Chương 907: Bệnh viện các người ai lợi hại nhất
"La tiểu thư là phù hợp với yêu cầu của chúng tôi, nhưng mà tạm thời cô vẫn là dưỡng thai cho tốt, bằng không tôi cảm thấy vị Giản tiên sinh bên cạnh cô hẳn là sẽ không bỏ qua cho tôi." Lý Trác Gia cười nói.
Nếu Lý Trác Gia hiện tại liền kêu La Tú Ân nhậm chức, khẳng định Giản Vũ Mân sẽ cho ông một trận.
"Ngọa tào, ngọa tào, anh có nghe hay không, em có thể nhậm chức ở bệnh viện Lạc Hải Sâm!"
La Tú Ân kích động mà nắm chặt cánh tay Giản Vũ Mân.
"Đúng vậy, đúng vậy.." Giản Vũ Mân gian nan mà trả lời, mặt đều nghẹn đỏ.
Chờ đến sau khi La Tú Ân buông tay ra, Giản Vũ Mân mới thở dài một hơi.
Sau đó nhìn về phía cánh tay bị nắm qua của mình..
Hy vọng về sau khuê nữ không cần học mẹ mình..
Giản Dật Thần ở bên cạnh cười trộm, anh Vũ Mân cũng không dễ dàng a, vì mặt mũi, phải ráng nhịn xuống không dám kêu ra tiếng.
Giản Dật Hành tò mò hỏi Lý Trác Gia một vấn đề, "Thoạt nhìn mỗi người trong bệnh viện các người đều không đơn giản, vị lợi hại nhất chính là vị nào vậy?"
Lý Trác Gia cười nói, "Lợi hại nhất không thể nghi ngờ chính là viện trưởng của chúng tôi. Viện trưởng tụ tập kỳ nhân dị sĩ ở nhiều phương diện, sáng tạo ra bệnh viện đặc thù này, mà thành tựu của bản nhân cô ấy ở trong phương diện y học cũng rất cao, là tấm gương cho những người khác học tập."
La Tú Ân đã có chút gấp không chờ nổi, "Nghe thấy như vậy tôi hiện tại liền muốn đem hài tử sinh ra tới, rồi lập tức nhậm chức cùng với viện trưởng các người hợp tác."
"Em mơ tưởng."
Giản Vũ Mân mở miệng, La Tú Ân lập tức túng quẫn.
"En cũng chỉ nói thôi, lại không phải thật sự có thể lập tức sinh ra tới được."
Có thể chế ngự được Ân tỷ, quả nhiên cũng chỉ có Vũ ca.
Giản Dật Thần nói, "Nếu là chị Tú Ân cũng gia nhập Lạc Hải Sâm, vậy về sau nhà của chúng ta không phải có ba người đều là thành viên của Lạc Hải Sâm sao?"
Cảm giác có chút khốc a!
###
Giản Nhất Lăng hơn nửa ngày mới trở lại cái phòng kia để chuẩn bị làm kiểm tra cho Địch Quân Thịnh.
Trên hai má vẫn còn có chút ửng đỏ.
Địch Quân Thịnh nhìn có chút buồn cười.
Còn nói muốn cùng mình làm chuyện sinh sản hậu đại.
Lý luận suông.
Sau đó liền bắt đầu cởϊ qυầи áo của mình.
"Anh.. anh làm gì.." Giản Nhất Lăng khẩn trương mà không dám nhìn tới.
Nghĩ đến chuyện lúc nãy, ngực cô liền có cảm giác nhảy bang bang đến lợi hại, vốn dĩ cảm thấy là một hành động rất bình thường, hiện tại lại cảm thấy không bình thường.
"Em vừa rồi không phải nói anh nghe lời sao? Em đã quên sao?"
"..."
Là, phải làm kiểm tra rồi..
Địch Quân Thịnh lưu loát mà cởϊ áσ ra, sau đó bắt đầu cởi thắt lưng.
Kéo xuống tới, tùy tay ném trên mặt đất.
Cởi thắt lưng sau đó lại đến cởϊ qυầи.
"A! Quần, quần không cần! Chỉ, chỉ rà quét nửa người trên! Nửa người dưới, cởi bỏ thắt lưng thì tốt rồi, không thể có kim loại." Giản Nhất Lăng vội giải thích.
"Sau đó thì sao?" Địch Quân Thịnh câu môi, nhướng mày, ánh mắt sáng quắc mà nhìn Giản Nhất Lăng, chờ chỉ thị tiếp theo của cô.
"Anh liền nằm lên chỗ kia." Giản Nhất Lăng không dám nhìn tới Địch Quân Thịnh.
Nói xong chính mình liền chạy tới phòng điều khiển cách vách.
Bộ dạng chạy trốn thật nhanh, thật giống như phía sau có sói đang đuổi theo cô.
Hai phòng ngăn cách bằng cửa kính, có thể nhìn thấy nhau.
Địch Quân Thịnh cười một chút, dựa theo chỉ thị nằm lên.
Phòng điều khiển khống chế được thiết bị trong phòng này, đồng thời trên màn hình sẽ biểu hiện kết quả kiểm tra.
Giản Nhất Lăng khởi động thiết bị, đem Địch Quân Thịnh đưa vào bên trong thiết bị.
Sau đó trên màn hình liền bắt đầu xuất hiện tiến trình rà quét.
Sau một thời gian ngắn, trên màn hình máy tính liền xuất hiện hình dạng nội tạng của Địch Quân Thịnh.
Giản Nhất Lăng ở trên màn hình điểm vào trái tim, bản đồ trái tim liền phóng đại trên màn hình.