuốn sách giáo khoa cũ.
Nhưng bên hàng dưới lại chất đầy tạp chí, thú cưng thằn lằn tiểu Đậu Đinh ở trong hộp thủy tinh, đang nhắm mắt nghỉ ngơi trên một nhánh cây.
Tủ đầu giường đặt một chiếc máy ghi âm, một chiếc ghi-ta đặt trên ghế nằm...
Tầng đối diện vang đến một tràng tiếng trống, vô cùng mất trật tự và phiền toái.
Cô đi tới cửa sổ, chỉ thấy ở dưới nhà bà Béo đang ngồi chơi mạt chược, bên đường chú Câm đang tưới rau và hoa.
Cửa sổ tầng hai sáng đèn, một thiếu niên hơi mập đưa lưng lại phía cửa sổ đang đánh trống.
Tiếng động cơ vang lên, Tăng Tường lái xe máy phóng ra ngoài.
Diệp Chiêu đóng cửa sổ, thế giới tức thì yên tĩnh lại.
Đúng bảy rưỡi tối hôm sau, Diệp Chiêu đến tìm Tăng Tường dạy thêm, trong phòng chỉ có một cái ghế, ở dưới mông chủ nhân nó.
Diệp Chiêu đành phải chạy đến phòng bếp mang một cái ghế vào.
Diệp Chiêu mở ba đề kiểm tra đặt trên bàn ra, đề trắc nghiệm đều đã được "Làm xong" rồi, nhìn vào câu trả lời, chỉ có một lựa chọn: A.