Đây là lần đầu tiên Lâm Quán Quán đến thăm nhà của Cơ Dã Hỏa, phong cách trang trí của ngôi nhà khác với biệt thự số 1 và số 2, căn nhà hoàn toàn theo phong cách hậu hiện đại.
Mặt bằng được lát gỗ, sàn trải thảm màu xám, nội thát chủ yếu là màu xám nhưng nhìn không hề buồn tẻ tí nào mà tạo cảm giác rất hiện đại và sang trọng.
Phòng khách có một bức tường dùng để treo ảnh.
Trên tường treo đầy các bức ảnh khác nhau của Cơ Dã Hỏa, phía trước là một tủ trưng bày các danh hiệu của các giải thưởng khác nhau mà anh ta đã giành được kể từ khi ra mắt.
Lâm Quán Quán mắt sáng lên!
Cô ấy sải bước tới phía những chiếc cúp, xem những chiếc cúp đại biểu cho giải thưởng thành tựu âm nhạc khác nhau, cũng như những giải thưởng khác nhau trong phim điện ảnh và phim truyền hình mà nước miếng của cô chảy dài.
Cơ Dã Hỏa “,.,”
Anh đè vai Lâm Quán Quán, “Một đại soái ca đứng trước mặt cô cô không xem mà lại đi nhìn những chiêc cúp này II”
“Cút, cút, cút! Đây là mục tiêu của tôi!”
Bất quá nói: “Chú hai của tôi thích cô.”
“Cái gì?”
“Chủ hai của tôi thích cô!”
Lâm Quán Quán bị kích động, chiếc cúp trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất, cô nhanh chóng đặt chiếc cúp về vị trí cũ và lắc đầu nguầy nguậy, “Không thể nào!”
Cơ Dã Hỏa chỉ ra dòng chữ trong bức ảnh của Tiêu Lăng Dạ. “Tình yêu của chúng ta! Những chữ này còn chưa đủ rõ ràng sao?”
“Ý anh ấy là Tâm Can được không?”
“.,.” Cơ Dã Hỏa, “Chú ấy mà chỉ Tâm Can sẽ đăng bức ảnh chỉ có mình Tâm Can được không, đằng này lại đăng ảnh của cô và Duệ Duệ lên nữa, đầu chú ấy có bệnh sao?!”
“Còn nữa! Chú hai của tôi cũng không giống kiểu người sẽ nhiệt tình giúp đỡ người khác. Chú hai mỗi ngày đều bận rộn với núi công việc, néu như không có ý với cô chú ấy sẽ chăm sóc con trai cho cô sao?
Đừng có mơ tưởng! Còn có, cô biết Tâm Can là ai không? Tiểu công chúa nhà họ Tiêu, cô bé lớn lên trong sự yêu thương cưng chiều của ông nội bà nội, từ nhỏ đã nâng trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Nếu không có sự đồng ý của chú hai, bắt cứ ai đến gần sẽ bị chém bay trong phạm vi ba bước! “
Lâm Quán Quán choáng váng khi nghe tháy điều đó.
Thế quái nào cô ấy cảm thấy rằng Tiêu Lăng Dạ mà Cơ Dã Hỏa nói không phải là người mà cô quen biết.
“Cơ Dã Hỏa, anh … có hiềm khích với Tiêu Lăng Dạ nên cố tình bôi đen anh ấy sao?”
Cơ Dã Hỏa tức giận.
“Vậy thì cô giải thích thế nào về việc chú hai của tôi sẵn lòng chăm sóc Lâm Duệ?”
“Đương nhiên là bởi vì con trai của tôi người gặp người yêu.
Cơ Dã Hỏa “…”
“ Người anh em à, anh nghĩ nhiều quá rồi. Hàng xóm giúp đỡ nhau là chuyện bình thường.”
Cơ Dã Hỏa tức đến gần như muốn nôn ra máu.
Anh ta trịnh trọng giữ vai Lâm Quán Quán, “Quán Quán! Mặc kệ cô tin hay không, chú hai của tôi nhất định đối xử với cô không bình thường. Tôi không muốn phí lời với cô nữa, chỉ muốn nói với cô một câu thôi đừng để vẻ bề ngoài của chú tôi lừa gạt, đừng thấy chủ tôi lớn lên đẹp trai rồi giở trò trêu chọc. Chọc giận chú ấy rồi đến lúc chú ấy muốn thu thập cô, cô chết thế nào cũng không biết đâu.! “
Lâm Quán Quán chớp chớp mắt, “Anh rất sợ chú hai của anh?”
Một tia xấu hỗ thoáng hiện trên mặt Cơ Dã Hỏa, anh ta rời mắt đi, “Cô nói bậy bạ gì đó, tôi sợ chú ấy làm gì?”
“Haha, Cơ Dã Hỏa không sợ trời không sợ đất cư nhiên lại có người làm cho anh sợ!”
“Lâm Quán Quán!!” Cơ Dã Hỏa tức giận vì xấu hỏ.
Lâm Quán Quán cười to, “Cơ Dã Hỏa a Cơ Dã Hỏa, cho anh mỗi ngày đều dám uy hiếp tôi, tôi nói cho anh biết, ngày nào đó anh lại dám uy hiếp tôi, nói những lời như công bố quan hệ yêu đương, lão nương sẽ đi câu dẫn chú hai của anh trở thành dì hai của anh, để chủ hai của anh mỗi ngày chỉnh anh. Nào đến, bé ngoan nói một câu cho dì hai nghe nào. “
Cơ Dã Hỏa, “…”
Người phụ nữ đáng chết này sao không biết tính nghiêm trọng của vấn đề cơ chứ!
Chú hai của anh!
Được mọi người gọi là “bạo chúa” hay “Đại ma vương.”
Trong trí nhớ của anh, chưa từng có người phụ nữ nào có thể đến gần chú ấy, mặc dù nhiều người nói chú ấy là đồng tính luyễn ái, nhưng vẫn có rất nhiều phụ nữ sẵn sàng vồ lấy.
Số phận của những người phụ nữ đó … thường rất DÓ oà Người ta nói rằng có một cô gái đã cả gan chạm vào ngón tay Tiêu Lăng Dạ và bị chặt ngón tay vào ngày 90Ề—-100 Từ đó, danh tiếng tàn bạo của Tiêu Lăng Dạ ngày càng lan rộng.
Nhiều năm trôi qua, duy nhát có một người phụ nữ phát sinh quan hệ với chú hai do bát cẩn, chính là mẹ ruột của Tâm Can!
Cơ Dã Hỏa lo lắng thay cho Lâm Quán Quán.
“Quán Quán, chú hai thật…”
*Đúng rồi!” Lâm Quán Quán đột nhiên nhớ tới một vấn đề, cô đột nhiên cắt ngang Cơ Dã Hỏa, trợn mắt ngoác mồm nhìn anh ta, “Anh cùng với Tâm Can là anh em?”
Cơ Dã Hỏa vẻ mặt chán nản, “Cô nói xem!”
Có một người em họ tuổi còn nhỏ như vậy, cũng rất vướng bận đi!
“Haha! Hahaha!” Lâm Quán Quán cười một cách khoa trương, “Tâm Can không ngừng gọi tôi là dì, vậy dựa theo bối phận cậu không phải cũng nên gọi tôi một U25 sIÊ—- Xi Cơ dã Hỏa mặt đen lại!
“Im lặng!”
“Không iml”
Lâm Quán Quán sợ Tiêu Lăng Dạ, nhưng hoàn lui không sợ Cơ Dã Hỏa, cô mỉm cười hớn hở, “ml Không cần thận liền thành trưởng bói của anh rồi, thật ngại quá đi mà. Về sau mà gặp trưởng bối nhớ kính trọng một chút, cẩn thận không có người đến xé miệng anh rai “
Cơ Dã Hỏa, “…”
“Được rồi! Những gì anh nói xong, tôi đã nghe xong.
Con trai tôi còn đang ngủ trưa ở nhà, tôi đi đây!”
“Không được đi!”
Cơ Dã Hỏa ngăn Lâm Quán Quán lại.
Lâm Quán QUán cong lên khóe miệng, bóp tay kêu lên răng rắc, “ dã Hỏa ngoan, nghĩ kỹ rồi hãy nói, được chứ??”“
Cơ Dã Hỏa rụt cỗ, mái tóc xanh rũ xuống, trong nháy mắt anh ta nhìn thấy kịch bản vẫn còn trên ghế sô pha.
“Đúng rồi! Đạo diễn Lý nói ngày mai cô sẽ đến đoàn quay phim. Đến lúc đó, vẫn là phần của hai chúng ta.
Tôi không quen với những cảnh này. Cô đến đối diễn với tôi đi!”
Lâm Quán Quán ngáp một cái, “Nhanh đến đây đi.”
Cơ Dã Hỏa kéo Lâm Quán Quán đến ghé sô pha, Lâm Quản Quản thản nhiên ngồi trên ghế sô pha, “Nói đi, là cảnh nào?”
Cơ Dã hỏa mở kịch bản và chỉ, “Đây, là cảnh này!
Đạo diễn Lý nói, tôi và cô sẽ quay cảnh này vào ngày mail” . Truyện Lịch Sử
Lâm Quán Quán liếc nhìn, cơn buồn ngủ biến mất ngay lập tức.
Cô nhớ rất rõ từng cảnh quay của mình, đây là một trong những cảnh của cô và Cơ Dã Hỏa.
Đây là một … cảnh hôn!
Ngày mai hóa ra là cảnh này!
Sau khi Bạch Ngưng Sương và Hứa Dịch đính hôn, cô thấy rất nhiều nữ nhân ở kinh thành thích Hứa Dịch, cô ăn dấắm đên không thể giữ được bình tĩnh, lập tức trói Hứa Dịch vào phòng Ï/21001ei4uŸ-10(ẾÍ- |!
Lâm Quán Quán nhát thời mặt đen lại.
Cơ Dã Hỏa nhìn biểu hiện của cô mà tức giận, “Mẹ kiếp! Lâm Quán Quán, biểu hiện này của cô là có ý gì? Bao nhiêu người xếp hàng để đóng cảnh hôn với cô còn chưa được đâu.”
Lâm Quán Quán nằm xuống và giả vờ như đã chết “Đừng nói nhảm nữa, mau diễn đi!”
Ngay khi Cơ Dã Hỏa vừa định hạ người xuống, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Cơ Dã Hỏa bật dậy theo phản xạ, anh ta chạy nhanh ra cửa, nhìn người xuất hiện ở cửa qua màn hình, mặt anh ta lập tức biến sắc.
“Cô còn dám hỏi! Lâm Quán Quán, cô nói chú hai của tôi không có ý với cô vậy tại sao chân trước cô vừa sang đây chân sau chú áy liền đuổi đến rồi?!”