Coi như anh giỏi.
Lâm Quán Quán vội vàng mang giày xuống giường, “Anh ở đâu, tôi lập tức tới tìm anh!”
“Tôi ở nhà tôi!”
“…” Lâm Quán Quán “ Mẹ nó, Cơ Dã Hỏa, anh đang trêu tôi đấy à, lão nương biết nhà anh ở đâu sao!”
“Đừng nói nhảm nữa, mau ra khỏi nhà đi!”
Nói xong liền cúp điện thoại!
Chết tiệt!
Tên thần kinh!
Lâm Quán Quán giờ chỉ muốn chửi tụ!
c Muốn chết mà, tên Cơ Dã Hỏa này phát điên cái gì vậy!
Cô cũng không dám chậm trễ nữa, tên Cơ Dã Hỏa này tính tình liều lĩnh, nói được làm được, nếu như cô còn không ra ngoài, anh ta nhất định sẽ công khai với giới truyền thông.
Má nó!
Cô mà cùng tên Cơ Dã Hỏa đó yêu đương!
Cô đâu phải ngại mình sống quá lâu đâu? Những người hâm mộ não tàn của anh ta có thể dùng nước bọt nhắn chìm cô đấy.
Lâm Duệ đã ngủ thiếp đi, Lâm Quán Quán không đánh thức cậu bé dậy, cô viết một tờ giấy nhắn rồi dán lên đầu giường, sau đó nhanh chóng thay quần áo rồi đi ra ngoài.
Vừa bước ra khỏi biệt thự số 2, cô lấy điện thoại di động ra gọi cho Cơ Dã Hỏa, chưa kịp kết nối điện thoại thì đột nhiên nhìn thấy Cơ Dã Hỏa đang đứng ở lối vào biệt thự số 1!
Vẫn là một mái tóc xanh lá chói lọi, kết hợp với bộ trang phục đậm chất hip-hop, khiến người ta khó mà bỏ qua.
Lâm Quán Quán bị dọa một nhịp!
Cơ Dã Hỏa sao có thể ở trước cửa nhà Tiêu Lăng DạI Không đúng, không đúng.
Tiêu Lăng Dạ là chú của Cơ Dã Hoả, ở nhà của Tiêu Lăng Dạ là bình thường, thế nhưng tại sao lại đứng ở của nhà Tiêu Lăng Dạ bảo cô đi ra ngoài?
Lâm Quán Quán hoảng hối.
Cô không muốn mọi người biết rằng cô và Tiêu Lăng Dạ là hàng xóm của nhau.
Làm thế nào bây giò!
Ngay khi Lâm Quán Quán muốn tìm một nơi để trốn, Cơ Dã Hỏa ở đằng kia dường như đã nhận ra ánh mắt của cô và quay lại nhìn.
Đối mặt với nhau!
Lâm Quán Quán sững sờ một giây trước khi bỏ chạy.
“Lâm Quán Quán! Cô còn dám chạy, cô dừng lại cho tôi!”
Cơ Dã Hỏa chân dài, chạy hai ba bước liền đuổi kịp lâm Quán Quán, sau đó liền nắm lấy cỗ áo phía sau của Lâm Quán Quán.
Lâm Quán Quán liền một tay chế trụ tay Cơ Dã Hỏa cho anh ta một cú lộn ngược về phí sau.
“Bủm..”
“A—” Cơ Dã Hỏa bị ném xuống đất, nét mặt đau đớn biến sắc, run rẫy chỉ vào Lâm Quán Quán, “Cô, cô, cô cô dám đánh tôi!”
“Chính là đánh anh đáy.”
Cơ Dã Hỏa xấu hỗ bật dậy, “Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi?”
* Ai bảo anh đuổi theo tôi!”
* Cô không chạy tôi sẽ đuổi theo cô sao?”
* Anh không đuổi theo tôi sẽ chạy sao?”
Mẹ nói Coi như anh ta xui xẻo.
Cơ Dã Hỏa phủi bụi đất trên người, như một người chồng bắt gian vợ mình mà chất vấn cô: “Tại sao cô lại ở nhà chú ba của tôi?”
Lâm Quán Quán sửng sốt, “Đây là nhà chú ba của anh, anh có nhằm lẫn gì không.”
“Tôi nhầm sao?” Cơ dã Hỏa tức giận nói, “Biệt thự số 1 của Cẩm Cung thuộc về chú hai của tôi, biệt thự số 2 thuộc về chú thứ ba của tôi, biệt thự số 3 chính là của tôi! Tôi là hàng xóm của họ bao nhiêu năm rồi, cô bảo tôi sai được sao? ”
Lâm Quán Quán còn ngạc nhiên hơn, cô chỉ vào biệt thự số 3 bên cạnh biệt thự số 2. “Đó là nhà của anh?”
“Phí lời!”
“Nhưng tôi sống ở đây hơn một tháng, sao không thấy anh?”
“Cô đã sống ở đây hơn một tháng?!”
Cơ Dã Hỏa ngạc nhiên.
“Đây không phải là trọng điểm!”
Lâm Quán Quán xua xua tay, “Đừng nói nhảm nữa. Sao lại tìm tôi gấp như vậy?”
Cơ Dã Hỏa đến lông xanh cũng dựng cả lên “Lâm Quán Quán!
Trong khoảng thời gian này cô bị Phàn Cảnh Vân giở trò xấu, tôi ngày nào cũng lo lắng muốn bốc hỏa lên. Mỗi ngày đều tìm cách liên hệ với cô, cô thì tốt rồi cũng không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại báo bình an. Lại còn tắt cả máy, tôi cũng không biết nhà cô ở đâu, quãng thời gian này tôi quả thật gấp muốn chết.”
Lâm Quán Quán chợt cảm thấy ám áp trong lòng.
Cơ Dã Hỏa này tuy tính tình không tốt nhưng từ khi quen biết đến nay anh ta luôn thật tâm quan tâm đến cô, cô vỗ vai Cơ Dã Hỏa “Người anh em! Cảm ơn!”
“Ai mẹ nó là anh em với cô!” Cơ Dã Hỏa tức giận kéo tay Lâm Quán Quán ra, “Nói nhanh! Tại sao cô lại sống ở cẩm Cung?
Trong quãng thời gian cô biến mắt là ở cùng với ai? Cô và chú hai của tôi rốt cuộc có quan hệ như thế nào?! ”
Liên tiếp ba câu hỏi, Lâm Quán Quán nhát thời loát không kịp.
“Hỏi nhiều câu như vậy, cậu muốn tôi trả lời câu nào trước?”
“Trả lời từng câu hỏi một!”
Lâm Quán Quán lắc lắc ngón tay, “Đầu tiên, tôi không phải đã nói rồi sao, tôi đã cứu Tâm Can vào ngày thử vai sau đó ký hợp đồng với Hoa Hạ. Đây là nơi công ty sắp xếp cho tôi!”
Lông mày của Cơ Dã Hỏa nhảy loạn xạ, động tác như chuẩn bịtiếp lời.
Lâm Quán Quán nhẹ liếc anh ta một cái, “Muốn nghe tôi nói hết thì trước tiên đừng có phí lời!”
Cơ Dã Hỏa nuốt câu hỏi vào bụng.
“Cô tiếp tục nói đi.”
“Thứ hai, quãng thời gian tôi biến mất này luôn ở bệnh viện, đến hôm nay mới quay lại.”
Cơ Dã Hỏa lần này không thể nhịn được nữa, anh ta kéo Lâm Quán Quán và nhìn cô hết một lượt trên, dưới, trái, phải, “Tại sao cô lại đến bệnh viện? Có gì không thoải mái sao? Sao cô không nói cho tôi biết tôi sẽ qua đó thăm cô!”
“Không phải tôi, là chị gái tôi! Chị gái tôi nằm viện, tôi phải đi chăm sóc chị ấy.”
Trong tiềm thức, cô ấy che giấu chuyện của Tiêu Lăng Dạ.
“Cô còn có chị gái?”
“Phí lời! Tôi cũng không phải nứt ra từ tảng đá, tại sao tôi lại không thể có chị gái!”
*ÒI” Cơ Dã Hỏa thức thời ngậm miệng lại.
“Thứ ba, lần trước tôi đã nói với anh, tôi và chú hai của anh là quan hệ giữa ông chủ và nhân viên!”
“Không thể nào!”
Chương 87: Bị cháu anh cho xanh đầu Lâm Quán Quán đau đầu, cô xoa xoa thái dương, “Tin hay không tùy anh!”
“Vậy thì cô giải thích bức ảnh này như thế nào?”
Cơ Dã Hỏa lấy điện thoại di động ra và tìm bức ảnh do Tiêu Lăng Dạ đăng trong vòng bạn bè, mặc dù là từ phía sau nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua anh đã nhận ra, người trong ảnh là Lâm Quán Quán, không thể nhầm được!
“Đừng nói với tôi rằng người trong bức ảnh không phải là cô!”
“Chính là tôi!”
Cơ Dã Hỏa tức giận, “Cô thừa nhận rồi?”
“Thừa nhận cái mông! Là hàng xóm của nhau, Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn thường chăm sóc con trai tôi. Đổi lại, tôi cũng thường chăm sóc con gái của anh ấy. Có qua có lại liền quen thuộc thôi. Hôm nay chúng tôi chỉ là đi ăn trưa cùng nhau, khi trở về nhân tiện chụp vài tắm ảnh. Anh sao giống như bắt kẻ gian trên giường vậy! Đừng nói chúng tôi không có gì, cho dù có gì đi nữa thì với thân phận là một bạn trai cũ như anh cũng dám đến chất vấn tôi sao? ”
Cơn giận của Cơ Dã Hỏa dường như bị dội một gáo nước lạnh, vụt tắt ngay lập tức.
Tại thời điểm này!
Bảo vệ của biệt thự như nghe thấy động tĩnh và đã đến đây tuần tra nhiều lần.
Chương 87: Bị cháu anh cho xanh đầu Lâm Quán Quán xấu hỗ không thôi.
Cô nắm lấy cánh tay của Cơ Dã Hỏa, “Đi, có chuyện gì vào nhà rồi nói!”
“Con trai có có ở nhà không?”
“Cót”
“Vậy thì đến chỗ của tôi!”
Cơ Dã Hỏa kéo Lâm Quán Quán về phía Biệt thự số 3 mà không nói một lời.
Ở biệt thự số một.
Tiêu Diễn ngơ ngác nhìn ra cổng hồi lâu, khi thấy Cơ Dã Hỏa kéo Lâm Quán Quán đến biệt thự số 3, anh lập tức bị sốc.
Anh quay đầu lại.
Lập tức hét lên vào phòng. “Anh! Mau ra đây, muộn là bị cháu anh cho xanh đầu bây giò!!”