Diệp Khuynh Thành không hiểu đầu đuôi gì, nhưng cô vẫn nghe lời hắn, nhanh chóng đi thay quần áo.
Một lát sau. Trong bóng đêm, chiếc Bugatti phóng về hướng trung tâm thành phố.
Khoảng hơn hai mươi phút sau, xe đậu lại trước một biệt phủ sang trọng nằm ngay trung tâm thành phố.
Trong lúc đó, Elif đã đích thân ra cửa chờ. "Xoạch!" Lý Trạch Vũ cùng Diệp Khuynh Thành lần lượt xuống xe.
Elif nhìn chung quanh một chút, quan sát thấy không có người ngoài, ông ta mới bước nhanh tới: "Cậu điên rồi sao? Sao giờ này lại tới chỗ tôi!"
Nếu để người khác thấy ông ta gặp mặt Lý Trạch Vũ, sẽ rất dễ khiến họ hoài nghi rằng ông ta có cấu kết gì đó với Quân Đết
“Làm ơn lịch sự chút cho ông mày."
Hiện tại Lý Trạch Vũ đang thấy rất khó chịu, hắn liền lá mặt lá trái với ông ta: "Ai là chủ ai là chó, chẳng lẽ ông quên rồi à?"
Nghe câu này, Elif cũng tự biết đối phương nắm đăng chuôi nên chỉ có thể cố nén tức giận: "Đi vào rồi nói sau!"
“Tôi không vào."
Lý Trạch Vũ lắc đầu từ chối, sau đó hắn chỉ Diệp Khuynh Thành: "Cô ấy là người phụ nữ của tôi, cần ở lại nhà ông một thời gian!"
Người phụ nữ của Quân Đế?
Elif đảo mắt, không khỏi suy nghĩ. Nếu như ông ta lợi dụng Diệp Khuynh Thành làm điểm yếu uy hϊếp người khác, nói không chừng có thể ép Quân Đế giao đoạn video kia ral
"Ông có thể thử dùng cô ấy uy hϊếp tôi, chỉ có điều tôi không biết đến lúc đó tôi có giao được bản gốc cho ông hay không thôi, nhưng ông cũng có thể lựa
chọn đánh cược một lần!"
Nói đến đây, Lý Trạch Vũ cười lạnh: "Thắng thì tất nhiên là tốt, thua thì thân bại danh liệt, ghê gớm đó!"
Trong phút chốc, phần suy tính cẩn thận trước kia của Elif đã biến mất không thấy tăm hơi.
"Nếu như cô ấy thiếu một sợi tóc nào thì cả nhà ông đều phải chết!"
Để lại một câu nói, Lý Trạch Vũ xoay người lên xe, đạp chân ga nghênh ngang bỏ đi. Có vẻ hắn rất chắc chăn Elif không dám làm gì với Diệp Khuynh Thành.
Sự thật đúng là như vậy.
Do dự một hồi, Elif mới rặn ra được một nụ cười thân thiện: "Quý cô xinh đẹp, mời cô vào nhà với tôi, sau này quý cô có thể yên tâm ở lại nhà tôi!"
“Cám ơn ngài Elif." Diệp Khuynh Thành gặp chuyện cũng không sợ hãi.
Cô đoán được Lý Trạch Vũ có việc gấp cần xử lý, nhưng hắn lại lo lắng cho. sự an toàn của cô nên mới đưa cô đến nhà vị Chủ tịch Đại hội đồng Elif này.
Ở nước Mỹ, trừ Nhà Trắng ra thì nhà của Chủ tịch Đại hội đồng là một trong những nơi an toàn tuyệt đối nhất.
Cùng lúc đó.
Lý Trạch Vũ vừa lái Bugatti đến chỗ hẹn với Angela, vừa cầm lấy điện thoại ra bấm số Anne.
"Lập tức ra tay!"
"Đã rối"
Anne chỉ đáp hai chữ rồi liền cúp điện thoại. Lý Trạch Vũ lại bấm số Bruce.
"Quân Đế, đúng là bạn cậu không lừa gạt tôi, chỉ cần tôi không gϊếŧ bọn họ thì cậu nhất định sẽ chủ động liên lạc với tôi, ha ha ha..."
Có thể thấy tâm trạng tên Bruce đang rất tốt. Lý Trạch Vũ cười lạnh: "Bruce, tôi cho ông hai lựa chọn, thứ nhất là lập tức thả bạn tôi ra, sau đó tôi có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra, hai là...ông chờ đầu mình văng ra khỏi cổ đi!"
"Ha ha ha!"
Bruce cực kỳ khinh thường, ông ta cười nói: "Quân Đế, lúc này mà cậu lại uy hϊếp tôi à, có phải là cậu sợ rồi không? Yên tâm đi, tôi sẽ không gϊếŧ bạn cậu, ít nhất tạm thời là không. Tiếp theo tôi cũng sẽ cho cậu hai lựa chọn..."
Hắn ta thay đổi giọng điệu: "Thứ nhất, cậu phải lấy tiến sĩ Chử để đổi bạn mình về, thứ hai... cậu cũng có thể thử xem mình có thể cứu người từ trong tay tôi hay không!"
“Tôi chọn vế thứ nhất!”
Lý Trạch Vũ đáp lại không chút nghĩ ngợi.
Hử?
Tất nhiên là Bruce không nghĩ tới việc Lý Trạch Vũ đưa ra lựa chọn này, dù gì một giây trước hắn cũng mới tuyên bố muốn gϊếŧ ông ta mà!
"Trong vòng một ngày, tôi bảo đảm sẽ cho tiến sĩ Chử xuất hiện trước mặt ông."
Lý Trạch Vũ nói chắc nịch.
Bruce vui vẻ đồng ý: "Đừng nói một ngày, kể cả hai ngày cũng không có vấn đề gì!"
“Tôi muốn nói chuyện điện thoại với bạn tôi!" Lý Trạch Vũ yêu cầu. "Không thành vấn đề!"
Bruce tự mình đưa điện thoại di động đến trước mặt mấy người Cẩu Phú Quý, hơn nữa còn bật loa ngoài.
"Bọn em không thiếu thốn gì cả, thiếu gia cứ yên tâm!"
"Không sai, kể cả khi bọn nước ngoài này đánh chết em và Phú Quý, bọn em cũng tuyệt không bán đứng thiếu gia đâu..."