Chương 906: Lần sau nhớ rõ trước khi vào thì hỏi một tiếng
Địch Quân Thịnh lôi kéo hai tay Giản Nhất Lăng vòng ở trên cổ của anh.
Một bàn tay ôm lưng cô, làm cô càng thêm tới gần mình.
Hai người dựa vào nhau, có thể cảm nhận được tiếng tim đập cùng nhiệt độ thân thể của nhau.
"Tích!"
Cửa phòng điện tử đột nhiên mở ra.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng vừa vào cửa khi nhìn thấy tình cảnh trong phòng, vẻ mặt ngạc nhiên.
"Xin, xin lỗi.. tôi.."
Hai người nghe được âm thanh nhanh chóng tách ra.
Mặt Giản Nhất Lăng đỏ bừng.
Ngày thường khi nói về lý thuyết tri thức, mặt không đỏ tim không nhảy, khi làm thật, lập tức liền lúng túng.
Bị người của bệnh viện gặp phải, đầu của Giản Nhất Lăng cũng không dám nâng lên, trực tiếp chạy đi ra ngoài.
Người đàn ông mặc áo blouse trắng lưu lại vẻ mặt kinh ngạc cùng xấu hổ.
"Cái kia.. tôi không phải cố ý.." Người đàn ông giải thích một chút, "Tôi không biết anh cùng.."
Ánh mắt Địch Quân Thịnh lạnh lùng mà nhìn người đàn ông này.
Người đàn ông rụt đầu một chút, có chút vô tội, anh ấy cũng không biết mình sẽ làm hỏng chuyện tốt của người khác.
Người đàn ông nghĩ nghĩ, lại nói, "Việc này tôi sẽ không nói cho anh Mạch."
Chuyện này nếu để anh Mạch biết, vậy cây xung quanh bệnh viện bọn họ có khả năng đều giữ không nổi rồi.
"Anh là người nào?" Địch Quân Thịnh híp mắt đánh giá người đàn ông đột nhiên xông vào này.
Anh ấy thoạt nhìn tuổi không phải rất lớn, so với Giản Nhất Lăng lớn hơn mấy tuổi.
Anh ấy kêu Giản Duẫn Mạch là "anh Mạch", như vậy tuổi hẳn là không có lớn hơn Giản Duẫn Mạch, phỏng chừng từ 22 đến 28 tuổi.
"Tôi? Tôi là một thành viên thật bình thường của bệnh viện này. Tôi tên là Lưu Đình, Lôi Đình, cậu có thể giống Tiểu Lăng gọi tôi là anh Đình." Người đàn ông cười hì hì trả lời.
"Anh tiến vào nơi này làm gì?"
Địch Quân Thịnh mới sẽ không kêu anh ta là anh Đình, làm anh ta chiếm tiện nghi của mình.
"Đến xem có cái gì cần hỗ trợ không." Lưu Đình cười hì hì nói, "Tôi biết cậu là ai, cũng biết cậu hôm nay tới nơi này làm gì, cậu vẫn là nhanh chóng đem cô ấy kêu trở về đi, cậu hôm nay có thật rất nhiều hạng mục phải kiểm tra, không nhanh lên, hôm nay liền làm không xong rồi."
Xong rồi Lưu Đình lại bổ sung một câu, "Đương nhiên, hai người tính toán ở chỗ này làm thêm cái hạng mục gì đó, cũng không có quan hệ gì, nhưng mà trước tiên nói một tiếng, miễn cho có người không hiểu rõ không cẩn thận xông vào."
###
Ở một bên khác, Lý Trác Gia mang theo mọi người bắt đầu tham quan bệnh viện Lạc Hải Sâm.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo.
Những người khác đều chỉ cảm thấy mới mẻ độc đáo, mà còn lại La Tú Ân là vẻ mặt kích động.
Thật giống như là Già Lưu vào Đại Quan Viên (*).
(*) Già Lưu vào Đại Quan Viên là một sự kiện trong Hồng Lâu Mộng. Các bạn đọc giả hãy tìm hiểu thêm giúp mình nhé.
"Cái dụng cụ này chỉ cần nửa ngày là có thể kiểm tra ra số liệu sao? Thật là quá thuận tiện đi!"
"Ngọa tào, cái thiết bị này vậy mà có thể trực tiếp rà quét khí quan cơ thể, quả thật là sảng khoái!"
"Ngọa tào, cái này là dùng để làm gì? Tôi phải thử cái này một chút!"
Cô nhảy qua nhảy lại, làm Giản Vũ Mân hoảng sợ không nhẹ, rất nhiều lần đều muốn đè cô lại.
Nề hà sức lực không đủ, ấn không được.
La Tú Ân quả thực bị cái địa phương này mê hoặc.
Lý Trác Gia nói, "La tiểu thư nếu thích nơi này, chờ sau khi cô sinh hạ hài tử có thể lựa chọn gia nhập bệnh viện chúng tôi."
"Ông nói cái gì? Tôi có thể gia nhập bệnh viện của các người?" Vẻ mặt của La Tú Ân sợ đến ngây người.
Vẻ mặt của những người khác cũng là ngoài ý muốn.
"Không sai." Lý Trác Gia thực chắc chắn.
Chuyện này Giản Nhất Lăng đã nhắc qua với Lý Trác Gia.
"Nhưng mà, nhưng mà các người tuyển dụng không phải thực nghiêm khắc sao? Tôi.. tôi có thể chứ?" La Tú Ân vừa khẩn trương vừa chờ mong.