Hoằng Lịch phẫn nộ đi đi lại lại, nhất thời không có tâm tình để ý chuyện Phú Sát Lang Hoa còn đang quỳ nhìn hắn.
Hơn nửa ngày sau, lửa giận trong lòng hắn mới miễn cưỡng dịu đi một chút.
Hoằng Lịch tức giận kêu Hoàng hậu đứng dậy, nghĩ rồi lại nghĩ, hỏi Hoàng hậu định phân chia chức vị cho hậu cung như thế nào.
Phú Sát Lang Hoa không dám chậm trễ, vội vàng trả lời:
"Thần thiếp đã nghĩ được đại khái rồi, chỉ còn chờ Hoàng thượng và Hoàng ngạch nương xem qua. Chỉ có vị trí của Thanh Anh, thần thiếp còn muốn hỏi lại Hoàng thượng một chút."
Hoằng Lịch “ừm” một tiếng, tỏ ý cho Phú Sát Lang Hoa tiếp tục nói.
Phú Sát Lang Hoa vừa nói, vừa quan sát sắc mặt Hoằng Lịch:
"Hi Nguyệt lúc ở trong phủ đã là trắc phúc tấn, a mã của nàng ấy ở tiền triều lại lập được công lao, cho nên thần thiếp xếp Hi Nguyệt vào ngôi Quý phi. Thanh Anh và Hi Nguyệt đều là trắc phúc tấn, tư lịch của Thanh Anh còn có phần sâu dày hơn Hi Nguyệt, nhưng trên Quý phi chỉ có Hoàng quý phi."
Hoằng Lịch không hề nghĩ ngợi đã xua tay phủ quyết ngay lập tức:
"Không có chuyện vừa sơ phong đã là Hoàng quý phi."
"Đúng là như thế, nhưng nếu cùng phong là Quý phi, Cao Bân đại nhân có công cho xã tắc, tộc Ô Lạp Na Lạp thị lại không có người ở tiền triều. Hơn nữa… Hơn nữa Thanh Anh lại năm lần bảy lượt làm Hoàng ngạch nương không vui, thần thiếp nghĩ, nếu không trước tiên cứ phong Phi hoặc Tần, chờ ngày sau lại tấn phong cũng không muộn."
Trong lòng Hoằng Lịch, Cao thị ngây thơ đáng yêu, phụ huynh trong nhà nàng lại làm việc đắc lực, vốn đã là Trắc Phúc tấn, vị trí Quý phi đương nhiên là dành cho nàng.
Mà Thanh Anh, trong chuyện của Cảnh Nhân cung, nàng đưa ý kiến cho hắn, khiến hắn suýt nữa vừa đăng cơ đã hèn nhát mà thỏa hiệp với các triều thần.
Còn Thái hậu, không chỉ kịp thời ngăn cản hắn làm sai, đưa kiến nghị giúp hắn giải quyết chuyện này, còn làm cho hắn có thể quang minh chính đại mà truy phong cho thân mẫu của mình.
Hôm nay hắn còn biết được, Thái hậu đã lặng lẽ giúp hắn giải quyết một rắc rối lớn khi nó còn trong trứng nước, mà rắc rối này lại phần lớn là từ Thanh Anh gây ra. Nếu là những người khác chưa chắc đã “bắt” Thái hậu uống chén canh kia, Thanh Anh luôn cố chấp như vậy.
Thanh Anh trong khoảng thời gian này quả thật đã làm ra không ít chuyện sai quấy, ngạch nương đối với nàng lại có chút bất mãn, khiến Hoằng Lịch nhất thời do dự.
" Những người còn lại có ai ở được phong Phi không?"
"Thần thiếp nghĩ lúc này dù sao cũng là sơ phong, lập tức lấp đầy các vị trí cao thì không hay. Hơn nữa, những người còn lại hoặc kinh nghiệm không đủ, hoặc không có con nối dõi, cho nên ngôi Phi vẫn chưa có người."
Hoằng Lịch gật đầu. Rốt cuộc trong lòng hắn Thanh Anh vẫn có vị trí khác biệt, hắn không đành lòng để những người còn lại ở vốn dĩ ở trong phủ thấp hơn Thanh Anh nay lại cao hơn nàng một đầu, nhưng nếu ngôi Phi không có người…
"Vậy để Thanh Anh làm Tần, chờ phủ Nội Vụ nghĩ được phong hiệu hay, trẫm sẽ chọn sau. Bây giờ, nàng hãy đưa danh sách phân vị cho Hoàng ngạch nương, xem Hoàng ngạch nương có ý kiến gì không."
Phú Sát Lang Hoa tuy cảm thấy đã phát sinh chuyện lớn như thế, Hoằng Lịch lại lập tức đề cập đến chuyện chức vị ở hậu cung, địa vị của Thanh Anh chắc chắn sẽ bị liên lụy.
Nhưng lúc này đây, chính Hoằng Lịch nói thẳng rằng muốn để Thanh Anh ở ngôi Tần, trong lòng nàng không kìm được mà có chút vui sướng. Dù sao đi chăng nữa, tuyển tú năm đó, Thanh Anh hại nàng thiếu chút nữa phải làm thiếp, nàng đối với Thanh Anh ít nhiều cũng có chút ác cảm.
Hoằng Lịch lại nói tiếp:
"Chuyện dâng món ngày ấy, trẫm niệm nàng vi phạm lần đầu, Hoàng ngạch nương lại miệng vàng lời ngọc nói không trách tội, nên không phạt nàng. Nhưng trẫm không hi vọng những chuyện như này lại phát sinh thêm lần nào nữa, nếu không, trẫm sẽ tìm người giúp nàng quản lý hậu cung này."
Lòng dạ Phú Sát Lang Hoa run lên, tìm người khác, ai? Thanh Anh sao?
Nàng cúi đầu đáp “Vâng”.
Hoằng Lịch xua xua tay cho nàng rời đi.
Không quá mấy ngày sau, từ những phong hiệu hay mà phủ Nội Vụ đưa tới, Hoằng Lịch viết danh sách phân định chức vị hậu cung rồi cho người đưa đến cung Từ Ninh.
Chân Hoàn rất có hứng thú mà nhìn xem chức vị của mọi người trong cung.
"Tuệ Quý phi Cao thị, phong hiệu này hình như không xứng với Cao thị thì phải."
Phúc Gia đứng cạnh một bên nói một câu đầy hàm ý:
"Có thể chữ “Tuệ” này là thể hiện mong chờ của Hoàng thượng đối với Quý phi."
Chân Hoàn cười cười, tiếp tục xem:
"Thuần tần Tô thị, ai gia nhớ rõ tướng mạo của nàng, là người hiền hoà. Nhàn tần, Ô Nạp La Nạp thị."
Nàng và Phúc Già kinh ngạc nhìn nhau, "Thanh Anh? Sao nàng ta chỉ được phong Tần?"