Bạch Văn Bình bước tới trước mặt Đan Nghi, mỉm cười:
- Nghi Nghi, chúc mừng sinh nhật em, chúc cho cuộc hôn nhân của chúng ta sẽ luôn luôn hạnh phúc. Có thể gặp được em là niềm hạnh phúc nhất đời anh!
Đan Nghi cười,nhẹ nhàng hỏi:
- Sao hôm nay không thấy Sa Sa tới nhỉ? Việc tốt này mà cô ấy không đến chúc mừng chúng ta sao?
Bạch Văn Bình rất giỏi giấu đi cảm xúc thật của bản thân,là hắn sợ Sa Sa sẽ gây chuyện nên hắn đã không cho Đường Sa Sa tới...
Hắn cười mà rằng:
- Sa Sa muốn giành cho chúng ta món quà bất ngờ nên giờ không đến kịp!
- Vậy à?
Đan Nghi cười dịu dàng.
- Cô ấy thật tốt!
Đúng lúc này, một người phục vụ đến bên hai người họ, cười nói:
- Xin chúc mừng Đan Nghi tiểu thư và Bạch thiếu gia! Ở đây, chúng tôi vừa nhận được một chiếc đĩa CD, trong này đã ghi lại rất nhiều hình ảnh thú vị về cuộc sống hàng ngày của Đan Nghi tiểu thư và ghi lại cả những khoảnh khắc đáng nhớ giữa cô ấy với Bạch thiếu gia, mời quý vị khách quý cùng xem ạ!
Mọi người đều thích thú hướng ánh nhìn về phía Màn hình sân khấu.
Chiếc màn hình LED to rõ nét xuất hiện trước mắt mọi người,hiệu ứng vô cùng tốt, chả khác gì đang ngồi trong rạp chiếu phim hạng nhất.
Bố mẹ Bạch Văn Bình cười ha ha nhìn về phía màn hình.
Khóe miệng Đan Nghi cũng nở nụ cười...
Trên màn hình, đầu tiên là xuất hiện hình ảnh Đan Nghi...
Hình ảnh cô tươi cười như hoa nở, thanh xuân mĩ lệ,khiến người khác nảy sinh ngưỡng mộ, ngưỡng mộ nét đẹp thanh xuân phơi phới...
Trên màn hình, có hình ảnh cô đang ngồi đọc sách,có cảnh cô đang nở nụ cười ấm áp như nắng xuân...
Bỗng nhiên, cảnh vật chuyển đổi, xuất hiện những hình ảnh cấm trẻ em dưới 18 tuổi...
Một đôi nam nữ trần truồng như nhộng, đang say mê diễn cảnh xuân cung,người nữ phát ra tiếng rên rỉ kéo dài đầy mãn nguyện, kẻ nam thì phát ra tiếng thở hồng hộc như trâu húc mả...
Quan khách, ai ai cũng ngơ ngác không nói nổi thành lời...
Khuôn mặt Trần Hải Minh cũng không khỏi biến sắc.
Lúc đầu mọi người còn cho rằng, hai người trên màn hình đó là Bạch Văn Bình và Đan Nghi.
Ba của Bạch Văn Bình cười giải thích:
- Nhanh tắt màn hình đi, nhanh tắt đi,người trẻ tuổi, điều này là khó tránh mà, chúng ta đều là những người đã trải qua thời đó, đều...
Nhưng không ai đi tắt màn hình LED, chiếc màn hình này là do Lục Thượng hàn cho người chuẩn bị trước,cơ bản là không thể tắt được...
Ba của Bạch Văn Bình quay lưng lại phía màn hình, đứng giải thích với quý quan khách...
Nhưng, ông ta nhận thấy vẻ giễu cợt, khinh bỉ của mọi người giành cho mình...
Ông ta vội quay đầu lại, chỉ thấy trên màn hình đôi tình nhân đang cuồng nhiệt ân ái kia, người nam là Bạch Văn Bình không sai, nhưng nữ thì không phải là Đan Nghi...
Người nữ kia nhìn có chút quen quen...
Bạch Văn Bình khuôn mặt tái nhợt, hét lớn:
- Là ai muốn ám hại tôi? Tôi không hề bội phản Đan Nghi! Tôi không hề bội phản cô ấy!
Giờ phút này, đầu óc hắn quay cuồng, không thể hiểu vì sao mà cuộc làm tình vụng trộm giữa hắn và Đường Sa Sa lại bị ghi lại, càng không hiểu vì sao lại xuất hiện ở đây, trong giờ phút quan trọng này....
Hắn điên cuồng ra tay rút rắc cắm điện màn hình, nhưng vô dụng,cái cảnh nhơ bẩn ấy, cái âm thanh nhơ nhớp ấy vẫn vang vọng trên tấm màn hình lớn...
Hắn ra tay đập phá màn hình,nhưng cũng không chút tác dụng...
Bạch Văn Bình muốn phát điên lên...
Mọi người xung quanh ồn ào bàn tán...
Trần Hải Minh thật sự tức giận, hét lớn:
- Gỡ ngay màn hình này đi! Gỡ ngay!
- Lão gia, khi lắp phải mất mấy ngày mới lắp đặt xong, nhất thời không thể gỡ xuống được...
Người làm vội nói.
- Gỡ không được thì đập nát đi cho ta!
Trần Hải Minh hét lên đầy giận giữ...
Nhưng mọi người đã đều nhìn thấy toàn bộ cảnh đáng xấu hổ này rồi, những hình ảnh này đã qua khâu chỉnh sửa,nếu Bạch Văn Bình và cô gái kia chỉ phát sinh quan hệ một lần thì có thể nói là bồng bột nhất thời hoặc bị ám hại mà thành ra chuyện....