Thời tiết oi bức, đợi mấy người đi về đến Cẩm cung đã ra cả một thân mò hôi.
Lâm Quán Quán, Tiêu Lăng Dạ và những người khác chào tạm biệt nhau ở ngã ba đường.
“Dì Quán Quán, đợi đãt”
“Sao thế?”
“Tâm Can muốn cùng dì Quán Quán và anh chụp tắm ảnh để làm kỉ niệm!”
“Được chứ!”
Nhận ra rằng đến bây giờ, Lâm Quán Quán còn chưa có tắm ảnh nào của Tâm can chứ đừng nói đến là chụp ảnh chung.
Tâm Can lấy điện thoại của Tiêu Lăng Dạ chuyển sang chế độ camera, sau đó ném điện thoại cho Tiêu Diễn không chút do dự, chạy một mạch đến bên cạnh Lâm Quán Quán và Lâm Duệ.
Lâm Quán Quán ngồi xếp bằng, quay lưng về phía mặt trời, ngồi xuống trên con đường lát đá xanh, Lâm Duệ và Tâm Can cũng bắt chéo chân, ngồi bên phải và bên trái bên cạnh cô.
“Được rồi, chú hai, chụp nhanh một chút! Nhớ chụp chúng cháu đẹp chút đấy.”
“Tất nhiên!”
Tiêu Diễn cầm điện thoại, im lặng liếc nhìn Tiêu Lăng Dạ cô đơn đứng một bên, liền nhận mệnh trỏ thành nhiếp ảnh gia.
Thôi không nói nữa!
Lâm Quán Quán, Lâm Duệ và Tâm Can, bọn họ mặc đồ giống nhau chụp lên hình rất đẹp.
Tiêu Diễn trở nên hào hứng hơn, tách tách chụp ra vài tắm ảnh.
“Được rồi!”
Tâm Can ngay lập tức chạy đến cúi xuống xem, nhìn thấy bức ảnh, đôi mắt của cô bé sáng lên, “Chà! Đẹp quá!”
“Đương nhiên, kỹ năng chụp ảnh của chú hai không phải dạng vừa đâu!”
“Cháu là nói chúng cháu lớn lên rất đẹp.”
Tiêu Diễn “…”
Vẻ tự kỷ này không biến lớn lên giống ai.
Lâm Quán Quán cũng chạy đến, khi nhìn thấy bức ảnh, cô cũng thốt lên: “Ôi! Đẹp quá đi!”
Tiêu Diễn nâng cằm lên đắc ý.
Liền nhìn thấy Lâm Quán Quán đang xoa cằm, rồi nói: “Quả nhiên người đẹp chụp kiểu gì cũng đẹp! Haha!”
“.
Tiêu Diễn, “…
Anh ta nhìn Lâm Quán Quán rồi lại nhìn Tâm Can, nếu ai không biết còn tưởng đây là hai mẹ con.
“Tiêu Diễn, nhớ chuyển vài tắm ảnh này sang cho eml”
SỞI”
Sau khi chụp ảnh xong, Lâm Quán Quán đã ra một thân mồ hôi “Tôi và Duệ Duệ về tắm trước. Hôm nay trời oi bức và nóng nực, có lẽ trời sắp mưa rồi.”
“Được!”
Tiêu Lăng Dạ mặt không biểu tình mà gật đầu “Lát nữa chúng ta cùng nhau ăn tối.”
Tại biệt thự số 1.
Tâm Can sau khi tắm xong bắt đầu ngáp liên tục.
“Buồn ngủ?”
Cô bé liên tục gật đầu, mở rộng vòng tay giơ về phía Tiêu Lăng Dạ. Tiêu Lăng Dạ kiên nhẫn mà bề tiểu nha đầu lên.
“Ba ba…” Tiểu Tâm Can đặt đầu lên vai Tiêu Lăng Dạ ” Ba cùng ngủ trưa với con được không?”
“Được!”
Tiêu Lăng Dạ bế cô con gái nhỏ vào phòng, đặt cô bé lên giường lớn, đứng dậy đóng rèm của, “Ngủ đi.”
“Baba, ba ngủ cùng con.”
Tiêu Lăng dạ cũng nằm trên giường một cách cưng chiều.
“Baba…”
Tâm Can kéo quần áo của anh rồi không mở nỗi mắt.
“Baba, ba nhanh chút theo đuổi dì Quán Quán rồi mang người về nhà, Tâm Can muốn dì Quán Quán làm ma ma.”
Tiêu Lăng Dạ đăng bức ảnh kèm với dòng chữ—-Tình Yêu của chúng tôi.
Rất nhanh.
Có bình luận dưới WeChat.
Tiêu Diễn, “Hoho, tôi chụp ảnh đẹp quá mài”
Lãnh Quân Lâm, “… khi nào có nhiều thêm một đứa con trai?”
Hứa Dịch, “…”
Tống Liên Thành, “Mẹ kiếp! Lão đại, tiến độ cũng nhanh ghê, khi nào đưa chị dâu đến ra mắt với anh em đây?”
Tiêu Lăng Dạ mỉm cười.
Ngay sau khi newfeed được cập nhật, hai câu bình luận khác xuất hiện.
Ba Tiêu Ngạo: “Thật sự xác định rồi?”
Mẹ Khương Ninh: Tức giận! Tức giận! Tức giận! Ba biểu tình tức giận liên tiếp, tiếp theo là một câu, “Tiêu Lăng Dạ, tìm một thời gian về nhà cho mẹ, có chuyện quan trọng muốn nói với conl”
Tiêu Lăng Dạ cau mày.
Anh đáp lại Tiêu Ngạo: “Đúng vậy!”
Sau đó anh trả lời Khương Ninh, “… Được!”
Tiêu Lăng Dạ đã làm mới bản tin nhiều lần, nhưng cũng không thấy Lâm Quán Quán bình luận, anh cảm thấy hơi bực bội, cau mày đặt điện thoại lên tủ đầu giường.
Trên bàn cạnh giường, quần áo mà Lâm Quán Quán mua cho anh được đặt gọn gàng trong một chiếc túi, anh nhìn quần áo kia, nghĩ đến câu Lâm Quán Quán đã nói, “Chưa mua quần áo nam bao giờ.” Tâm trạng liền dịu lại.
Sau khi tắm xong, vừa mới nằm trên giường, điện thoại liền kêu inh ỏi, là Tiêu Lăng Dạ gửi ảnh qua.
Cô lập tức lưu ảnh vào điện thoại.
Nhìn vẻ mặt tươi cười của hai đứa trẻ trong ảnh, nét mặt Lâm Quán Quán trở nên dịu dàng hơn.
Đáng tiếc……
Cô là nghệ sĩ, không thể như những bà mẹ khác, dùng những bức ảnh thân mật này làm màn hình điện thoại.
Lần đó cô phải nhập viện để cứu Tâm Can, Hứa Dịch cũng đã chăm sóc cô ở bệnh viện mấy ngày.
Lần đó Hứa Dịch đã nói với cô rằng đừng công bố bắt kỳ thông tin nào về Lâm Duệ. Trong làng giải trí, những nghệ sĩ kiếm tiền thật sự là kiếm tiền, nhưng cùng với đó đời tư của họ cũng dần bị phơi bày.
Ba của Duệ Duệ không biết là ai…
Đây là vết nhơ của cô!
Nếu để giới truyền thông biết được, anti fan mắng khó nghe thế nào cô có thể tưởng tượng ra được cảnh đó. Khi đó, Duệ Duệ nhất định không thể tránh khỏi sự công kích của đám người đó.
Vì vậy, cô đã đồng ý yêu cầu của Hứa Dịch, giấu Duệ Duệ dưới đôi cánh của mình.
Lâm Quán Quán thở dài, sau khi lưu ảnh, cô có thói quen duyệt qua tin của bạn bè, cô không có nhiều bạn nên nhanh chóng lướt đên tin của Tiêu Lăng Dạ!
Không có vấn đề gì với bức ảnh.
Nhưng cap đi cùng…… Tình yêu của chúng tôi?
Ngực cô như nai con đập loạn.
Anh ấy, có lẽ anh ấy đang ám chỉ Tâm Can trong bức ảnh … Đúng vậy! Chính là Tâm Can!
Lâm Quán Quán ném điện thoại sang một bên như lảng tránh.
“Dinh!”
“Ding Ding!”
“Ding ding ding!”
WeChat reo một cách điên cuồng.
“Lâm Quán Quán!”
“Lâm Quán Quán!”
“Lâm Quán Quán, cô mau ra đây tôi có chuyện muốn nói với côi”
Tắt cả tin nhắn đều đến từ Cơ Dã Hỏa!
Lâm Quán Quán sửng sốt trong giây lát, Cơ Dã Hỏa này tìm cô có chuyện gì vậy? Cô đang định trả lời tin nhắn thì Cơ Dã Hỏa dường như đã cạn kiên nhân, gọi đên ngay lập tức.
Lâm Quán Quán nhanh chóng kết nói điện thoại.
“Cơ”
“Lâm Quán QUán, cô đi ra cho tôi!” Cơ Dã Hỏa gắt gỏng nói, “Mau lên, tôi không có đủ kiên nhẫn! “
“Cơ Dã Hỏa anh cmn có bệnh à?”
“Cô quản tôi? Tôi cho cô thời gian một phút, không đi ra tôi liền nói với truyền thông cô là bạn gái của tôi!”