Trong thời gian ẩn náu, ta phát hiện ra rằng không phải ma thú nào cũng to lớn và mạnh mẽ.
Cũng có những con rất dễ bắt nạt.
Nếu ngươi không nói linh châu là lớn hay nhỏ, ta đành phải chọn con yếu rồi.
Con yếu? Lần trước ta có thấy một con ma thú già yếu, đi lại lom khom, da mặt chảy xệ, ta thật sự không nỡ xuống tay.
Ta nhìn quả trứng ma thú khổng lồ trước mắt, thì thầm: "Xin lỗi nhé, nhóc con..."
Ta nhìn quả trứng đó ba ngày liền, mỗi ngày đều nhóm lửa nướng khoai ma bên cạnh.
Rồi tự đấu tranh tư tưởng.
Thẩm Quân Tuyết, ngươi đúng là suy đồi đạo đức!
Ngươi lại đi bắt nạt một quả trứng!
Mẹ kiếp, thật mất mặt!
Thôi được rồi, ta buông búa xuống.
Ta nên đi tìm một con ma thú đường đường chính chính đánh một trận.
Bất kể là ta g.i.ế.c nó hay nó g.i.ế.c ta, ít ra cũng quang minh lỗi lạc.
Ngay lúc ta quyết định trả lại quả trứng ma thú, nó bỗng nhiên phát ra tiếng "đùng đùng".
Ta giật mình quay đầu lại, vỏ trứng đã bị phá vỡ từ bên trong.
Một con ma thú lông lá cao hơn cả ta từ trong trứng chui ra, bổ nhào vào người ta.
Ta suýt chút nữa thì c.h.ế.t khiếp, nhưng khi mở mắt ra, lại thấy một đôi mắt ngây thơ trong sáng đang nhìn ta trìu mến, thân thể nó vui vẻ cọ cọ vào người ta.
Nó coi ta là mẹ nó rồi sao?
Ta:...
Ặc, trước đây có ai nói với ta ma thú con lại đáng yêu thế này đâu.
Mặt ta bị con ma thú nhỏ l.i.ế.m đầy nước miếng.
Ta phải rất vất vả mới thoát khỏi nụ "hôn cưỡng chế" này.
Ta ra hiệu bằng tay, chỉ vào mình rồi lắc đầu, sau đó vẽ một vòng tròn trên bụng.
Ta nói: "Ta không phải mẹ ngươi."
Ta thấy mình ra hiệu rất rõ ràng, nhưng con ma thú nhỏ này lại càng nhảy nhót tưng bừng hơn.
Được rồi, ta đã đánh giá cao khả năng hiểu biết của nó.
Vậy là, đây không phải nghiệp chướng do ta gây ra, nhưng ta phải có trách nhiệm...
Con ma thú nhỏ nhào lộn trên người ta một hồi rồi cũng mệt, nó bắt đầu há miệng ra đầy vui vẻ.
Nó không hiểu ta, nhưng ta lại hiểu được ý nó!!
Cái dáng vẻ đòi ăn này, sao giống y mấy con gà con ta nuôi ở trần gian vậy?
Ta im lặng ném cho nó một củ khoai ma, nó "ực" một cái nuốt chửng.
Ta lại thử đưa cho nó con thỏ ma, lại nghe "ực" một tiếng.
Ra là con này ăn tạp.
Sau đó, ta và con ma thú nhỏ sống cùng nhau vài tháng.
Vì nó mà mỗi ngày ta phải làm việc nhiều hơn, lúc nào cũng bận rộn đào khoai ma hoặc săn thỏ ma.
Ta gầy đi một vòng, con ma thú nhỏ lại béo lên gấp đôi.
Ta hối hận quá! Gà ta nuôi ta còn không nỡ giết, chỉ ăn trứng thôi, sao có thể xuống tay với đứa con coi ta là mẹ được?
Kế hoạch phá sản. Ta đang buồn rầu không biết làm sao, thì đột nhiên đất rung núi chuyển.
Con ma thú nhỏ sợ hãi kêu "chít chít". Ta vội vàng dỗ dành nó rồi giấu đi: "Ta ra ngoài xem sao đã nhé, ngoan nào, trước khi ta về thì ngươi đừng ra ngoài."
Cũng không biết nó có hiểu không.
Ta lo lắng chạy ra khỏi hang động, thấy một ngọn núi đang nhanh chóng di chuyển về phía này.
Mỗi bước chân của nó khiến mặt đất rung chuyển.
Mãi đến khi "ngọn núi" đó ngửa mặt lên trời gào thét, lộ ra cái miệng khổng lồ đầy máu, răng nanh sắc nhọn, ta mới nhìn rõ.
Mẹ ơi! Ma thú to quá!!
Ta vội vàng nấp vào bụi cỏ quan sát.
Chỉ thấy con ma thú đó có một đôi mắt đỏ thẫm khổng lồ, há miệng thở ra những luồng khí nóng, đang đánh hơi gì đó, rồi dừng lại trước hang động ta đang trốn.
Ma thú thường xuyên tàn sát lẫn nhau.
Không ổn rồi, con ma thú nhỏ gặp nguy hiểm!
Ta không kịp nghĩ nhiều, đứng dậy, dây leo nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Dây leo mang theo linh lực của ta, bay về phía con ma thú khổng lồ.
Nó nhanh chóng siết chặt lấy cổ con ma thú.
Con ma thú đau đớn, gào thét rồi lùi lại vài bước.
Ta bay người nhảy lên đỉnh đầu nó, một tay kết ấn, điều khiển dây leo siết chặt hơn, tay kia hóa thành chín mũi gai hoa, hung hăng đ.â.m vào đầu con ma thú.
Ta đã dốc hết sức lực, thế nhưng chỉ có thể chạm vào lớp da thịt ngoài cùng của ma thú, chẳng thấy xương cốt đâu cả.
Da của thứ này thật dày!
Lần đầu tiên ta trực tiếp đối đầu với ma thú lại gặp phải con ma thú khổng lồ có sức mạnh đỉnh cao nhất, vận khí quả là quá kém!
Con ma thú đau đớn điên cuồng lắc cổ, ta mất đà, cùng dây leo bị hất văng vào vách núi.
Cú va chạm mạnh khiến ta choáng váng, miệng phun m.á.u tươi.
Con ma thú há miệng định nuốt sống ta, trước khi hàm răng nó khép lại, ta cắn răng nghiến lợi, lăn thẳng vào miệng nó.
Dạ dày của ma thú dài vô cùng, ta rơi mãi không hết, cuối cùng cũng rơi xuống.
Xung quanh tối đen như mực, mùi m.á.u tanh hôi thối nồng nặc khiến ta nước mắt giàn giụa.
Cảm giác như rơi vào đầm lầy, ta cố gắng bám lấy một vật để chống đỡ, một tay hóa phép tạo ra đàn đom đóm.
Xung quanh dần sáng lên.
Chất lỏng ăn mòn cực mạnh, xác động vật trôi nổi khắp nơi.
Đây là dạ dày của ma thú.