Nhìn bộ dạng, trang phục của Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đã thay đổi hẳn mấy bộ, tư thế cũng đổi không ít kiểu, hiển nhiên là họ đã thậm thụt với nhau rất nhiều lần rồi...
Càng khiến người khác khó chịu đó chính là, Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa ân ái xong, thản nhiên mặc lại đồ, rồi lát sau Đan Nghi trở về phòng, họ lại nói chuyện hết sức vui vẻ cùng cô, Đan Nghi cũng đối xử với họ rất ân cần...
Đây rõ ràng là một cảnh nam chính bội phản nữ chính, công khai cặp kè với tiểu tam..
Những người có mặt trong bữa tiệc, đầu óc không có vấn đề thì chắc chắn sẽ không tìm lí do gì để biện minh cho hành động nhơ nhớp của Bạch Văn Bình...
Tên Bạch Văn Bình này cùng với ả Đường Sa Sa rõ ràng là chẳng coi Đan Nghi ra gì cả...
Bạch Văn Bình hoảng hốt kéo lấy tay Đan Nghi:
-Nghi Nghi,em nghe anh nói, mọi chuyện không phải như vậy...
- Vậy là như thế nào?
Nước mắt lưng tròng,trong lòng thì đang vô cùng hả hê:
- Bạch Văn Bình anh thật sự rất quá đáng!
Giả vờ như phải chịu quá nhiều uất ức, Đan Nghi quay người lao ra cửa....
Trần Hải Minh vội hét lớn:
- Nhanh đuổi theo tiểu thư, đưa tiểu thư trở về!Nhanh lên!
Trong lòng Đan Nghi đang vô cùng phấn khích, mỗi khi nghĩ tới việc có thể đá bay tên tiểu nhân Bạch Văn Bình ra khỏi cuộc sống của mình thì cô đều không thể nhịn được cười.
Lúc này cũng vậy!
Nhìn người nhà Bạch gia hoảng máng, sợ hãi như vậy, cô thấy thật hả dạ...
Còn về phần ba cô,cô không quá lo lắng,vụ việc này bị làm ầm ĩ như vậy rồi, ba nhất định sẽ nổi trận lôi đình và lập tức hủy hôn ước với Bạch gia.
Thế cũng tốt,để ba biết được người nhà Bạch gia đều là những kẻ xấu xa tới mức nào, tránh để ba luôn tin tưởng mù quáng vào họ.
Còn bản thân cô, cũng chỉ bị hỏng mất một buổi tiệc sinh nhật mà thôi!
Phản chăng tối qua cô cũng đã đón sinh nhật cùng hội bạn thân và hơn nữa còn nhận được món quà bất ngờ của Lục Thượng Hàn nữa.
Bữa tiệc hôm nay có hay không, cũng chả sao.
Đan Nghi chạy ra ngoài...
Trong biệt thự Đan gia, nhốn nháo, nhộn nhạo...
Sắc mặt Trần Hải Minh rất đáng sợ, chỉ mặt Bạch Văn Bình mà chửi:
- Bạch Văn Bình, ngươi là đồ khốn nạn,thật sai lầm khi tin tưởng vào ngươi, sít chút nữa thì hại thảm Nghi Nghi rồi! Người đâu, đánh đuổi kẻ này ra khỏi Đan gia! Cả hai người các ngươi nữa, cút!
-Trần tiên sinh! Trần tiên sinh!...Văn Bình không phải là người như vậy,nhất định là có người ám hại, xin ngài hãy cho cháu nó thêm một cơ hội...
Mẹ Bạch Văn Bình ôm lấy chân Trần Hải Minh mà van nài...
Trần Hải Minh phẫn nộ:
- Chứng cứ rõ ràng như này rồi mà còn chối sao? Cũng do Nghi Nghi nhà ta nhìn nhầm người nên mới đem lòng yêu một kẻ như này!
Giơ chân đạp bà ta ngã ra nền đất...
Quan khách tới tham dự bữa tiệc cũng đều nên tiếng chỉ trích sự bỉ ổi của Bạch Văn Bình...
Ba mẹ Bạch Văn Bình thấy cầu xin không được đành phải lôi theo Bạch Văn Bình lủi thủi bước ra khỏi Đan gia.
Chúng quan khách đều thấy xót xa cho Đan Nghi, một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc vậy mà lại chọn nhầm một kẻ mang họ Sở, thật vừa giận vừa thương!
Nhưng mọi người đều nói:
- Vẫn may là phát hiện ra chuyện trước khi đính hôn, nhìn thấu bộ mặt nhơ nhớp của hắn sớm chứ đợi kết hôn rồi thì không biết Đan Nghi sẽ còn phải chịu nhiều khổ đau thế nào nữa! Đây cũng là trong cái rủi có cái may!
- Sau này gặp người nhà Bạch gia thì cẩn trọng chút. Đúng là biết người biết mặt chả biết lòng, thường ngày Bạch Văn Bình tử tế nho nhã là vậy ai ngờ sau lưng thì lại làm những điều ghê tởm tới thế!
- Đúng vậy! Gia thế vốn đã chả ra làm sao rồi, may mắn lọt vào mắt xanh của Đan tiểu thư mà còn không biết chân trọng, đúng là kẻ nông cạn hết thuốc chữa!
Tống cổ cả 3 người nhà họ Bạch ra khỏi cửa, bữa tiệc sinh nhật của Đan Nghi cũng đến hồi kết...
Bạch Văn Bình bị đuổi cổ ra khỏi Đan gia, nhất thời tức giận không thốt nổi thành lời...
....
??? Tối qua ta dịch xong chap này rồi, chưa kịp lưu lai thì sập nguồn.... hix. Đen vãi. Thế là sáng nay lại lọ mọ ngồi viết lại. Khổ thân tôi...
Tối sẽ ra chap nữa nhé mọi người...
Truyện tiếp theo sẽ gay cấn hơn bởi những âm mưu mới của BVB và ĐSS.
Và LTH cũng nên xuất hiện để bảo vệ vk iu roài. Hehe
CHÚC CẢ NHÀ GIÁNG SINH VUI VẺ!