Sơ Tình Lưu Niên

Chương 70: Em trai và người yêu, ai quan trọng hơn?



Diệp Ngạn không buồn nhấc chân mày lên,quăng cho cậu nhóc cái nhìn trực diện lắc đầu phũ phàng:

" Nằm mơ."

Diệp Vọng chớp chớp mắt làm nũng:

"Anh hai ơi, kể cả em trai ruột thịt đáng yêu cũng không chịu kể ạ? Anh xem, chúng ta lớn lên cùng nhau gần hai mươi năm dưới một mái nhà cũng không thể bằng một nam nhân anh mới gặp trong vài tháng ngắn ngủi sao?"

Diệp Ngạn lắc đầu phủ nhận, mím môi thấp giọng:

"Cả hai vế em nói đều không. Với cả, không phải mấy tháng...

"Ý là?"

Diệp Vọng giương đôi mắt cún sáng bừng ngơ ngẩn.

"Ý trên mặt chữ. Lúc mà em còn chưa có nhận thức gì về thế giới này,anh ấy đã là một cậu bé có tấm lòng trượng nghĩa thích an ủi người khác rồi "

Giống như bất lực tận cùng, Diệp Vọng coi như ngầm cam lòng nín nhịn im lặng chẳng nói nên lời.

Nếu đã nói đến thế nghĩa là nhóc không có bất kỳ khả năng nào để chen vào giữa, cũng chẳng dám mộng tưởng đến việc có thể thương lượng thêm gì. Dẫu sao anh trai nhóc vẫn là cứng đầu cứng cổ, việc đã quyết ai cũng đừng mong lay chuyển,ba cậu còn phải hạ mình nhượng bộ cơ mà.

Ngữ khí Diệp Vọng bỗng nhiên đứng đắn dị thường đổi giọng tron

"Anh ấy thích anh nhưng cả hai người đều là Alpha, chuyện ưm khó nói trước lắm"



Cách nói vừa kín vừa hở, ngắt quãng đúng chỗ thâm ý. Trên đời này lại có Alpha chịu nằm dưới khi trao đổi chuyện giường chiếu?

'Thích một người cùng thích pheromone của người đó không giống nhau.

Huống chi hiện giờ cậu ấy là Omega đi chăng nữa, đều không có thay đổi. Cậu ấy muốn sống dưới vỏ bọc của Alpha hay muốn công khai đường đường chính chính sống thật với thân phận Omega của mình cũng được. Miễn là cậu hạnh phúc, hắn có thể giúp cậu che giấu cả đời này.

Nghe được lời này Diệp Vọng trầm mặc đi chốc lát mới nói:

" Trưa nay anh ăn trưa cùng em với ba đi, lâu rồi anh chưa về nhà"

"Anh có hẹn rồi, lần sau đi."

Lần này Diệp Vọng chết lặng thật.

Cậu nhóc chẳng bị ngốc đi hỏi anh hẹn với ai,quan trọng hơn cả em à.Ngó đông ngó tây vẫn là chẳng tránh được cái hiện thực" Giữa em trai và người yêu trong lòng anh ai quan trọng hơn".

Dĩ nhiên rồi, thực tế vốn tàn khốc như thế. Giống câu hỏi thiểm cận tựa" Em và người yêu anh cùng rơi xuống nước,anh lựa chọn cứu ai trước?"

"Thế thôi vậy,anh đi date với chị dâu nhé. À nói cho anh biết một bí mật ba á ông ấy dạo gần đây lên kế hoạch giúp anh với chị dâu có thể vượt qua trở ngại gia đình ngăn cấm đó. Tuần nào cũng sang công ty chú Khương kết thân hết. Ông ấy đấu tranh nội tâm hơi bị lâu, chuyện ngày trước anh đừng giận ba nữa.

Diệp Ngạn vui vẻ trong lòng,lười để ý em trai mồm mép nhanh nhảu rời đi từ lúc nào.

Hắn cất gọn máy tính, rất nhanh đến điểm hẹn với Khương Du.

Cậu đã điều chỉnh lại cảm xúc, tươi cười xách hai lon nước ngọt đông lạnh và hai gói bánh biscuit gấu chia cho Diệp Ngạn một phần.



Nhà hát kịch thu hút nhiều khách dịp cuối tuần. Khán phòng chật kín người là người, Khương Du và Diệp Ngạn chọn chỗ vắng người trong góc khuất,an phận nhận vai quần chúng thưởng thức tiết mục trên sân khấu.

Khương Du ngồi xuống cạnh Diệp Ngạn,hai người dựa sát vào nhau. Cậu gục đầu ôm hộp bánh Oreo kem việt quất Cranberry Diệp Ngạn trước lúc đến đây đã dụng tâm đứng chờ nửa tiếng để mua được.

Cậu bóc mẩu bánh đầu tiên, đưa đến bên môi hắn . Hắn cúi đầu rũ mi mắt,ngậm bánh vào miệng, đầu lưỡi nóng bỏng hà hơi lên những ngón tay xinh đẹp khiến chúng tê dại bị chủ nhân rút lại tức khắc. Vị ngọt ngào của bánh tan trong miệng .

"Anh thích em không?"

"Thích"

Khương Du cảm thấy câu này quá coa có lệ nhưng chẳng phản bác, thất vọng buồn bã ngoảnh mặt đi.

Suốt cả buổi, cậu chẳng xem nổi tiết mục nào, cứ mất tập trung nghĩ ngợi lung tung.

6h tối, buổi hát kịch kết thúc,hai người trở ra bên ngoài vô tình chạm mặt Tiêu Ân Tuấn.

"Hi,hai người cũng đi xem hát à?"

"Ừm,Ân Tuấn, chân cậu?"

Diệp Ngạn ân cần,dáng vẻ này động đến nơi yếu ớt nhất trong lòng Khương Du kể từ lúc bắt đầu mối quan hệ này.

" Xích mích nhỏ thôi, không đáng ngại."

"Ngồi xuống,tôi giúp cậu băng lại."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv