"Sáng nay Hoàng Hậu nương nương hạ lệnh, vì tiết kiệm chi phí, từ hôm nay trở đi phi tần trong cung từ lớn tới nhỏ không được dùng vải vóc đắt tiền tiến cống từ Giang Nam để may quần áo, không đeo trang sức quý giá, son phấn lẫn than hỏa vào mùa đông cũng giảm phân nửa, số lượng nô tài hầu hạ A ca Công chúa ở Hiệt Phương Điện cũng giảm một nửa."
Phúc Già một bên vừa châm trà vừa nói cho Thái Hậu biết chuyện này.
Chân Hoàn mới đầu còn có tâm tình đọc sách, càng nghe liền càng không nhịn được mà nhíu mày.
"Đây là nguyên văn lời của Hoàng Hậu sao?"
"Vâng, tổng quản Nội Vụ phủ chính miệng nói cho nô tỳ, không sai chút nào."
Chân Hoàn nhịn không được thở dài, trước đó Hoàng Hậu xử lý chuyện lớn chuyện nhỏ trong cung đều không tệ, nhưng cũng có cho Thái Hậu ăn mặn trong tang kỳ tiền lệ.
Nàng cũng không biết rốt cuộc đây là kết quả sau khi Hoàng Hậu suy nghĩ cặn kẽ hay là đột nhiên nổi điên.
"Phú Sát gia từ khi tổ tiên chúng ta còn chưa nhập quan liền đi theo cùng nhau tranh thiên hạ, ở Hộ Bộ cũng có không ít người, đánh một trận cần bao nhiêu bạc, quốc khố có bao nhiêu tiền, Phú Sát gia biết rõ hơn ai hết."
Cho nên Hoàng Hậu tưởng từ hậu cung đi đầu tiết kiệm phí tổn, điểm này không có sai. Chính là xuống tay với than hỏa và Hiệt Phương Điện có phải có chút nóng vội rồi không?
Than hoả phát cho mỗi một phi tần đều là bao gồm nô tài bên người bọn họ. Mặc dù bản thân Chân Hoàn không phải là người thời Thanh thật, nhưng cũng biết phi tần địa vị thấp sẽ không được phát quá nhiều than hoả, nếu giảm một nửa thì nô tài của bọn họ sẽ không nhận được bao nhiêu.
Còn nữa, Hoàng Hậu muốn giảm bớt nô tài, sao lại nhắm đến người hầu của các a ca công chúa? Bọn họ còn nhỏ tuổi, bên người lại không có mẫu thân, vốn dĩ liền dễ dàng xảy ra sơ sót, hậu cung của Hoằng Lịch cũng không gió êm sóng lặng, bị người có tâm lợi dụng sơ hở thì phải làm sao?
Những người bị cắt giảm biết đi đâu? Cung nữ thì cũng thôi, vốn dĩ đủ 25t cũng sẽ được thả ra cung, trở về nhà cũng được, lấy chồng sinh con cũng thế, xem như có chỗ để về. Nhưng thái giám thì sao, cho bọn họ xuất cung bọn họ có thể đi đâu? Nếu không cho xuất cung thì cắt giảm nhân sự có ý nghĩa gì?
Ngẫm lại Chân Hoàn Truyện, Thẩm My Trang mới quản lý hậu cung, không có kinh nghiệm, ra lệnh đem chè đậu xanh đổi thành bạc, động chạm lợi ích của cung nữ thái giám, khiến bản thân không được yêu thích.
Nhưng Phú Sát Lang Hoa xuất thân so Thẩm My Trang hiển hách hơn nhiều, thế gia đại tộc, lại quản lý thân vương phủ nhiều năm, tại sao vừa lên chức liền động vào than hỏa?
Chân Hoàn chỉ có thể hy vọng, trước khi Phú Sát Lang Hoa ra quyết định đã suy xét, nghĩ đến những chuyện này.
Chân Hoàn rất thích vị Hoàng Hậu này, cũng không muốn phủ quyết mệnh lệnh nàng ấy vừa ban, vả mặt Hoàng Hậu, bởi vì những gì Hoàng Hậu làm thật sự vì đại cục.
Nhưng hiện tại tiết trời lạnh giá, là thời điểm cần than hoả nhất, chuyện cắt giảm nhân sự ở Hiệt Phương Điện phỏng chừng cũng là mới vừa thực hiện mấy ngày gần đây, tuy rằng nàng không biết rõ, nhưng trong lòng thật sự không yên tâm.
"Đi mời Hoàng Hậu lại đây."
——
Mới vừa ra lệnh không bao lâu Thái Hậu liền kêu mình đi qua, Phú Sát Lang Hoa khó tránh khỏi bất an trong lòng.
Nhưng sau khi thỉnh an xong, Thái Hậu vẻ mặt ôn hoà hỏi chuyện làm Phú Sát Lang Hoa thả lỏng không ít.
"Ai gia nghe nói sáng nay Hoàng Hậu hạ lệnh giảm các cung than hỏa phân lệ?"
"Vâng, thần thiếp phát hiện, năm ngoái trong cung một năm tiêu dùng hơn 27 vạn cân than hoả, tiêu xài thật sự quá lớn."
Chân Hoàn chờ, Hoàng Hậu lại không có nói tiếp. Nàng bất đắc dĩ tiếp tục truy vấn.
"Cái khác cũng thôi, vào đông than chính là nhu yếu phẩm, nếu Hoàng Hậu chưa có nghĩ tới chuyện sau khi giảm một nửa có đủ dùng hay không, vẫn là không cần tùy tiện thay đổi, hoặc là không cần trực tiếp liền giảm phân nửa, biến động quá lớn."
Phú Sát Lang Hoa nhất thời dừng lại, đột nhiên phát hiện, đúng là bản thân không thể đảm bảo sau khi giảm phân nửa chắc chắn vẫn đủ dùng, hơn nữa thời tiết hiện tại giảm một nửa đúng là hơi quá, nghĩ nghĩ, nàng nói vâng.
Chân Hoàn lại cùng nàng phân tích một phen về chuyện cắt giảm nhân sự ở Hiệt Phương Điện, Phú Sát Lang Hoa không phải loại người không chịu tiếp thu ý kiến của người khác, chẳng qua trước kia không có người có thể cùng nhau thương lượng, hiện tại Thái Hậu vừa nói, nàng cũng cảm thấy đúng là có vấn đề.
Hồi cung lúc sau lại nghĩ nghĩ, tìm Tố Luyện, sai nàng đi Nội Vụ phủ nói vì hiện tại thời tiết giá lạnh, cắt giảm than hỏa từ một nửa sửa thành ba phần, còn nhân sự ở Hiệt Phương Điện trước tiên không cần giảm bớt.
Tố Luyện không quan tâm than hỏa giảm hay không giảm, giảm nhiều ít, nhưng nghe Hoàng Hậu nói không cắt giảm nhân sự ở Hiệt Phương Điện, nhịn không được mà khuyên.
"Nương nương như thế nào lại đổi ý, thay đổi xoành xoạch như vậy nô tỳ sợ là đám nô tài phía dưới sau này làm việc sẽ có chỗ lơ là chậm trễ."
"Thái Hậu vừa mới phân tích cho bổn cung nói việc này có không ít tai hoạ ngầm, trước đó bổn cung xác thật là suy xét không chu toàn, thay đổi xoành xoạch cũng tốt hơn gây ra họa lớn."
Tố Luyện còn tưởng lại khuyên, nhưng miệnh mới nói được hai chữ đã bị Hoàng Hậu đánh gãy.
"Không cần dị nghị, đây cũng là ý của Thái Hậu, mau đi đi."
Tố Luyện chỉ có thể không tình nguyện vâng lời, vốn định nhân dịp cắt giảm nhân sự có thể nhét người vào Hiệt Phương Điện, liền tính không được, người hầu hạ ít, ngày sau làm chuyện gì cũng dễ dàng ra tay, không nghĩ tới Thái Hậu dăm ba câu liền khiến Hoàng Hậu nương nương thay đổi ý định, phu nhân nói đúng, Hoàng Hậu nương nương chính là lòng mềm yếu, có một số việc vẫn nên để mình làm.