Người kia cười: “Đế giả Chu gia và Nguyên gia đều đã bị ngươi tàn sát sạch sẽ, như vậy thì e rằng Nguyên Chính Tướng và Chu Minh Công nhất định sẽ phải hợp tác với ta rồi”.
“Mỗi ngày, ngươi cứ ngồi tính tới tính lui như vậy không thấy mệt sao? Nếu muốn giết ta thì tại sao không tới thẳng đây”.
“Haha…”, người kia cười vang, sau đó nói: “Chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế đâu phải muốn giết là giết được ngay?”
“Ngay cả bản tọa cũng không dám chống lại thần uy của Cửu Nguyên Đan Điển!”
“Ta vốn tưởng rằng chỉ cần dùng Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận và hơn một trăm Đế giả của Chu gia và Nguyên gia cũng đủ để khiến cho Đan Đế phải dung hợp Đan Điển, nhìn thấy được thực lực cực hạn của Đan Đế, nhưng ta không ngờ Đan Đế đại nhân vẫn giống y hệt trước đây, trong tay ngươi vẫn còn nắm giữ nhiều lá bài tẩy như vậy”.
“Ta càng không thể ngờ được rằng Đan Đế đại nhân lại hiểu rõ về trận pháp đến thế”.
Giọng của Thiên Cương thánh chủ vẫn mờ ảo y hệt như cũ, không giống như kẻ địch mà nghe như một người bạn cũ đang trò chuyện cùng Tần Ninh.
“Chuyện mà ngươi không thể tưởng tượng ra được còn nhiều lắm”.
Lúc này, Thiên Cương thánh chủ cười nói: “Nếu đã như vậy thì bản tọa cũng không nhiều lời vô nghĩa với Đan Đế đại nhân nữa. Lần này, ta nguyện vì Đan Đế mà bày ra bữa tiệc Hồng Môn này, không biết Đan Đế có dám đến hay không?”
“Nhưng ta nghĩ rằng, thân là Cửu Nguyên Đan Đế, chắc là ngươi sẽ đến thôi, dù sao…”, nói đến đây, Thiên Cương thánh chủ dừng lại một lát, trên hư không, chợt lóe ánh hào quang, trên đó bỗng hiện lên một hình ảnh.
Bên trong đó là cảnh tượng hai thân thể giống như bị giam cầm ở chốn địa ngục, bốn phía có những sợ xích sắt dài vô tận trói chặt hai người bọn họ, trời đất tối tăm, từng đợt sấm sét thi nhau đánh vào thân thể của bọn họ.
Thấy vậy, sắc mặt của Lý Nhàn Ngư thay đổi.
Giọng nói của Thiên Cương thánh chủ vang lên lần thứ hai: “Cửu Nguyên Đan Đế vì một vị đệ tử mà không màng đến tánh mạng của bản thân, vậy thì chắc là Đan Đế đại nhân cũng sẽ không bỏ mặc hai vị đệ tử này đâu nhỉ”.
“Thật không dám giấu diếm, cái Cửu Cửu Dung Thiên Thôn Long Trận này mới chỉ là món khai vị mà thôi, đây chính là thử thách mà ta dành riêng cho Cửu Nguyên Đan Đế!”
“Bây giờ, xem như là Đan đế đại nhân đã vượt qua được thử thách đó rồi”.
“Vậy tiếp sau đây, bọn ta sẽ ở nơi đó chờ Đan Đế giá lâm”.
Nói vừa dứt câu, bóng dáng mờ ảo của Thiên Cương thánh chủ biến mất, đất trời lại rơi vào tĩnh lặng.
Hai thân thể đang chìm ngập trong địa ngục kia chính là Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên.
Chuyện đã tới nước này rồi, mọi người cũng đã hiểu rõ.
Tiếp sau đây mới chân chính là mồ chôn thật sự dành cho Tần Ninh.
Tần Ninh sẽ đi hay không đây?
Có thể hắn sẽ không đi! Thiên Cương Thần Môn và thánh tộc Thiên Mục cũng suy nghĩ đến trường hợp này rồi nên mới phải thử Tần Ninh như vậy.