Lão tổ Âm Minh và Chi Tuyết bà bà từng bước bước ra, khí thế trong cơ thể nhàn nhạt trút xuống.
Giờ phút này, ba người Thiết Vương, tiểu tiên nữ Bách Hoa đều mang vẻ mặt đề phòng.
Nếu như bọn họ đã lựa chọn ra tay thì trước khi hành động cũng đã nghĩ tới hai người Chi Tuyết bà bà và lão tổ Âm Minh.
Vì vậy mới để cho tiểu tiên nữ Bách Hoa chặn đường hai người này lại, còn Thiết Vương và Thiên Thi lão nhân ra tay giết chết Trần Nhất Mặc.
Thế nhưng không ngờ rằng, Trần Nhất Mặc có thể chống đỡ được lâu như vậy! Thế nhưng một khi đã thế, bây giờ bắt đầu một trận chiến cũng tốt.
Chi Tuyết bà bà, năm đó là một trong tam đại đan đế của Thượng Nguyên Thiên, có thể đạt được cấp bậc đan đế này, thực lực của bản thân tất nhiên là sẽ không kém.
Sau này, khi đối mặt với sự khiêu chiến của Cửu Nguyên Đan Đế, bà ta cũng tự mình bỏ đi danh xưng đan đế này.
Bà ta cảm thấy, so với Tần Ninh, bản thân tự xưng là đan đế, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Cũng chính vì trận so đấu này, năm đó, Tần Ninh và Chi Tuyết bà bà đã trở thành bạn bè không phân biệt tuổi tác.
Tiếp sau đó, Tần Ninh và Âm Minh tâm đầu ý hợp trở thành bạn bè, hắn ta âm thầm ghép đôi cho hai người, để họ tiến đến với nhau.
Cặp đôi này, có thể nói là mỗi một người đều giống như bạn bè tri kỷ của Tần Ninh.
Đây cũng chính là lý do vì sao, cho dù Tần Ninh có gặp phải phiền phức cũng chưa bao giờ đi tìm hai người, một khi bọn họ biết được, kiểu gì cũng sẽ đến.
“Haha…”, thế nhưng, trong lúc hai bên đang giằng co, một tràng cười haha chấn động đất trời vang lên.
“Náo nhiệt lớn như vậy mà Lôi Vọng ta không có mặt, quả thực là không thú vị!”
Theo tiếng cười rung chuyển đất trời kia vang lên, một bóng người từ trên trời đáp xuống, rồi dừng lại trên mặt đất, trong lúc đó, từng trận sấm sét khủng bố tràn ngập thiên địa.
Thiên Lôi Cốc! Lão cốc chủ, Lôi Vọng! Giờ phút này, khi Lôi Vọng xuất hiện, tinh thần của Lôi Trấn Thương, Lôi Trấn Phong cùng võ giả Thiên Lôi Cốc rung lên.
Có thể nói, lão cốc chủ là nhân vật đỉnh cao, là trụ cột chính của Thiên Lôi Cốc, ông ta vừa mới đến, võ giả của Thiên Lôi Cốc tất nhiên là nâng cao tinh thần.
Lão tổ Âm Minh và Chi Tuyết bà bà nhìn về phía Lôi Vọng, ông ta có thân hình cao lớn, mái tóc bạc trắng, lộ ra tinh thần cứng rắn như sắt thép.
Người này, khi người khác nhìn vào, đều cảm thấy rất có tinh thần.
“Lôi Vọng, bà đây còn tưởng rằng ngươi đã chết rồi chứ”.
Chi Tuyết bà bà hừ một tiếng rồi nói: “Vẫn còn sống cơ đấy!”
Lôi Vọng nhìn về phía Chi Tuyết bà bà, cười haha nói: “Chi Tuyết bà bà, đừng thù dai như vậy chứ”.
Năm đó, Lôi Vọng đã bước vào cảnh giới đế giả đại viên mãn, đang tìm kiếm cơ hội đột phá cực hạn, bước vào con đường thoát phàm hoá tiên.