Thẩm Quân Tuyết

Chương 15



Linh Dung nằm mơ cũng không ngờ rằng vừa mở mắt ra đã thấy ta.

Nàng tức đến phát điên, nhưng khổ nỗi bây giờ chỉ là một đứa trẻ sơ sinh quấn trong tã lót, ngoài khóc ra thì chẳng làm được gì khác.

Khóc đến nỗi mặt mày tái mét, chắc hẳn nàng đang nghĩ: Không phải nói là đích trưởng công chúa của nhân gian, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, cả đời cẩm y ngọc thực, gả cho lang quân như ý, sống đến đầu bạc răng long hay sao?

Sao không nghe mẫu hậu nói là song sinh chứ?

Khác với Nhị công chúa suốt ngày khóc không ngừng, Đại công chúa vừa sinh ra đã biết cười.

Tư Mệnh: Xin lỗi nhé, hai người các ngươi chọn cùng một quyển sổ, lại trùng hợp về thời gian, nên chỉ có thể là song sinh thôi.

Vì thiết lập "khuynh quốc khuynh thành", ta từ một đứa trẻ sơ sinh đen nhẻm, càng lớn càng xinh đẹp.

Cùng Nhị công chúa cãi vã đánh nhau, ồn ào náo nhiệt mà lớn lên.

Hoàng đế và Hoàng hậu xem hai nữ nhi như mạng sống của mình, không hề thiên vị.

Không còn cha mẹ ruột trên trời nữa, trong hoàn cảnh này, Linh Dung cũng chẳng thể làm gì được ta.

Hơn nữa, ta đối xử với mọi người rộng lượng, lại còn xinh đẹp hơn Linh Dung, từ vương công quý tộc đến cung nữ, cho đến thường dân, ai ai cũng yêu mến ta.

So với sự tùy hứng của Linh Dung, mọi người thích ai hơn, tự nhiên sẽ rõ ràng.

Linh Dung, không có cha mẹ trên trời kia dung túng, ngươi chẳng là cái thá gì cả!

Ngày ta cập kê, trong buổi yến tiệc mừng thọ vua cha, chúng ta nhìn thấy vị Trạng Nguyên lang.



Mọi người đều nói, đó là Văn Khúc tinh quân chuyển thế.

Ta cười, cái gì mà chuyển thế, chỉ là khách mời mà thôi.

Ta nhìn thấy Đông Trạch trong đám đông, khi hắn quay người lại, một nụ cười dịu dàng nhất hiện ra trên mặt hắn.

Thật sự, một cái nhìn là đã vạn năm.

Hóa ra, điểm tinh tế nhất trong cuốn sách này chính là hắn.

Đông Trạch không hề có ký ức, hiện tại hắn đang nghỉ ngơi ở Thượng Thanh, vậy mà hồn thức lại tiến vào Huyễn Cảnh châu.

Chuyện này nếu không phải do Thiên Hậu giở trò quỷ, ta Thẩm Quân Tuyết sẽ viết ngược tên mình lại!

Linh Dung kích động suýt chút nữa thì hét lên, ta vội vàng che miệng nàng lại: "Đây là nhân gian, muội là công chúa, phải chú ý giữ gìn phong thái."

Linh Dung trừng mắt nhìn ta: "Ở Thượng Thanh ta cũng là công chúa! Đây là phu quân của ta, Thẩm Quân Tuyết, nếu ngươi dám tranh giành với ta, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!"

Tuy miệng nói lời hung dữ, nhưng Linh Dung cũng phần nào kiềm chế lại.

Ta nhìn nàng chạy đến trước mặt vị Trạng Nguyên lang, e lệ trò chuyện cùng hắn.

Ta khoanh tay đứng nhìn từ xa: "Sổ mệnh chỉ nói công chúa gả cho lang quân như ý, nhưng có nói rõ là công chúa nào đâu, cũng chẳng nói rõ lang quân như ý là ai. Trách thì chỉ có thể trách quyển sổ mệnh mà ngươi vội vàng viết ra quá sơ sài, chỉ có một cái cốt truyện đại khái, trách ta sao?"

Linh Dung nằm mơ cũng không ngờ rằng, kết cục của mình lại là tức c.h.ế.t ngay trong đêm tân hôn của tỷ tỷ.

Ngày ta và Đông Trạch thành hôn, hắn vén khăn voan đỏ của ta lên, một nụ hôn dịu dàng mà thành kính, rơi xuống môi ta.

Sau đó, ta bị cưỡng chế kết thúc vòng thi thứ ba.



Ta ngẩn người một lúc lâu mới hiểu ra, bởi vì Linh Dung tức chết, nên vòng Lịch Kiếp này buộc phải kết thúc sớm.

Ta tiếc nuối với nụ hôn còn đang dang dở, thầm nghĩ, giá mà vòng thi này có thể kéo dài thêm chút nữa thì tốt biết mấy.

Đáng tiếc, thật đáng tiếc...

Vòng thi thứ tư, đối mặt với tâm ma của chính mình.

Nghe nói, phần lớn thí sinh đều bị chặn lại ở cửa ải này.

Thậm chí có những thí sinh có thần hồn rất mạnh mẽ, nhưng lại tình nguyện hiến tế thần hồn cho huyễn cảnh tâm ma của chính mình, trở thành chất dinh dưỡng cho huyễn cảnh.

Bởi vậy, cửa ải này cực kỳ hung hiểm, ta tất nhiên phải hết sức cẩn thận.

Tâm ma của ta là gì, có thể là gì chứ, Thiên Hậu!

Ta đã từng vô số lần mơ thấy bà ta vươn móng vuốt sắc nhọn, tàn nhẫn lột da mặt ta, giống như bà ta đã từng làm với mẹ năm xưa.

Nghìn năm sống ở nhân gian này, bởi vì nỗi sợ hãi đó, ta luôn phải trốn tránh, sống thật uất ức.

Mãi cho đến khi, ta phát hiện ra mình có thể ngưng tụ thành công hoa lộ dưỡng nhan, ta mới cảm thấy mình gần với hy vọng sống hơn một chút.

Ta hít thở sâu, không ngừng lặp đi lặp lại với chính mình, tất cả những thứ này đều là giả, Thẩm Quân Tuyết, đều là giả, đừng tin, đừng tin.

Dù Thiên Hậu có làm những chuyện quá đáng với ngươi đến đâu, ngươi cũng tuyệt đối không được khuất phục.

Sau đó, nhắm mắt lại, bước vào ảo cảnh khảo nghiệm tầng thứ tư.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv